Chương trước
Chương sau




Chu Văn một mực mang theo vòng tai Đế Thính, mặc dù vẫn đang trong phòng, có điều hắn lập tức phát hiện vấn đề, hắn mở cửa đi ra ngoài, thấy Á Khắc mặc trang phục sĩ quan đứng ngoài.

-Lại gặp, không sai, ngươi bảo quan nguyên liệu nấu ăn của ta rất tốt.

Á Khắc nhìn chằm chằm thân thể Chu Văn dò xét, tựa hồ như đang xem xét đồ ăn mỹ vị.

-Ngươi trắng trợn tiến vào quân doanh như vậy, không sợ bị vây công, cũng không thể chạy trốn như lần trước? Hay nói, người đứng đây chỉ là một cái phân thân sao?

Chu Văn cũng nhìn chằm chằm Á Khắc dò xét.

Á Khắc cười gằn:

-Là ai bao vây ai còn khó nói, còn đây là phân thân hay bản thể của ta, ngươi có thể đoán, nếu như ngươi đoán đúng, ta có thể cho ngươi lựa chọn phương thức nấu nướng bị nấu nướng, để ta hưởng dụng.

Chu Văn yên lặng cầm Trúc đao, hắn không nghĩ đoán, cũng không nói nhảm thả người, đối với loại người như Á Khắc, nói những lời kia không hề có ý nghĩa gì, sinh mệnh trong mắt hắn sợ không bằng sâu kiến.

Nhưng vượt dự kiến Chu Văn, Á Khắc lại đẩy Lữ Tố tới, đẩy nàng hướng tới chỗ Chu Văn.


Chu Văn không đỡ Lữ Tố, lui về sau mấy bước, mặc cho Lữ Tố lảo đảo ngã xuống đất.

Trong lòng Lữ Tố ngạc nhiên, không biết Chu Văn có ý gì, tại sao không chịu đã nàng, vừa muốn đứng lên, lại nghe Chu Văn nói:

-Người đứng im đó, không nên loạn động.

Mặc dù Lữ Tố không biết Chu Văn có ý gì, có điều nàng biết tình huống không ổn, nghe Chu Văn, ngồi dưới đất không đứng lên, mà nàng cũng đại khái đoán được, Á Khắc là người của cục giám sát phái đến bắt Chu Văn.

-Gọi người?

Lữ Tố nhìn Chu Văn hỏi.

Chu Văn khẽ lắc đầu, chẳng qua nhìn Á Khắc.

Á Khắc nở nụ cười:

-Không cần khẩn trương như vậy, ta xác thực đã gieo Sinh mệnh bạo phá trên người nàng, có điều không có ý định dẫn nổ. Kỳ thật không chỉ nàng, mà hiện tại toàn bộ người trong quân doanh này, trừ ngươi ra, đã bị ta gieo Sinh mệnh bạo phá, chi cần ta muốn, tùy thời, có thể đem toàn bộ binh lính thành pháo hoa, muốn thử không?

Lữ Tố nghe được bốn chữ Sinh mệnh bạo phá này, thân thể lập tức run lên, rõ ràng nàng cũng biết bốn chữ này đại biểu cho cái gì, cũng biết tại sao vừa rồi Chu Văn không dìu nàng, nếu như Chu Văn đụng phải nàng, nói không chừng nàng đã phát nổ.

-Chu Văn, ngươi không cần để ý ta, thông báo Tần phó thống đốc, dù thế nào không thể thả loại người này rời đi.

Lữ Tố cắn răng nói.

-Xem ra ngươi không tin ta.

Á Khắc búng ta một cái, chỉ nghe bành bành bành, tiếng nổ liên tục nổ mạnh bên trong trụ sở quân doanh.

Chu Văn và Lữ Tố trơ mắt nhìn một sĩ quan nổ tung, mà tiếng nổ này cũng vang lên nhiều lần trong quân doanh, Chu Văn thầm đếm, tất cả vang lên đúng năm tiếng.

Toàn bộ quân doanh lập tức loạn thành một bầy, khắp nơi đều có tiếng cảnh báo, các binh sĩ đều hốt hoảng chạy khỏi địa điểm nổ tung.

Lữ Tố nhìn vũng máu trên đất không xa, không khỏi rùng cả mình, đây không phải lần đầu nàng thấy qua người chết, người chiến đấu với Dị thứ nguyên sinh vật, chết rất nhiều, nhưng chết giống vậy, đây là lần đầu tiên nàng thấy.


Mà Á Khắc lại nói, toàn bộ người trong trụ sở, bao quát cả nàng, đều bị Á Khắc gieo Sinh mệnh bạo phá, ngẫm lại nếu toàn bộ binh sĩ đều bị nổ tung như vậy, Lữ Tố cảm thấy lạnh cả người, thân thể không nhịn được, run lẩy bẩy.

Hiện tại cuối cùng Lữ Tố tin tưởng lời Chu Văn nói trước đó, hắn không sợ trong đám binh sĩ có người hại hắn, mà lại sợ liên lụy những binh sĩ kia.

-Ngươi làm như thế nào?

