Chương trước
Chương sau




Gần đây tâm tình Thẩm Ngọc Trì thật không tốt, gần nhất có một giám sát viên làm phản, đồng thời trộm đi rất nhiều hồ sơ bí mật.

Trong những hồ sơ đó có một ít hành động mà cục giám sát tiến hành, mà hành động lần này nhắm vào một số thành viên của Lục đại gia tộc anh hùng, nếu hồ sơ bí mật này bị lộ ra ánh sáng, lập tức khiến cục giám sát trờ thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Vốn dĩ cục giám sát chính là chó của Lục đại gia tộc anh hùng, hiện tại chó muốn cắn chủ, kết quả này có thể đoán.

Thẩm Ngọc Trì sức đầu mẻ trán, điều may mắn duy nhất chính là chức vụ giám sát viên không cao, cho nên hồ sơ hắn trộm được, chỉ là một bộ phận rất nhỏ, hơn nữa không đề cập đến phần trọng tâm.

Tuy rằng trong hồ sơ chỉ điều tra một ít thành viên bên ngoài của Lục đại gia tộc anh hùng, như Thẩm Ngọc Trì vẫn bị khiển trách, cần phải hướng Lục đại gia tộc anh hùng giải thích, vì vậy cục giám sát cần trả một cái giá không nhỏ.

Nguyên bản, thành viên trong cục giám sát như Lệ Tư, mỗi năm sẽ cung cấp cho thủ bút Nguyên kim thật lớn, trên thực tế Lục đại gia tộc anh hùng đều viện trợ tương tự, nhưng năm nay đến thời điểm chuyển khoản, Lục đại gia tộc anh hùng đồng thời hủy bỏ.

Tuy lý do bất đồng, nhưng Thẩm Ngọc Trì rất rõ ràng, Lục đại gia tộc anh hùng đang cảnh cáo hắn.

Không chỉ vậy, một ít giám sát viên trong cục giám sát, đều xảy ra một chút vấn đề, tuy không xảy ra án mạng, nhưng Thẩm Ngọc Trì biết, nếu lần sau xuất hiện chuyện như vậy, không đơn giản xong việc như vậy.


-An Thiên Tá, An Thiên Tá, ngươi trả thù thật mau.

Thẩm Ngọc Trì đã đoán được ai đã làm hết thảy, trừ An Thiên Tá ra, thật sự không có người thứ hai có thể làm vậy.

-Ngay cả Á Khắc cũng thất thủ, An gia này, càng ngày càng cứng.

Thẩm Ngọc Trì đang suy tính bước tiếp theo nên làm như thế nào, đột nhiên nghe được tiếng đập cửa.

-Cục tòa, Bắc Băng thành bên kia, đã đồng ý giao dịch cùng chúng ta, đây là bảng giá họ đưa.

Bí thư mang một phần tư liệu đem cho Thẩm Ngọc Trì.

Thẩm Ngọc Trì nhìn kỹ bảng giá, nhíu mày hỏi:

-Tại sao giá cả so với lần trước tăng thêm ba thành?

-Bên Bắc Băng thành nói, bọn họ sản xuất Cực quang tủy càng ngày càng ít, cho nên muốn tăng giá, đây là giá thấp nhất họ có thể đưa ra.

Bí thư bất đắc dĩ nói.

-Cái gì càng ngày càng ít, căn bản bọn họ đã biết hiện tại chúng ta cần gấp Cực quang tủy, giở công phu sư tử ngoạm mà thôi.

Thẩm Ngọc Trì hừ lạnh một tiếng, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

Nhất định phải lấy được Cực quang tủy, đây chính là nhu yếu phẩm để Thần thoại Phối sủng tấn thăng, sau khi Phối sủng tấn thăng, đây chính là vương bài trong tay cục giám sát, đây là đại sự, tuyệt đối không thể kéo dài.

Nhưng tình hình kinh tế của cục giám sát thật sự quá kém, vốn phải trông cậy vào viện trợ của Lục đại gia tộc anh hùng, nhưng hiện tại không có viện trợ, công tác bình thường của cục giám sát sẽ càng khó khăn, đừng nói đến những thứ như Cực quang tủy có giá trị liên thành như vậy.

-Xem ra chỉ có thể vận dụng Nguyên Tinh tồn kho.

Thẩm Ngọc Trì nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có một biện pháp như vậy.

Mỏ Nguyên Tinh quặng của cục giám sát, có trự lượng siêu lớn, vượt tưởng tượng của mọi người, thời điểm Thẩm Ngọc Trì mới chỉ đạo khai thác, cũng không nghĩ đến số lượng của mỏ nhiều như vậy.


Có điều Thẩm Ngọc Trì cũng không vội lấy Nguyên Tinh quặng đổi lấy tiền, mỗi năm chỉ khai thác mấy tấn Nguyên Tinh quặng mà thôi, đại lượng Nguyên Tinh quặng, vẫn ở trong kho hàng của cục giám sát.

Nếu đem Nguyên Tinh quặng đổi lấy tiền, vài thập niên nữa cục giám sát không cần lo lắng vấn đề tài chính.

