Chương trước
Chương sau




Chu Văn cầm điện thoại di động lên, khởi động Phó bản Âm nhạc Cung điện.

Trước đó hắn tới đây một lần, có điều ở đây chỉ có toàn là Truyền kỳ Âm Phù Tinh Linh, cho nên Chu Văn cày chán, không tiếp tục cày nữa.

Không nghĩ tới bên trong Âm nhạc Cung điện, còn có Thái Dương thú, hiện tại hắn vô cùng cần Phối sủng loại này, nên không do dự đi vào săn giết Thái Dương thú.

Căn cứ tư liệu trên mạng ghi chép, Chu Văn biết Thái Dương thú bên trong Âm nhạc Cung điện, có điều chúng hết sức hiếm thấy, thỉnh thoảng mới xuất hiện một đầu, trên cơ bản rất ít người thấy con Thái Dương thú trở lên trong Âm nhạc Cung điện.

Mà Thái Dương thú không phải boss chân chính của Âm nhạc Cung điện, nghe nói chỗ sâu nhất của Âm nhạc Cung điện có một con Thất Huyền cầm, có điều người gặp qua Thất Huyền cầm đều đã chết.

Chu Văn cảm thấy hết sức mâu thuẫn, nếu người gặp qua Thất Huyền cầm đều chết, tại sao lại có người biết Thất Huyền cầm ở đâu?

Cho nên, đôi khi truyền thuyết chỉ là truyền thuyết, không nên tin.


Chu Văn không có ý định đi tìm Thất Huyền cầm, mang theo Phối sủng của mình tiến vào Âm nhạc Cung điện về sau, nhanh chóng tiến về khu vực trên mạng, muốn tìm xem trong trò chơi có Thái Dương thú không.

Truyền thuyết toàn thân Thái Dương thú quang minh đại phóng, như một mặt trời thu nhỏ, bình thường đều xuất hiện tại trước quảng trường đài phun nước Âm nhạc Cung điện.

Chu Văn một đường giết đến quảng trường đài phu nước, Lục Dực Hắc Long và Hỏa Diễm Dung Lô Nữ Vương mở đường, đủ loại Âm Phù Tinh Linh bị Chu Văn giết, tuôn ra không ít Thứ nguyên kết tinh và trứng Phối sủng.

Chu Văn phát hiện, gết thảy có bảy loại Âm Phù Tinh Linh, mỗi loại Âm Phù Tinh Linh chỉ có một Nguyên Khí kỹ, nhưng bảy loại Nguyên Khí kỹ này có chút khác.

Tuy nói không giống nhau, nhưng hiệu quả không khác, đều công kích Âm ba, đối với Chu Văn, tựa hồ không có khác biệt gì lớn.

Bắt đầu Chu Văn còn không có để ý, nhưng giết lấy giết lấy, Chu Văn cũng cảm giác có chút thú vị.

Chút Âm ba công kích này, thông qua chất môi giới chấn động cùng dao động chồng chất, hình thành sóng xung kích, bảy loại Nguyên Khí kỹ khác nhau này, hình thành sóng xung kích không giống nhau, cái này khiến Chu Văn thích thú, ấp thử An Tĩnh;, cưỡi Lục Dực Hắc Long không ngừng tiến lên, đồng thời nghiên cứu Âm ba công kích của Âm Phù Tinh Linh.

Không biết giết chết bao nhiêu Âm Phù Tinh Linh, cuối cùng đã đi đến quảng trường đài phu nước.

Mà khắp nơi trên quảng trường, có bảy suối phun, những mà những suối phun kia không đơn giản chỉ phun nước, mà đang diễn tấu âm nhạc, phun ra cột nước có tiết tấu, có đôi khi bên này phun cao, có đôi khi bên kia phun thấp, có đôi khi dừng lại không phun, thoạt nhìn hết sức thú vị.

Mà khắp nơi trên quảng trường đài phun nước, đều là Âm Phù Tinh Linh bồng bềnh, đủ loại màu sắc, Âm Phù Tinh Linh bay nhảy đầy trời, không khác cảnh tượng trang trí trong hôn lễ.

Lục Dực Thủ Hộ Cự Long gào thét một tiếng, hắc điễm trên thân phun trào, lập tức miểu sát hàng loài Âm Phù Tinh Linh, có điều quảng trường Âm nhạc Cung điện quá lớn, khắp nơi đều có Âm Phù Tinh Linh, rất nhanh lại có Âm Phù Tinh Linh lao đến.

Để Phối sủng bản thân đi giết Âm Phù Tinh Linh, Chu Văn tự mình quan sát bốn phía, tìm Thái Dương thú.

Nhưng đem toàn bộ quảng trường đài phun nước thu lại trong tầm mắt, không hề thấy Thái Dương thú trong truyền thuyết, nhưng có một Dị thứ nguyên sinh vật kỳ quái hấp dẫn sự chú ý của Chu Văn.


