Chương trước
Chương sau




Chu Văn cảm thấy, một người nam nhân, không cần thiết lãng phí thời gian vào những việc nhỏ lặt vặt, nếu quyết định làm gì, phải làm quyết liệt, vừa ra tay phải khiến địch nhân chết trong trứng, nếu địch không chết, cũng phải để hắn đau và sợ đến tận xương cốt.

Mắng hai câu thô tục, Chu Văn thấy tính giết vài tên giám sát viên, hay là phân bộ trưởng, đối với cục giám sát không tính là đại sự gì.

Mà trực tiếp giết tới hang ổ cục giám sát, toàn diệt cục giám sát, hiện tại Chu Văn vẫn chưa có năng lực đó.

Á Khắc là người kiêu ngạo như vậy, cục giám sát giam cầm hắn hơn hai mươi tám năm, mà sau khi hắn được tự do cùng không dám lập tức tìm cục giám sát báo thù, mà phải chịu mệnh lệnh cục giám sát đến bắt hắn, bởi vậy mới biết cục giám sát khủng bố đến mức nào.

Chu Văn nghiên cứu thật lâu, mới phát hiện một tin tức khiến hắn chú ý.

Quyền lợi của cục giám sát rất lớn, nhưng có điểm bất đồng đối với hào môn địa phương và đại gia tộc khác, bọn họ đặt dưới sự chỉ đạo của Liên bang, chỉ nhận lương của Liên bang phát cho.

Tuy nói cục giám sát rất dễ kiếm tiền, nhưng Thẩm Ngọc Trì nghiêm cấm cấp dưới tuyệt đối không thể làm tiền, trước mặt phương diện này rất được mọi người trong Liên bang hoan nghênh. Ngay cả phương diện này, Chu Văn cũng rất bội phục Thẩm Ngọc Trì.


Có thể đem cục giám sát khống chế đến trình độ như vậy, không phải ai cũng làm được.

Có điểu chỉ dựa vào ngân sách của Liên bang để tồn tại, hiển nhiên không đủ để cục giám sát hoạt động bình thường, nguồn ngân sách hoạt động của cục giám sát từ hai nơi, một là do các nhà đại tại phiệt tài trợ, hai là một tòa Nguyên Tinh quặng.

Căn cứ vào tư liệu A Sinh cung cấp, sáu thành kinh tế của cục giám sát bắt nguồn từ đây, chính là mỏ Nguyên Tinh quẳng này.

Mà Nguyên Tinh quặng này, Chu Văn không hề xa lạ, trong động Bạch biên bức không thiếu Nguyên Tinh quặng, bởi không thể mang Nguyên Tinh quặng ra được, cho nên Chu Văn vẫn không để ý đến nó, chủ yếu đến động Bạch biên bức để săn giết Bạch biên bức.

Mà gần đây, không thể quét mới Phó bản, Bạch biên bức trong động, đã sớm bị Chu Văn diệt chủng, do đó Chu Văn không đến động Bạch biên bức nữa.

Nhưng sau khi đọc tư liệu Nguyên Tinh quặng, khiến Chu Văn phát hiện một cái kinh hỷ.

Tác dụng của Nguyên Tinh tương đối giống Nguyên kim, đều có thể dùng để chế tạo Nguyên Tinh vũ khí, thậm chí có thể chế tạo vũ khí laser, cái loại vũ khí này có lực sát thương khá mạnh đối với Dị thứ nguyên sinh vật.

Giá trị của Nguyên Tinh còn cao hơn cả Nguyên kim, có điều số lượng Nguyên Tinh dự trữ còn không nhiều bằng Nguyên kim, hiện nay sản lượng mỗi năm chỉ rơi vào khoảng mấy tấn mà thôi.

Chu Văn đoán phỏng chừng sản lượng Nguyên Tinh trong một năm, cũng ngang ngửa số Nguyên Tinh trong động Bạch biên bức.

Mà mỏ Nguyên Tinh quặng của cục giám sát là một mỏ trữ lượng lớn, đào nhiều năm như vậy, mà sản lượng rất ổn định, phỏng chừng đào hơn hai mươi năm nữa hắn không thành vấn đề.

Bởi Nguyên Tinh quặng được bảo vệ hết sức nghiêm ngặt, cho nên tư liệu chỉ có như vậy, số lượng và dự trữ củ thể như thế nào đều không có tin tức, nhưng khẳng định không ít, thời điểm mỗi lần cục giám sát yêu cầu, đều có thể xuất ra rất nhiều Nguyên Tinh.

Nhưng điều khiến Chu Văn hứng thú với Nguyên Tinh nhất, đó là một một ít Dị thứ nguyên sinh vật Thổ hệ hoặc Nham thạch hệ, có thể ắn Nguyên Tinh quặng, thúc đẩy quá trình tiến hóa của bản thân.

Đương nhiên thời điểm Chu Văn nhìn thấy chú giải này, đôi mắt sáng lên.

