Chương trước
Chương sau




Lý Huyền trực tiếp sử dụng Mệnh hồn của hắn, thân thể của hắn được Hắc giáp trùng bao bọc, con mắt biến thành màu đỏ kép, thoạt nhìn khí chất toàn thân biến đồi, có chút tà dị.

Tốc độ Lý Huyền rất nhanh, lưu lại từng đạo ảo ảnh, vọt tới trước mặt quái vật kia, thân thể lúc la lúc lắc, tránh né công kích của quái vật, trong tay cầm một thanh Sử thi Phối sủng đao, chém về phía thân thể quái vật, tuy nhiên lại bị Kim cang cản lại.

Thực lực quái vật xác thực rất mạnh, sáu vòng Kim cang sử dụng chiêu thuật quái dị, khiến đao của Lý Huyền không đụng tới hắn, chỉ có thể không ngừng na di.

Thân pháp Lý Huyền và chiêu thuật rất tinh diệu, thoạt nhìn rất mỹ lệ, có thể nói chuẩn mực như sách giáo khoa, không tồn tại chút tỳ vết nào.

Nhưng Chu Văn lại cảm giác, đó không phải là Lý Huyền, hắn biết Lý Huyền, không phải hạng người cầu toàn như vậy.

Nếu không phải hắn biết trước đây là Lý Huyền, Chu Văn còn tưởng người trong trúng giáp là Lý Mặc Bạch.

-Cải biến như thế này, có được không đây?

Chu Văn khẽ nhíu mày, nếu một ngươi theo đuổi mục tiêu mà hắn không thích, rất khó đi xa.

-Chiêu thuật của Lý Huyền rất mạnh, cơ hồ không có sơ hở, có điều ta cảm thấy có điểm nào đó không thích hợp.

Phong Thu Nhạn nhìn Lý Huyền đang chiến đấu với quái vật, suy tư nói.


Minh Tú gật đầu nói:

-Ta cũng cảm giác có chút kỳ quái, rất mạnh, nhưng ta lại cảm thấy hơi lạ, ta thấy thời điểm Lý Huyền động thủ lần trước, hẳn không có phong cách như vậy?

-Huấn luyện viên, ngươi thấy thế nào?

Phong Thu Nhạn hỏi Chu Văn.

-Không phải mỗi người sinh ra đều biết mình nên đi như thế nào, luôn luôn phải tự trải nghiệm, có vài người chẳng mấy chốc sẽ tìm tới con đường của mình, có vài người đi cả một đời, có lẽ cũng chỉ lượn quanh con đường sai, kỳ thật ta không biết con đường nào mới đúng, con đường nào sai, con đường Lý Huyền chọn, cuối cùng chỉ có hắn đi, ta tin tưởng vô luận con đường kia gian nan gập ghềnh thế nào, hắn nhất định có thể đi tới đích.

Chu Văn nói.

Đương! Đương! Đương!

Đao Lý Huyền và Kim cang quái vật không ngừng va chạm, nhưng Lý Huyền không ngừng lui lại, lực lượng và tốc độ của quái vật kia đều hơn hắn, hơn nữa đao của hắn căn bản không phá được phòng ngự của Kim cang, ngược lại bị nó đè ép không ngừng lui lại.

Xem trong chốc lát, Chu Văn đại khái rõ ràng, quái vật kia là Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật thiên về lực lượng và thể phách, thân thể cực kỳ cường hãn, lại thêm lực lượng vô đối, coi như Chu Văn dùng Mệnh hồn Nghịch Sinh Cổ Hoàng, cũng chỉ ngang hàng với nó mà thôi.

Tài nguyên trong nhà Lý Huyền hùng hậu, có hàng loạt Thứ nguyên kết tinh cho hắn sử dụng, hắn mới tấn thăng Sử thi không lâu, các hạng thuộc tính gần như đã đầy đủ hết, nhưng không đoán được thuộc tính chính xác của hắn, Chu Văn đoán thuộc tính trụ cột đều rơi vào khoảng 38 đến 40 điểm.

Theo đạo lý bình thường, Lý Huyền tu luyện Tiên Thiên Bất Bại Thần Công, phương diện thể phách và lực lượng của hắn sẽ không ăn thiệt thòi, nhưng hắn quá truy cầu hoàn mỹ, ngược lại bị quái vật kia hành ra bã.

-Đã thấy rõ, chúng ta cùng lên đi.

Cổ Điển nói.

-Chờ một chút, ta nghĩ lại nhìn một chút.

Chu Văn cản bọn hắn, nhìn Lý Huyền tiếp tục chiến đấu.

Cổ Điển cũng không hỏi nguyên nhân gì, Phong Thu Nhạn cùng Minh Tú cũng ngừng lại, vài người tiếp tục bên ngoài quan chiến.

-Lão Chu, nhanh lên, ta sắp không đỡ nổi.

Lý Huyền bên thì đánh nhau, bên thì rút lui, hô to gọi Chu Văn.