Sau khi tiến vào Âm nhạc Cung điện, Chu Văn chỉ thấy toàn bộ Dị thứ nguyên sinh vật đều là Âm Phù Tinh Linh, đại khái là bảy loại kia.

Nhưng Dị thứ nguyên sinh vật lần này, lại không phải là Âm Phù Tinh Linh, đó là một chiếc Đàn Hạc, toàn thân Đàn Hạc vàng óng, tuy nhiên không giống kim loại, mà do gỗ vàng điêu khắc, phía trên có đồ án hoa lệ tinh mỹ.

Thời điểm lần trước, Chu Văn qua Chư Thần bán đảo, cũng nghe nói qua loại nhạc khí này, khi đó cũng thấy Đàn Hạc.

Đàn Hạc trước mặt này lại rất nhỏ, đại khái lớn chừng một cái đàn vi-ô-lông, mà nó cũng giống Âm Phù Tinh Linh, cũng mọc ra đôi cánh, tỏa kim quang.

Cảm ứng được Phối sủng của Chu Văn đang tàn sát bừa bãi trong quảng trường đài phun nước, dây đàn trên Đàn Hạc phát ra âm thanh du dương.

Mặc dù thanh âm của nó hết sức ưu mỳ, có điều có chút đơn điệu, mà Chu Văn không thấy công kích Âm ba xuất hiện, nói cách khác, thanh âm nó phát ra, tựa hồ không có tính công kích.

Nhưng một giây sau, Chu Văn đã phát hiện một màn kỳ dị.

Theo thanh âm Đàn Hạc vang lên, toàn bộ Âm Phù Tinh Linh trên quảng trường đài phun nước, lại theo quy luật sắp hàng, mà từng dãy phát ra âm thanh, dường như tại ứng hòa với thanh âm của Đàn Hạc.

Ông!

Vô số Âm Phù Tinh Linh trên quảng trường đài phun nước tọa thành cộng hưởng, phát ra sóng âm vô cùng lớn, lực lượng Âm ba, trực tiếp miểu sát Sử thi Phối sủng cường đại như Hỏa Diễm Dung Lô Nữ Vương và Độc Chi Bạch Ảnh, thân thể bên trong sóng âm trực tiếp bị chấn vỡ.

Ngay cả Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, dưới sự trùng kích của sóng âm, rút lui mấy bước, ma diễm trên người chập chờn không thôi.

-Rống!

Lục Dực Thủ Hộ Cự Long nổi giận, phát ra âm thah gào thét, ma diễm trên thân bay lên, biến thành bốn cánh, tiến vào trạng thái lục dực, trong miệng bắn ra độc tức, hoán thành thủy triều kinh khủng, muốn đem toàn bộ Âm Phù Tinh Linh kia miểu sát.

Dây đàn Đàn Hạc không ngừng vũ động, toàn bộ Âm Phù Tinh Linh trên quảng trường đài phun nước đều òa âm, phát ra từng đạo sóng âm kinh khủng, đối kháng với Lục Dực Thủ Hộ Cự Long.


Lục Dực Thủ Hộ Cự Long mạnh mẽ như vậy, lại bị công kích Âm ba ngăn lại, trên trong sóng âm, độc tức phá toái cuốn ngược mà quay về, thân thể Lục Dực Thủ Hộ Cự Long dường như ngược dòng mà đi, lại vô phương tiến lên.

Đến mức Nhân vật tí hon, đã sớm thối lui khỏi quảng trường Âm nhạc Cung điện, đồng thời thi triển Yêu Long Chân Thân, lúc này mới có thể ngăn cản được lực lượng công kích kinh khủng kia.

Chu Văn không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, bởi cái này khiến Chu Văn thấy được cơ hội.

Truyền kỳ Dị thứ nguyên sinh vật có số lượng nhiều nhắt, cho nên tuôn ra trứng Phối sủng cũng nhiều nhất, nhưng trứng Truyền kỳ Phối sủng nhiều như vậy, nếu tạo thành quân đoàn, sợ chiến lực chân chính không cao.

Bởi lực lượng tuyệt đối quá lợi hại, coi như ngàn vạn Khô cốt binh, cũng không giết nổi một nhân loại mặc Sử thi Phối sủng áo giáp.

Cho nên quân đoàn Phối sủng cấp thấp, cơ bản không mang tác dụng lớn, đặc biệdt khi đối phó với Dị thứ nguyên sinh vật mạnh mẽ.

Nhưng Hoàng Kim Đàn Hạc này và chút Âm Phù Tinh Linh, lại có thể kết hợp lục lượng, đến trình độ chống lại Lục Dực Thủ Hộ Cự Long.

-Bên trong Âm nhạc Cung điện có nhiều Âm Phù Tinh Linh như vậy, hơn nữa tỉ lệ tuôn ra trứng Phối sủng không thấp, nếu có được Phối sủng Hoàng Kim Đàn Hạc, chẳng phải tạo thành một quân đoàn Âm Phù Tinh Linh sao?

Chu Văn thầm nghĩ.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.