Chương trước
Chương sau




Thời điểm hai người đi về phía trước, Chu Văn đem năng lực Đế Thính vận dụng đến cực hạn, không ngừng quét tất cả mọi động tĩnh xung quanh.

Đi trong chốc lát, Chu Văn phát hiện một chỗ kỳ dị, ngay phía dưới tường đất, có một chỗ Đế Thính không nghe được, nói đó như thể có đồ vật gì ngăn cách, không thể nghe được một điểm thanh âm.

Mà phương hướng bọn Chu Văn muốn đi qua, chính là phương hướng tới chỗ kỳ dị kia.

Chu Văn Văn dùng con mắt nhìn một chút, chỉ thấy phía dưới tường đất có một cái hố đất, không khác hố đất vừa rồi, có điều cái hố đất này rõ ràng không tầm thường, ngay cà Đế Thính không nghe được bên trong có cái gì.

Chu Văn nháy mắt Vương Lộc, sau đó nhìn vế phía hố đất, Vương Lộc nhìn một chút hố đất, có điều nàng không phát hiện ra vấn đề gì, chỉ cảm thấy hố đất này rất giống hố đất vừa nãy.

-Cái động này sẽ không phải Mai Kim địa trong truyền thuyết chứ? Bằng không chúng ta lấy thứ gì đó thử một lần đi?

Chu Văn cố ý lớn tiếng nói với Vương Lộc.

Chu Văn luôn cảm thấy cái Mai Kim địa này có vấn đề, nó có thể chuyển di không nói, còn nuốt trứng Phối sủng của Lý Ngọc, mà đồ vật nó phục chế được, lại là đồ vật có giá trị rất thấp, nghĩ đi nghĩ lại có chút không đúng.

-Vạn nhất đồ vật bỏ vào lại giống trứng Phối sủng kia, biến mất không thấy, thì phải làm sao bây giờ?


Vương Lộc rất phối hợp nói.

-Không sao, chúng ta trước thử một lần, ta nhớ trên người ngươi còn một khỏa trứng Thần thoại Phối sủng sao? Trước tiên ngươi thử đem một trứng Phối sủng không quan trọng hoặc đồ vật nào đó thử một lần, nếu không có vấn đề gì, lại đem trứng Thần thoại Phối sủng bỏ vào.

Chu Văn nháy mắt nói với Vương Lộc.

-Được.

Vương Lộc hội ý sờ lên túi, từ bên trong cầm một vật ra, bỏ vào bên trong hố đất.

Chu Văn một mực quan sát hố đất kia, sau khi Vương Lộc thả đồ vật vào, bên trong hố đất lập tức có gợn sóng lực lượng kỳ dị, đáng tiếc Chu Văn chỉ có thể cảm giác được, nhưng không nghe được bên trong phát sinh chuyện gì.

Có điều Chu Văn cảm thấy bên trong hố đất có đồ vật không tầm thường tồn tại, nếu có thể khóa chặt nó, cũng không sợ nó chạy mất, Chu Văn không tin nó còn nhanh hơn đao của hắn.

Một lát sau, gợn sóng lực lượng bên trong hố đất dần dần ngừng lại, mà cái hố đất kia vẫn tồn tại lực lượng che dấu, Chu Văn vẫn không nghe được tình huống bên trong.

Chu Văn nháy mắt Vương Lộc, lúc này Vương Lộc mới ngồi xổm xuống, vừa đưa tay sờ vào bên trong hố đất vừa nói:

-Không biết đây có phải Mai Kim địa hay không đây?

Trong lúc nói chuyện, Vương Lộc đã lấy đồ vật trong hố đất ra, đồ vật nàng bỏ vào trước đó, Chu Văn thấy nó là một thanh Tiểu đao.

Hiện tại Vương Lộc lấy ra lại là hai thanh Tiểu đao.

-Oa, một thanh đao biến thành hai thanh đao, nơi này thật sự là Mai Kim địa?

Chu Văn đưa tay nhận lấy một cây Tiểu đao, dáng vẻ thanh Tiều đao này có chút kỳ quái, thân đao như mảnh lan điệp, vỏ đao cũng giống vậy, hẳn do Nguyên kim tạo thành, xem công nghệ chế tác, cũng không tệ lắm.

Chu Văn đem Tiểu đao rút khỏi vỏ, Vương Lộc cùng rút thanh Tiểu đao trong tay nàng, chỉ thấy hai Tiểu đao đều có hào quang bức nhận, để người ta cảm thấy lông tơ run rẩy lông tơ dựng đứng, thoạt nhìn giống nhau như đúc.

Chu Văn vừa nhìn liền biết, đây là thanh đao tốt, hơn nữa còn không phải thanh đao bình thường.

-Đúng vậy, nơi này thật sự là Mai Kim địa, chúng ta mau mau bỏ trứng Thần thoại Phối sủng vào đi.

Vương Lộc vừa nói vừa nháy mắt, sau đó nhìn thanh Tiểu đao trong tay hắn.

