Chương trước
Chương sau




- Vận khí không tệ, lần đầu giết Thủy Tinh Linh đã tuôn ra Thứ nguyên kết tinh, đáng tiếc không tuôn ra trứng Phối sủng.

A Sinh vừa cười vừa nói.

Chu Văn không ngừng tìm kiếm Thủy Tinh Linh trên đảo, hắn muốn tìm một khỏa trứng Phối sủng, Trương Ngọc Trí lại không hề hứng thú gì đối với trứng Phối sủng, ngược lại không ngừng dạo quanh bờ biển, cầm điện thoại di động, thỉnh thoảng chụp mấy tấm hình.

-Tại sao Thủy Tinh Linh có chút khác thường nhỉ?

Thời điểm Chu Văn đi tới bên cạnh một cái thác nước, thấy một Thủy Tinh Linh hết sức kỳ quái.

Thủy Tinh Linh bình thường đều có màu lam, thoạt nhìn như hình cầu, nhưng chính xác giống hình giọt nước, nhưng Thủy Tinh Linh này lại khác, nó màu bạc, ngoại hình không giống giọt nước mà giống một đầu rắn.

-Đây là cao cấp Thủy Tinh Linh, rất có thể đạt cấp độ Sử thi, ngươi phải cẩn thận.

A Sinh không chịu trách nhiệm nói.


Chu Văn xác thực rất cẩn thận, trực tiếp mặc Thạch Khải, không tới quá gần Thủy Xà Tinh Linh, triệu hồi Bá Kiếm, trảm một kiếm.

Thủy Xà Tinh Linh lại không hề tránh né, há miệng phun một Thủy tiễn, nhưng hình dạng có chút cổ quái, có hình răng nanh.

Kiếm quang chém qua, Thủy tiễn bị chấn vỡ, không ngừng lao về phía Thủy Xà Tinh Linh.

Thủy Xà Tinh Linh kia thấy tình thề không ổn, lại quay người lại, chui vào đầm nước dưới thác nước, ban đầu thân thể của nó không khác dòng nước lắm, nhưng sau khi lặn xuống, lập tức biến mất, dùng mắt thường căn bản không thể nhìn thấy vị trí của nó.

Cũng may Chu Văn còn có Đế Thính, năng lực của Đế Thính có thể bỏ qua màu sắc, lập tức phát hiện vị trí của Thủy Xà Tinh Linh trong đầm nước, Chu Văn lập tức đuổi theo, trảm một đạo kiếm quang vào trong đầm nước.

Bành!

Một nước bị kiếm quang phá, trực tiếp chém tới thân thể Thủy Xà Tinh Linh, khiến thân thể và Thủy kết tinh trong người nó, đồng thời vỡ nát.

Chỉ thấy một khỏa trứng Phối sủng màu bàng bạch tuôn ra, chìm dần rơi xuống đáy nước.

-Không ngờ tuôn trứng Phối sủng?

Chu Văn đứng bên cạnh đầm nước quan sát trong chốc lát, chỉ thấy bên trong đầm nước không hề có dấu vết tồn tại của Dị thứ nguyên sinh vật, lúc này hắn mới nhảy vào trong đầm nước, lặn về phía đáy.

Chu Văn chuẩn bị nhặt viên trứng Phối sủng kia, đột nhiên cảm giác dưới đáy hồ xuất hiện một cỗ hấp lực cực mạnh, khiến thân thể hắn chìm xuống trong nháy mắt, như xả nước bồn cầu.

Soạt!

Chu Văn theo dòng nước lao xuống, phát hiện phía dưới đầm nước còn có một không gian to lớn.

Chu Văn ngẩng đầu nhìn xung quanh, nhưng không hề phát hiện được lối đi tiến vào không gian này, chỉ thấy trên đỉnh đầu toàn nham thạch đen sì, không có bất kỳ khe hở nào.

Một kiếm chém về phía nham thạch, kiếm quang chém vỡ nham thạch, nhưng đằng sau vẫn toàn là nham thạch, Chu Văn trảm liên tục mấy kiếm, nhưng toàn bộ vẫn là nham thạch, không hề có lối ra.

Phía dưới chỗ nước biển dưới mặt đất, nơi đó có tia sáng truyền đến, tựa như đường ra của đường hầm.

Chu Văn đành phải di theo lối này, hướng về phía lối ra, chỉ cần có thể ra ngoài, hắn chẳng ngại lượn quanh đầm nước.


Rất nhanh, Chu Văn đi theo hướng nước chảy, vọt ra ngoài, sau khi ra ngoài, hắn phát hiện đây lại là lối ra thác nước.

Sau khi Chu Văn đi ra khỏi thác nước, trực tiếp lăng không nhìn xung quanh, hết thảy làm hắn giật hết cả mình.