Vẻ mặt Chu Văn bất động, nhìn Á Khắc hỏi.

Vẻ mặt Chu Văn bất động nhìn Á Khắc hỏi.

Sau khi A Sinh hắn điều tra tư liệu liên quan đến Sinh mệnh bạo phá, không khác Độc Long chưởng của hắn, cần phải tiếp xúc với Sinh mệnh, mới có thể dùng Sinh mệnh bạo phá được, mà quá trình còn phức tạp hơn cả Độc Long chưởng, không phải cứ chạm là xong.

Sử dụng động vật nhỏ như kiến hoặc thực vật làm môi giới rất dễ dàng, nhưng nếu muốn cấy lên người không phải chuyện đơn giản.

Á Khắc đem Sinh mệnh bạo phá lên tất cả người trong trụ sở, điều này Chu Văn không hoàn toàn tin tưởng, cảm thấy Á Khắc chỉ muốn hư trương thanh thế, có lẽ hắn chỉ gieo Sinh mệnh bạo phá lên trên mấy người vừa rồi.

Á Khắc cười tủm tỉm nói:

-Nếu như người khác hỏi ta vấn đề này, ta căn bản khinh thường trả lời, thế nhưng ngươi lại khác.

Nói xong, Á Khắc duỗi tay ra, một đầu Tử miêu xuất hiện trước mặt hắn, toàn thân Tử miêu có lông tím ngắn, cái đuôi nhếch lên, ánh mắt màu đen, thoạt nhìn vô cùng yêu dị.

-Thần thoại Phối sủng Nguyền Rủa Miêu yêu, mặc dù hiện tại nó chỉ là Sử thi, chưa tấn thăng Thần thoại, có điều năng lực của nó xác thực hợp gu ta, sau khi có được nó, ta không cần tự tay gieo Sinh mệnh bạo phá, chỉ cần đem sinh mệnh nổ tung kết hợp năng lực Nguyền rủa của, có thể đem người bị nguyền rủa, tự động gieo Sinh mệnh bạo phá.

Á Khắc có chút hưng phấn nói.

Năng lực của Nguyền Rủa Miêu yêu quá phù hợp với năng lực của hắn, cho nên tăng sức chiến đấu của Á Khắc trên diện rộng.

-Kể cả Nguyền rủa cũng có hạn chế, không phải con Nguyền Rủa Miêu yêu của ngươi muốn nguyền rủa ai thì nguyền rủa?

Chu Văn nhìn một đám binh sĩ trong quân doanh nói.

-Đương nhiên có hạn chế, không hề có bất kỳ lực lượng nào không có hạn chế, mặc dù Nguyền Rủa Miêu yêu là Thần thoại Phối sủng, có điều vẫn có hạn chế nhất định, nhưng hạn chế này không có vấn đề gì với ta, cho nên hiện tại tất cả mọi người trong quân doanh đểu trở thành thẻ đánh bạc của ta, nếu như ngươi không hi vọng tất cả mọi người biến thành pháo hoa, thì ngoan ngoãn đi theo ta.

Á Khắc nói.


-Vì sao ngươi không trực tiếp hạ nguyền rủa trên người ta, không phải dễ hơn sao?

Chu Văn lại hỏi.

-Đỉnh cấp nguyên liệu nấu ăn như vậy, tự nhiên không thể nhận chút ô nhiễm nào được, bằng không sẽ cực kỳ lãng phí, trước khi đem ngươi làm mỹ thực, ta nhất định không để ngươi nhận chút tổn thương nào.

Trong lúc Á Khắc nói chuyện, đã thấy Tần Vũ Phu mang theo một đám Sử thi cường giả đến.

Trụ sở phát sinh chuyện như vậy, Tần Vũ Phu nghĩ đến Chu Văn đầu tiên, nếu như Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm khỏi Kỳ sơn, sẽ không có động tĩnh như vậy, dạng thủ pháp này, hắn vừa nhìn đã biết nó là Sinh mệnh bạo phá.

-Tần đốc thống, không được qua đây.

Chu Văn nói với Tần Vũ Phu.

Nếu quả thật giống Á Khắc nói, tất cả mọi người đều bị gieo Sinh mệnh bạo phá, những Sử thi cường giả theo Tần Vũ Phu đến đây, chẳng khác nhưng quả bom di động lao đến.

Năng lượng sinh mệnh Sử thi cường giả mà nổ tung, không giống những binh sĩ vừa bị nổ kia, chỉ sợ toàn bộ trụ sở trong nháy mắt san thành bình địa, Chu Văn cũng không thoát khỏi nhất kiếp.

-Hắn là người cục giám sát?

Tần Vũ Phu dừng bước, nhìn Chu Văn và Á Khắc, lại nhìn Lữ Tố ngồi dưới đất, cuối cùng tầm mắt rơi trên thân Á Khắc.

Mặc dù hắn vừa mới nhìn thấy bóng lưng của Á Khắc, có điều hắn có thể khẳng định, người này là người cục giám sát, mặt dù Á Khắc mặc quân trang, nhưng trên người Á Khắc không hề có khí chất của một người quân nhân.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.