Chương trước
Chương sau




- Chỉ là truyền thuyết thôi, chưa chắc đúng, ta thấy bản thân mình chỉ trùng hợp thôi?

Chu Văn tự nhiên không tin, nếu đây thật sự là quá trình thoát phàm, nếu hắn đi hết rồi, mà hắn có thành Tiên đâu?

-Có đúng hay không ta không biết, có điều ta biết mấy người đã từng đi qua Cầu Tiên chi lộ, người ít nhất thấy được ba bộ thi thể, còn người nhiều nhất thấy được hơn trăm cỗ thi thể.

Khương Nghiên nói.

-Ngươi thấy bao nhiêu bộ thi thể?

Chu Văn hỏi Khương Nghiên.

Khương Nghiên nhìn thoáng qua đường về, lạnh nhạt nói:

-Không biết, nói chúng thi thể ta nhìn thấy tràn đầy vách núi, núi thây, chỉ thấy thi thể không thấy dáng núi đâu?

-Vậy thì truyền thuyết kia không đúng rồi, ta và ngươi đều là sinh viên, cùng lắm giết vài người? Làm sao nhiều tội như vậy được?

Chu Văn nhìn Khương Nghiên, kỳ thật hắn không tin Khương Nghiên có thể nhìn thấy nhiều thi thể như vậy.


-Theo kế hoạch hành động.

Khương Nghiên lại không nói thêm gì nữa, hướng về phía cổ thụ đang xiêu xẹo kia.

Khương Nghiên vừa đi vừa triệu hoán ra hai Phối sủng, một đầu Cự xà màu đen, thân thể to chừng miệng chum, dài hơn mười mét, toàn thân đen như mực.

Kỳ dị, Cự xà này lại không có mắt, chỉ đứng yên không ngừng lè lưỡi.

Con Phối sủng khác cũng màu đen, có điều nó là một võ sĩ mặc khôi giáp màu đen, trên mặt có mặt nạ màu đen, trên lưng có hai đao, chắc hẳn là Ám Vực Thiên Vương.

Chu Văn không dám sơ suất, triệu hoán Lục Dực Thủ Hộ Cự Long và Hoàng Kim Chiến Thần Kích, còn Chúc Long hóa thành trạng thái Đồng kính xuất hiện, không phải vạn bất đắc dĩ, Chu Văn cũng không muốn sử dụng Động Chúc thị giới.

Căn bản tên tuổi Bạch Trạch có số có má, Chu Văn không chắc Động Chúc thị giới có thể giải quyết nó không, vạn nhất không hiệu quả, ngược lại chọc tức nó, đến lúc đó người thua thiệt lại là mình.

Mà Bạch Trạch cũng không động công kích người, trước đó Khương Nghiên tới gần phạm vị Cổ thụ, nó cũng chỉ nói một chữ Lăn thôi, khiến Khương Nghiên lăn xuống núi, cũng không có ý giết người.

Lúc này Bạch Trạch kia mới ngẩng đầu nhìn hắn một cái, cái nhìn này khiến Chu Văn vô cùng lo sợ, nó không nhìn về phía Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, cũng không nhìn về phía Hoàng Kim Chiến Thần Kích, mà hướng về con mắt của Chu Văn.

-Đừng bảo nó đã phát hiện ra Chúc Long đi?

Chu Văn âm thầm kinh hãi.

Thấy Chu Văn đã chuẩn bị kỹ càng, Khương Nghiên lập tức mệnh lệnh Vô Âm xà cùng Ám Vực Thiên Vương sử dụng lực lượng của bọn nó.

Vô Âm xà hé miệng, trong miệng không có nanh độc, có điều bằng mắt thường có thể thấy từng gợn sóng khuếch tán ra xung quanh.

Cơ hồ đồng thời, Ám Vực Thiên Vương rút song đao sau lưng, song đao đan xen va chạm, một điểm hắc quang như lỗ đen, trong chốc lát nuốt trọng đỉnh núi.

Chu Văn lập tức cảm giác trước mắt biến thành một màu đen kịt, dưới Mệnh hồn Ngục Vương và Mệnh cách Bát Độ Bàn Nhược gia trì, vẫn không không nghe thấy gì, nhìn thấy gì.

-Đáng tiếc Đế Thính vẫn còn đang tiến hóa, không biết năng lực Đế Thính, có thể phá vỡ kết giới của Vô Âm xà không?