Bời đầm nước và thác nước này giống y đúc đầm nước và thác nước hắn lặn xuống vừa nãy, nhưng rõ ràng hắn tiến vào phía dưới đầm nước, tại sao lại có thể đi ra miệng thác nước được.

Chu Văn quan sát tỉ mỉ bốn phía, xác thực không có sai, khung cảnh giống như đúc, nhưng có điều không có Trương Ngọc Trí và A Sinh.

-Bọn hắn sẽ không xuồng đầm nước tìm ta đi?

Chu Văn thầm nghĩ, bay cao hơn một chút, hắn muốn xác nhận A Sinh và Trương Ngọc Trí còn trên đảo không.

Hòn đảo không lớn, lập tức toàn bộ khung cảnh thu hết trong tầm mắt của Chu Văn.

Hòn đảo phi thường mỹ lệ, cỏ xanh biếc trải toàn bộ đảo, ở giữa có nước chảy lăn tăn.

Nhưng tầm mắt Chu Văn rơi vào một chỗ khiến con ngươi hắn co rụt lại, phía trên sườn núi có một gốc Hoàng Kim thụ.

Trên gốc Hoàng Kim thụ chỉ kết một trái táo, thế nhưng trái táo kia không giống bình thường lắm, trái táo như hoàng kim đúc thành, tản ra hào quang rực rỡ.

Phía dưới Hoàng Kim thụ, còn có một đầu thằn lằn khổng lồ màu đen, đang nằm ngủ.

Rất nhanh Chu Văn ý thức được, đó không phải là loại thằn lằn gì, mà là một đầu Cự Long trong truyền thuyết Tây khu.

-Hoàng Kim Táo…Cự Long…

Trong lòng Chu Văn kinh nghi bất định.

Cái này có tương tự với truyền thuyết mà Chu Văn đã nghe qua, trong truyền thuyết Tây khu, anh hùng nhân loại Peleus kết hôn với nữ thần biển cả, họ mời tất cả nữ nhần tham gia hôn lễ của bọn hắn, duy nhất không mời nữ thần Eris, Eris ghi hận, tới hôn lễ đem một quả Hoàng Kim Táo đưa cho khách khứa, phía trên còn viết Đưa cho Nữ Thần đẹp nhất.

Kết quả Hera, Athena cùng Aphrodite tranh chấp Hoàng Kim Táo không xong, cuối cùng dẫn phát một trận đại chiến.

Trong truyền thuyết bên Thánh viên, Hoàng Kim Táo được trăm con Cự Long trông coi, nhưng đây chỉ là truyền thuyết, nhìn như thế nào cũng không thấy giống Thánh viên.


Mà dưới Hoàng Kim thụ chỉ có một đầu Cự Long chứ không phải trăm đầu Cự Long.

Chu Văn không biết Hoàng Kim Táo có tác dụng gì, nên không muốn cướp đoạt, không tính toán quấy rầy đầu Cự Long kia, mặc dù ở đây không có trăm đầu Cự Long, có điều bản thân con Cự Long này cũng không phải dạng vừa, Thần thoại sinh vật trong truyền thuyết, Chu Văn không dám mạo hiểm.

Nhưng lúc Chu Văn có chút hoang mang, chính là trước khi bọn hắn lên đảo không hể phát hiện ra Hoàng Kim thụ, càng không phát hiện có Cự Long, không biết tại sao nơi này đột nhiên xuất hiện những vật này.

Chu Văn dò xét toàn bộ hòn đảo, không hề phát hiện tung tích của A Sinh và Trương Ngọc Trí, càng thêm quái lạ, đó chính là thuyền bọn hắn để tại bãi cát không thấy.

-Chẳng lẽ, kỳ thật đây không phải là hòn đảo vừa rồi, mà lúc ta xuyên qua thông đạo kia, đã đến một nơi khác.

Chu Văn càng nghĩ càng thấy có khả năng.

Bành bành!

Thời điểm Chu Văn đang suy tư, đột nhiên nghe được hai tiếng nước bõng, như tảng đá ném vào mặt nước, hắn quay đầu nhìn lại phát hiện A Sinh và Trương Ngọc Trí đều rơi từ trên thác xuống.

May mắn bọn hắn không có việc gì, rất nhanh bò lên khỏi mặt nước, nhưng Chu Văn lại có cảm giác không tốt lắm, quay đầu nhìn về phía Cự Long dưới gốc Hoàng Kim thụ, quả nhiên thấy nó dần dần tỉnh lại, đang chậm rãi đứng lên, ngẩng đầu nhìn về phía thác nước.

-Chu Văn, ngươi đang đứng phía trên làm gì?

Trương Ngọc Trí thấy Chu Văn đang bay trên không trung, bèn hô hắn một tiếng.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.