Chương trước
Chương sau




Sau khi đến trụ sở Bạch Vân sơn, người phụ trách nơi này mang An Thiên Tá, A Sinh và Chu Văn tới Bạch Vân sơn, bởi thời gian An Thiên Tá không có nhiều, cho nên vô luận hắn có thể giết Thần thoại sinh vật kia không, hắn nhất định phải về sớm.

Chu Văn đứng xa xa nhìn Bạch Vân sơn, chỉ thấy nơi đó mây mù lượn lờ, ngọn núi như ẩn như hiện, quả nhiên là Tiên sơn trong truyền thuyết.

Hồng Hoa lâm rất rộng, vị trí Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật nằm dưới chân núi Bạch Vân sơn, không cần phải trèo lên đỉnh núi.

Có điều nơi đó vẫn thuộc phạm vi Bạch Vân sơn, cho nên vẫn có thể xuất hiện dị tượng Tiên cung.

-Càng tiến về phía trước, tỉ lệ xuất hiện Tiên cung huyễn cảnh càng lớn, mang theo cái này.

A Sinh đem một cái mũ trùm đầu như khăn trùm đầu đưa hắn.

Mũ giáp là sợi hóa học và kim loại chế tác, sau khi đeo nó vào không ảnh hưởng đến hô hấp, có điều ánh mắt bị ngăn trở, không thể thấy bên ngoài xuất hiện cái gì.


-Vô luận nghe được cái gì hoặc phát sinh cái gì, không để đem mũ giáp này lấy xuống.

Sau khi A Sinh căn dặn Chu Văn, đội mũ giáp lên đầu.

An Thiên Tá cùng mấy sĩ quan trong trụ sở khác, đều đem mũ giáp đội lên đầu, bọn hắn đều có các biện pháp khác nhau quan sát, vài người dựa vào Phối sủng đặc thù làm thị giác, có vài người dựa vào thính lực, có người thì trực tiếp cưỡi tọa kỵ, để tọa kỵ thay thế ánh mắt của bọn hắn.

A Sinh triệu hoán một đầu Phối sủng kỳ dị, Phối sủng kia như con mắt mọc ra đôi cánh, con mắt kia đi bên người A Sinh, A Sinh tựa hồ dựa vào nó thăm dò bốn phía, hoạt động không khác bình thường.

An Thiên Tá không triệu hồi Phối sủng, cũng không biết hắn làm cái gì, có điều mũ giáp lại không ảnh hưởng chút nào thị lực của hắn.

Chu Văn có Đế Thính, cho nên cũng không bị ảnh hưởng.

Đoàn người dưới sự dẫn đầu của một sĩ quan cưỡi Phối sủng, hướng về chỗ sâu Hồng Hoa lâm.

Bạch Vân sơn thần bí khó lường, có điều nơi này không có nhiều Dị thứ nguyên sinh vật, nhưng mỗi một Dị thứ nguyên sinh vật ở đây đều vô cùng đáng sợ, ít nhất cũng Sử thi.

Nghe nói Hồng Hoa lâm vô cùng xinh đẹp, có điều chỉ có thể nghe, không thấy gì cả, nên đẹp cũng chẳng chiêm ngưỡng được.

-Đốc quân, nghe thú có phản ứng, chắc Tình Thư cách đây không xa.

Sĩ quan cưỡi Phối sủng nói.

-Chuẩn bị chiến đấu.

An Thiên Tá ra lệnh.

Ngoại trừ Chu Văn bên ngoài, tất cả mọi người bắt đầu chuẩn bị chiến đấu, tiếp tục đi tới không bao lâu, Chu Văn nghe thấy phía trước quả nhiên có một đầu Dị thứ nguyên sinh vật.


Đầu Dị thứ nguyên sinh vật kia rất kỳ quái, thoạt nhìn như một con Cự Hạt, nhưng trên lưng lại mọc cánh trong suốt, hình thể to lớn, chiều dài hơn một người trưởng thành.

Đáng tiếc Chu Văn chỉ có thể nghe, căn bản không thể nhìn thấy màu sắc của nó, bằng không còn phát hiện thêm nhiều chỗ khác thường khác.

Cự Hạt, toàn thân trắng như tuyết ngọc, trên thân có nhiều Huyết sắc hoa văn, nếu nhìn kỹ, phát hiện ngay những Huyết sắc hoa văn là nhưng Ký tự kỳ quái.

Thời điểm bọn Chu Văn phát hiện ra Huyết Văn Hạt, nó cũng phát hiện ra đám Chu Văn, chỉ thấy cái đuôi nó nhếch lên, phía đuôi Huyết sắc đại phóng, ngưng tụ ra Huyết sắc chú văn quỷ dị, Chú văn kia hoàn toàn do ánh sáng ngưng tụ thành, thoạt nhìn rất thần kỳ.

Chu Văn nghe A Sinh nói quan, gia hỏa này có thể phát động kỹ năng giống hình thức chữ viết, đây là một trong những kỹ năng của nó, chẳng qua Chu Văn không biết nó chính xác là loại nào.