-Tốt, nhanh đưa trứng Thần thoại Phối sủng vào đi, nếu thu được hai khỏa trứng Thần thoại Phối sủng, đến lúc đó ngươi một khỏa ta một khỏa…


Chu Văn nói xong, giống như nghĩ tới điều gì, đột nhiên đổi lời nói:

-Vẫn nên thử lại một chút, trước đó lần thứ hai thả trứng Phối sủng vào, đồ vật biến mất không tăm hơi, để phòng ngừa vạn nhất, chúng ta nên thử một lần nữa.

Nói xong, Chu Văn đem Tiểu đao thả vào bên trong hố đất, sau đó tiếp tục theo dõi động tĩnh bên trong hố đất.

Gợn sóng lực lượng kỳ dị bên trong hố đất lại chuyển động, nhưng lần này, Chu Văn rõ ràng cảm giác, gợn sóng lực lượng lại yếu hơn rất nhiều, không chỉ yếu đi, hơn nữa còn vô cùng không ổn định.

Dần dần, Chu Văn phát hiện nguyên bản Đế Thính hoàn toàn nghe không được tình huống bên trong hố đất, hiện tại lại loáng thoáng nghe được một chút động tĩnh, giống như có thứ gì đó đang chuyển động bên trong.

Lần này thời gian xuất hiện gợn sóng lực lượng, rõ ràng lâu hơn so với lần trước, một lát sau, lực lượng kỳ dị bên trong hố đất lại thấp hơn nhiều, Chu Văn có thể nghe được đại khái tình huống bên trong hố đất.

Chu Văn phát hiện, bên trong hố đất, lại có một đầu thú nhỏ, Chu Văn không biết nó rốt cuộc là cái gì, cảm giác nó có điểm giống con sóc, nhưng lại không giống hoàn toàn, còn nói nó là chuột, so với chuột, dễ nhìn hơn không ít, thân thể dài nhỏ, con mắt tặc lớn, cái đuôi khá lớn, lắc trái lắc phải.

-Gia hỏa này là chồn sao? Có điều chồn không thể sinh hoạt bên trong tường đất, hẳn trong núi rừng mới đúng?

Chu Văn chưa thấy qua chồn, có điều càng nghĩ càng thấy khả năng này rất cao.

Lúc này Tiểu thú, dùng móng vuốt nhỏ cầm chặt thanh Tiểu đao, hai mắt trừng lớn, giống hai cái bóng đèn nhỏ, nhìn chằm chằm hư không. Theo ánh sáng trong mắt nó, ánh sáng kỳ dị, như máy đánh chữ ba chiều trong phim khoa học viễn tưởng, mà ánh sáng kia lại lăng không đóng dầu trên vỏ thanh đao nhỏ.

Mặc dù Đế Thính không thể nghe được quỹ tích của quang tử lưu động, có điều lại có thể cảm giác, một gợn sóng lực lượng trong mắt nó bắn ra, sau đó dần dần tạo thành một thanh Tiểu đao.

Bộ phạm lưỡi đao đã hoàn thành, nhưng chuôi đao còn kém một chút, Tiểu thú tựa hồ không đủ Nguyên khí, gợn sóng quang mang trong mắt lúc ẩn lúc hiện, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ biến mất.

Tiểu thú quyết tâm, lông mao toàn thân dựng lên, liều mạng bắn ra từng đạo tia sáng, cuối cùng đem bộ phận cuối cùng của Tiểu đao hoàn thành.

Coong!

Tiểu đao rơi xuống đất, cùng Tiểu đao trong móng vuốt nó buông xuống mặt đất, hai thanh Tiểu đao rơi xuống mặt đất giống nhau như đúc.

Mà Tiểu thú lại mệt đứt hơi, nằm sấp trong hố đất, thò đầu lưỡi, liều mạng dùng mũi thở, thoạt nhìn tiêu hao vô cùng nghiêm trọng.

-Hẳn đã được đi?

Chu Văn lầm bầm lầu bầu nói một tiếng, sau đó liền đưa tay sờ soạng trong hố đất.


Tiểu thú lập tức đứng lên, kéo thân thể mệt mỏi lui về phía sau.

Chu Văn đưa cả hai thanh Tiểu đao lấy ra, còn rút vỏ ra so, quả nhiên giống như đúc, thoạt nhìn không có nửa điểm khác biệt.

-Thật sự giống như đúc, mau đưa trứng Thần thoại Phối sủng bỏ vào đi.

Thời điểm Chu Văn nói chuyện, chú ý Tiểu thú bên trong hố đất, hai mắt bừng sáng, lỗ tai dựng lên, nét mặt hưng phấn đầy chờ mong.

-Trứng Thần thoại Phối sủng không phải chỗ ngươi sao?

Vương Lộc lật lọng nói.

-Không phải, ta còn tưởng ngươi mang đi, ngươi lại không mang đến sao?

Chu Văn ra vẻ kinh ngạc nói.

-Không có, ta còn tưởng rằng ngươi mang theo, vậy làm sao bây giờ?

Vương Lộc hỏi.

-Vậy lần sau chúng ta lại đến đi.

Chu Văn nói xong xoay người rời đi, Vương Lộc cũng đi theo hắn cùng đi.

Tiểu thú dưới đất lập tức bối rối, ngây người trọn vẹn một giây, đột nhiên thét lên, chui ra khỏi hố đất.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.