Đương nhiên Thẩm Ngọc Trì tuyệt đối không cho bất kỳ kể nào biết được cục giám sát có được một khoàn tài phú lớn như vậy, ngay cả Lục đại gia tộc anh hùng cũng chỉ cho rằng đó chỉ là mỏ Nguyên Tinh quặng bình thường mà thôi.

-Tiếp tục đàm phán cùng Bắc Băng thành, tận lực áp giá xuống một chút.

Thẩm Ngọc Trì nói với bí thư.

Tuy giàu, nhưng tuyệt đối không thể lãng phí, những Nguyên Tinh đó còn dùng vào nhiều việc khác, vạn bất đắc dĩ, Thẩm Ngọc Trì mới sử dụng.

-Vâng, tòa cục.

Bí thư tuân lệnh đi ra ngoài.

Thẩm Ngọc Trì lại cầm bản tình báo từ Lạc Dương truyền đến, nhìn trong chốc lát, không khỏi nhíu mày hỏi:

-Ngay cả Á Khắc cũng không thể mang Chu Văn từ An gia bắt về, hiện tại phái ai bây giờ đây?

Trong lúc nhất thời, Thẩm Ngọc Trì không nghĩ được ai, muốn bắt người từ An gia Lạc Dương so với hắn tưởng tượng còn khó khăn hơn nhiều.

Nguyên bản hắn cho rằng để Á Khắc đi, có thể giải quyết chuyện này êm thấm, kết quả Á Khắc thất bại.

-Tính toán cẩn thận lại đã.

Thẩm Ngọc Trì cũng không có tính toán từ bỏ, tuy Á Khắc thất bại, có điều sự tình liên quan đến Vương Minh Uyên vô cùng trọng đại, hơn nữa Lục đại gia tộc anh hùng ra lệnh cho hắn, vô luận thể nào cũng phải điều tra rõ ràng, ngay cả khi hắn chịu từ bỏ, Lục đại gia tộc anh hùng cũng không chịu,

Chu Văn ghé vào một đỉnh núi nhỏ, dùng kính viễn vọng quan sát sơn cốc cách không xa đó.

Tòa sơn cốc kia chính là Bất Khốc cốc trong truyền thuyết, từ bên ngoài nhìn, cửa sơn cốc không lớn lắm, đại khái có thể để bốn chiếc xe tải song song đi vào một lúc.

Trạm kiểm sát nơi đó, chỉ có vài ngươi kiểm tra, có điều cái này không phải mấu chốt, mấy giám sát viên bình thường đó, chỉ là Truyền kỳ mà thôi, muốn tiến vào Bất Khốc cốc không khó.


Trên thực tế có rất nhiều người đi vào, có điều cuối cùng người có thể sống sót đi, cũng không nhiều lắm.

Hiển nhiên cục giám sát cũng không đem điểm phòng ngự trọng điểm bên ngoài, nơi chứa Nguyên Tinh quặng mới là nơi họ đặt trung tâm phòng ngự, một trong Tứ đại quan sát quan Thái Cấm hắn sẽ trong đó.

Chu Văn không biết nhiều thông tin liên quan đến Thái Cấm, có điều trong tư liệu của A Sinh đưa hắn, có miêu tả rất kỹ càng về người này, không hiển sơn lộ thủy, là người bí ẩn nhất trong Tứ đại giám sát quan, tư liệu liên quan đến bản thân hắn vô cùng ít, chỉ biết hắn rất am hiểu đao pháp.

Nhưng chỉ cần thấy Thẩm Ngọc Trì chịu đem mỏ Nguyên Tinh quặng quan trọng này cho hắn trông coi, có thể biết người này không đơn giản.

Thỉnh thoảng phụ cận vẫn có người đi qua, Chu Văn chỉ có thể âm thầm ẩn nấp, tiếp tục quan sát tình huống bên trong.

-Khoảng cách quá xa, không thể nhìn thấy bên kia rốt cuộc có đồ án nhỏ hay không, cần phải lại gần thêm một chút mới được.

Chu Văn suy nghĩ, triệu hoán Đế Thính ra, còn mình ẩn nấp trong một bụi cỏ, để nó đi nhìn tình huống phía trước một chút.

Đế Thính chỉ lớn chừng ngón tay cái, người bình thường rất khó nhìn thấy nó, ngay cả rada bình thường cũng không thể phát hiện được sự tồn tại của nó.

Đế Thính nhanh chóng chạy như bay bên trong các bụi cỏ, trong chốc lát đến gần vị trí cửa Bất Khốc cốc, mệnh lệnh của Chu Văn là tìm kiếm đồ án nhỏ, Đế Thính không kiếm tra trạm kiểm sát, đứng dưới bụi cỏ, tìm loanh quanh, nhưng không phát hiện được gì.

-Không tìm thấy đồ án nhỏ, vậy ta chỉ có thể tự mình tiến vào một lần.

Thời điểm Chu Văn đang suy tư phải làm thế nào để đi vào, phát hiện điện thoại thần bí nhảy ra một hàng nhắc nhở.

-Giết chết Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật Chân Huyết Yêu Long, phát hiện Thứ nguyên kết tinh.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.