Lập tức không hề do dự, trực tiếp lấy ra di động, tiến vào Phó bản Viễn cổ chiến trường Trác Lộc, nhanh chóng tiến vào động Bạch biên bức, nhìn vào Nguyên Tinh trong động như sao trời dính đầy trên trần động, Chu Văn triệu hoán ra Bạo Quân Bỉ Mông.

Hiện tại Bạo Quân Bỉ Mông như quái thú cao hơn bốn mét, khi nhìn đến những Nguyên Tinh quặng đó, tròng mắt tức khắc sáng lên, phát ra một tiếng rít gào, trực tiếp vọt qua, bắt lấy vách đá, cắn một ngụm to.


Nhìn Bạo Quân Bỉ Mông ăn Nguyên Tinh quặng như nhai kẹo, trực tiếp nuốt vào bụng, Chu Văn đến ngây cả người.

Bạo Quân Bỉ Mông hoàn toàn không có ý định đình chỉ, cắn hết miếng này đến miếng khác, đem toàn bộ phụ cần Nguyên Tinh nuốt vào bụng, như một đầu quái vật không biết đói.

-Gia hỏa này thật lợi hại, không hổ là Bạo Quân Bỉ Mông trong truyền thuyết!

Chu Văn không khỏi tán thưởng.

Tuy cùng là Thần thoại Phối sủng, nhưng Ba Tiêu Tiên và Đế Thính, xét về độ ăn uống, thua kém nó nhiều.

Mà Ma Anh từ khi ấp đến giờ, căn bản không thèm ăn cái gì.

Quả thật Bạo Quân Bỉ Mông như một cái máy hút, chỗ nào nó gặm qua, đều đem vách đá mất đi mảng lớn.

Trong khoảng thời gian này, xác thật cũng tội Bạo Quân Bỉ Mông, bởi không thể quét Phó bản mới, nên Chu Văn phải tiết kiệm đồ ăn, mỗi lần phải chờ nó cực kỳ đói, mới cho nó chút đồ ăn.

Lần này có đồ ăn trước mắt, nó nào chịu bỏ qua, một đường cuồng ăn, dùng hơn nửa ngày thời gian, cứng rắn đem toàn bộ Nguyên Tinh quặng trong động Bạch biên bức, gặm hết, bụng no căng như trái bóng lớn.

-Gia hỏa này…… Về sau thật sự nuôi không nổi…

Nếu không phải có Phó bản trò chơi, còn có Nguyên Tinh trong động Bạch biên bức, hiện tại Chu Văn đã có cảm xúc muốn bóp chết tên phá gia chi tử Bạo Quân Bỉ Mông này.

Đột nhiên Chu Văn thấy xung quanh Bạo Quân Bỉ Mông đang no, trên người nó tản mát ra hắc quang nhàn nhạt, đem toàn thân nó bao phủ trong đấy.

-Muốn tiến hóa lên Sử thi sao?

Chu Văn vui mừng quá đỗi.


Sớm biết Nguyên Tinh quặng có tác dụng lớn đối với Bạo Quân Bỉ Mông như vậy, Chu Văn đã sớm mang nó tới đây, những lần trước đến động Bạch biên bức cày cuốc, quả thật quá lãng phí.

-Sau khi tấn thăng Sử thi, Bạo Quân Bỉ Mông chắc càng tham ăn hơn nữa đi?

Chu Văn nghĩ đến mỏ Nguyên Tinh quặng kia của cục giám sát, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn.

Bạo Quân Bỉ Mông vẫn đang tiến hóa, Chu Văn không biết khi nào nó mới tiến hóa xong, có điều động Bạch biên bức trong trò chơi khá an toàn, cho nên Chu Văn vẫn lưu nó lại đây.

Nguyên Tinh quặng bên trong Thánh thành, không ở Kinh đô, mà ở trong một Dị thứ nguyên lĩnh vực, có điều cái Dị thứ nguyên lĩnh vực kia bị cục giám sát phong tỏa, còn có một trong tứ đại quan sát quan trông coi, cho nên muốn tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực, tìm được Nguyên Tinh quặng không phải chuyện đơn giản.

Sau khi Chu Văn nghiên cứu mới phát hiện, có rất nhiều người đánh chủ ý lên Nguyên Tinh quặng, nhưng không có ai thành công, nguyên nhân chủ yếu do bản thân cái Dị thứ nguyên lĩnh vực kia rất tà môn, đây là chỗ dựa cho cục giám sát, bởi người bình thường tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực này sẽ chết không minh bạch.

Căn cứ vào tư liệu, A Sinh cũng phái người tiến vào, kết quả không tốt lắm, người được phái váo không ít, nhưng có sống sót ra ngoài, chỉ có hai người.

Mà sau khi hai người kia đi ra, cũng đều xảy ra vấn đề, một người nổi điên, một người tự sát.

Hiện tại một ít tư liệu của An gia mang tới, cũng chỉ lấy được từ hai người kia.

Sau khi Chu Văn kiểm tra tư liệu, lại lộ ra vẻ vui mừng, địa phương kia xác thực tà môn, nhưng hắn có thể đi thử một lần.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.