Thời điểm Chu Văn đang suy tư, bọn A Sinh đã bắt đầu chuẩn bị chiến đấu, nhưng vượt quá dự kiến của Chu Văn, Huyết sắc chú văn trên đuôi Huyết Văn Hạt, không phóng về chỗ đám người Chu Văn, chỉ thấy cái đuôi của nó đột nhiên đâm xuống mặt đất, Huyết văn lại tan vào trong lòng đất, lập tức biến mất.

Trong chớp mắt, Chu Văn thấy bốn phía lại nổi lên Huyết quang, bùn đất tựa như đều bị Huyết quang thẩm thấu, sinh ra hồng quang.

Những tia Hồng quang kia có mạnh có yếu, khiến Chu Văn cho rằng mình rơi vào một Quang trận to lớn.

Rõ ràng những sĩ quan kia đã sớm chuẩn bị, một sĩ quan điều khiển Phối sủng, ngưng tụ Thánh khiết Bạch quang, sau đó chiếu xạ xuống mặt đất, Thánh quang lập tức lan tràn trên đại địa, lấn áp Hồng quang trên mặt đất, tạo thành một khu vực nhỏ vừa vặn chỗ đám người Chu Văn đứng, không nhận sự ảnh hưởng của Hồng quang.

Mà khu vực lớn bị Hồng quang ảnh hưởng, phát sinh hiện tượng quỷ dị, thật giống như tất cả biến chậm, gió thổi qua khu vực này, vốn tưởng hẳn gây nên tiếng ào ào trong rừng cây, lúc này lá cây trong rừng, trở nên vô cùng chậm.

-Đây là kỹ năng Mạn Tự của nó, nếu không có lực lượng tương khắc, tốc độ của chúng ta sẽ giảm xuống trên diện rộng, đến lúc đó đừng nói giết nó, coi như muốn né tránh công kích của nó cũng không có khả năng, sẽ bị trực tiếp giết chết.

A Sinh nói.

Tựa hồ Huyết Văn Hạt phát hiện Mạn Tự vô dụng đối với bọn hắn, Huyết văn trên lưng nó lấp lánh, hoán thành một Huyết quang tự vọt ra, nó không hướng về phía đám người Chu Văn, mà bay về phía một gốc Hoa hồng.

Huyết quang tự đánh trên cây Hoa hồng, lóe lên biến mất không thấy gì nữa, như thể chui vào gốc cây, một giây sau, cây Hoa hồng nhanh chóng khô héo, chẳng qua nháy mắt biến thành gốc cây khô, mà Huyết quang tự lại chui ra khỏi cây Hoa hồng, chẳng qua lúc này Huyết quang tự có biến hóa rõ ràng, hình dạng biến hóa, mà Huyết quang trở nên mạnh mẽ hơn.


Huyết quang tự trôi nổi trên đầu Huyết Văn Hạt, tản ra hồng quang, hồng quang chiếu xạ đến chỗ nào, tất cả Hoa hồng lại như sống lại, rễ cây từ dưới đất phá đất mà lên, nhánh cây chập chờn, lại hướng về đám người Chu Văn, cuốn tới, phảng phất biến thành thụ yêu.

Băng quang trên lưng một người sĩ quan lấp lánh, xuất hiện Mệnh hồn như một đầu Tuyết Hồ, chỉ thấy Băng quang trên thân Mệnh hồn, đem toàn bộ rễ Hoa hồng lao tới đông cứng.

A Sinh không có thời gian giải thích lí do cho Chu Văn, Huyết quang trên thân Huyết Văn Hạt đại phóng, từng Hồng quang tự trên người nó bay ra, hóa thành từng đạo Huyết quang, hướng về đám người Chu Văn, công kích tới.

A Sinh và mấy sĩ quan khác cùng nhau ngăn cản Huyết quang tập kích, An Thiên Tá vẫn đứng im xem xét tình hình, từ đầu tới đuôi đều không có ý xuất thủ.

Chu Văn đại khái đã nhìn ra, thực lực Huyết Văn Hạt không khác Lục Dực Thủ Hộ Cự Long lúc chưa cường hóa, có điều năng lực của nó có chút quỷ dị.

Huyết quang tự của nó có khá nhiều công năng, ngoại trừ mấy loại trước đó, còn có thể hóa thành Lôi điện, Phong, Hỏa các loại.

Nếu như người đầu tiên gặp nó, hoặc không đủ thực lực, rất dễ bị nó giết.

Thế nhưng đám người A Sinh, đã nghiên cứu mấy năm, đã tìm hiểu đủ loại phương pháp khắc chế nó, mặc dù kỹ năng của nó biến hóa như thế nào, vẫn đủ miễn cưỡng hóa giải.

Nhưng chỉ là hóa giải mà thôi, cho tới bây giờ, Chu Văn vẫn chưa nhìn ra, bọn hắn sẽ làm thế nào để giết chết con Huyết Văn Hạt kia.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.