-Dị thứ nguyên sinh vật yếu như vậy, hẳn không cần chúng ta ra tay?

Chu Văn cười nói.

-Đánh rắm, không cần các ngươi ra tay, ta bảo các ngươi tới làm gì?


Lý Huyền mắng.

Chu Văn cười hì hì nói:

-Ngươi gọi chúng ta đến, không phải muốn chúng ta tán thưởng anh tư lúc ngươi chém giết quái vật sao? Ta hiểu.

-Hiểu cái đầu ngươi, nhanh lên, ta sắp không đỡ nổi.

Lý Huyền đã bị dồn vào trong góc động, sắp không còn đường lui.

-Ngươi lại gạt ta?

Chu Văn đứng bên ngoài hang động, không đi vào.

Chu Văn bất động, Phong Thu Nhạn, Minh Tú cùng Cổ Điển cũng bất động, Lý Huyền không rảnh đấu võ mồm với Chu Văn nữa.

Răng rắc!

Không thể lui, Lý Huyền dựa sát vách đá, bị Kim cang quái vật đập trúng cánh tay, giáp xác trên người bị nện nứt, xương cốt như bị chấn đoạn, tay trái lập tức rũ xuống.

May mắn thân tháp Lý Huyền lợi hại, bằng không một kích này đã nện thẳng vào đầu hắn.

-Lão Chu, đừng đùa, ngươi muốn đùa chết ta à?

Lý Huyền chật vật lăn qua một bên, hét lớn.

-Ta không đùa, ta biết Lý Huyền ngươi, giết một đầu Dị thứ nguyên sinh vật nhược tiểu như thế, hẳn không cần người hỗ trợ?

Chu Văn cười nói.

Lý Huyền không lên tiếng, thân pháp không ngừng biến ảo, một cái tay khác quơ trường đao, cùng quái vật chu toàn, nhưng thời điểm một tay đang bị thương, tình thế lại càng ngày càng hung hiểm.

-Huấn luyện viên, hắn có thể bị nguy hiểm không?

Minh Tú có chút lo lắng nói.

-Không có việc gì, hắn còn dư lực.

Chu Văn rất hiểu Lý Huyền.

Mệnh hồn hắn là cái gì, hiện tại Chu Văn vẫn chưa rõ, có điều Mệnh cách của hắn, sẽ không dễ bị giết, nói cách khác, Lý Huyền căn bản không hiểu lực lượng của mình.


Hắn đang trốn tránh bản thân trước kia, muốn biến thành Lý Mặc Bạch, thành thục cẩn trọng, có thể dùng chiến thuật và bố cục tinh diệu, chiến thắng đối thủ.

Thiên phú của hắn cũng xác thực rất tốt, kỹ pháp luyện cũng rất hoàn mỹ, nhưng tính cách của hắn hoàn toàn không phù hợp với kỹ pháp, điều này sẽ khiến kỹ pháp của hắn thoạt nhìn rất mạnh, tuy nhiên lại thiếu thứ quyết định.

Răng rắc! Răng rắc!

Trùng giáp trên người Lục đại gia tộc anh hùng, càng ngày càng nhiều chỗ bị nện nứt, vết thương trên người Lý Huyền càng ngày càng nặng.

-Huấn luyện viên, Lý Huyền sẽ không sao chứ? Ta thấy Lý Huyền thật sự sắp không xong rồi, chúng ta lên đi?

Phong Thu Nhạn cũng nói.

-Được.

Chu Văn thấy Lý Huyền bây giờ, còn muốn dùng kỹ xảo thủ thắng, hắn biết nếu tiếp tục, chỉ sợ xảy ra án mạng, gất đầu chuẩn bị xông vào.

-Tất cả đứng lại cho ta, không ai được vào?

Lý Huyền đột nhiên nói.

Vài người Chu Văn dừng bước, nhìn Lý Huyền chiến đấu cùng quái vật ba đầu sáu tay, hắn muốn kiên trì sử dụng chiêu thức hoàn mỹ, chẳng qua vết thương trên người lại đang nhanh chóng khôi phục.

Trúng giáp nện nứt trên thân, trong chốc lát lại tự động chữa trị, mà tốc độ khôi phục ngày càng nhanh, về sau, Kim cang nện hắn bay ra ngoài, một giây sao, hắn lại đứng lên, giáp trúng phá toái lại khôi phục như ban đầu trong nháy mắt.

-Năng lực khôi phục của hắn nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với Truyền kỳ!

Chu Văn không khỏi kinh ngạc, năng lực khôi phục này, coi hồ đã coi là bất tử thân, trừ phi nhất kích trí mạng, bằng không muốn giết chết hắn, cơ hồ không thể nào.

Dần dần, Chu Văn cảm giác khí thế trên người Lý Huyền lại dần dần cải biến, chiêu thức của hắn không còn theo đuổi hoàn mỹ nữa, tuy nhiên lại có thêm mấy phần tà dị.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.