Trong lòng Chu Văn đang suy nghĩ, đột nhiên có tia sáng trước mắt, con mắt có thể thấy tia sáng, lỗ tai đồng thời nghe được thanh âm.

Có điều ánh mắt chiếu tới, có thể thấy thấy thấy cả ngọn núi bị màu đen bao phủ, hơn nữa còn có sóng âm sinh ra gợn sóng như sóng nước đang khuếch tán.

-Bắt đầu đi, dùng Phối sủng của ngươi hấp dẫn sự chú ý của Bạch Trạch, đừng chiến đấu với nó, chỉ cần hấp dẫn sự chú ý của nó là được, nếu nó không nghe, không thấy gì thì tốt nhất.

Khương Nghiên nói xong, bản thân phi về hướng Cổ thụ.


Chu Văn mệnh lệnh Lục Dực Thủ Hộ Cự Long và Hoàng Kim Chiến Thần Kích một trái một phải bao vây Bạch Trạch, đồng thời phát thanh âm, hấp dẫn lực chú ý của nó.

Bạch Trạch vẫn nằm im trên tảng đá lớn, một mực không nhúc nhích.

Lục Dực Thủ Hộ Cự Long và Hoàng Kim Chiến Thần Kích một trái một phải, một cái chân to cuồng nộ đạp vào đất, lưu lại dấu chân khổng lồ trên núi đá, mà mũi kích Hoàng Kim Chiến Thần Kích xẹt qua, vẽ ra một đạo ngấn sâu, mũi kích tiếp xúc với núi đá bắn ra tia lửa văng khắp nơi.

Có điều bởi Vô Âm kết giới, động tác của chúng lại không thể truyền thanh âm, chỉ có Chu Văn và Khương Nghiên được Vô Âm xà chiếu cố, mới nghe được thanh âm.

Bạch Trạch vẫn không có phản ứng gì, nằm im, nhưng Chu Văn và Khương Nghiên đều cảm thấy có chút không đúng.

Nếu Bạch Trạch thật sự không nhìn thấy cái gì, không nghe thấy gì, vậy nó không nên bình tĩnh như vậy chứ?

Quả nhiên, thời điểm Lục Dực Thủ Hộ Cự Long và Hoàng Kim Chiến Thần Kích tới gần Cầu Tiên, Bạch Trạch đột nhiên há hốc miệng ra, phun ra một chữ:

-Định!

Sau đó Lục Dực Thủ Hộ Cự Long và Hoàng Kim Chiến Thần Kích dừng lại, không nhúc nhích, như ấn nút Pause khi đang xem phim vậy.

Mà kết giời Vô Âm xà, trong nháy mắt bị một cỗ lực lượng xé rách, trực tiếp phá toái, Vô Âm xà như gặp phải trọng kích, lập tức co quắp trên mặt đất.

Mặt Chu Văn đen lại, cái gì Vô Âm kết giới, căn bản không có chút tác dụng nào, trực tiếp bị Bạch Trạch phá sạch.

Buồn bực nhất là Lục Dực Thủ Hộ Cự Long và Hoàng Kim Chiến Thần Kích lại bị một chữ Định khiến chúng đứng im nơi đó, mặc cho Chu Văn ra lệnh thế nào, chúng nó vẫn không nhúc nhích.

Tròng mắt Lục Dực Thủ Hộ Cự Long còn chuyển động được, biểu bộ dữ tợn há to miệng, nhưng thân thể vẫn không nhúc nhích.

Mũi nhọn Hoàng Kim Chiến Thần Kích mang Hoàng Kim thần mang không ngừng lấp lánh, nhưng đồng dạng đứng im.

Càng hỏng bét, chính là Chu Văn và Khương Nghiên đều bị Định tại chỗ, đến Ám Vực Thiên Vương cũng bị đứng im, mặc dù Ám vực của nó vẫn còn tác dụng, những tất cả đều không thể động, nên Ám vực còn tác dụng gì nữa.

-Ngượng ngùng, đánh giá thấp thực lực của Bạch Trạch, vốn tưởng Vô Âm kết giới có thể chống đỡ trong giây lát, không ngờ trong nháy mắt bị phá.

Khương Nghiên nói.

Chu Văn thử một chút, mặc dù thân thể không thể động, nhưng vẫn có thể nói chuyện:

-Chúng ta nên nghĩ sớm, Bạch Trạch là Thần thú đại danh đỉnh đỉnh, không dễ bị khắc chế như vậy.

-Không nên gấp, ta còn phương án thứ hai.

Khương Nghiên nói.


-Phương án thứ hai của ngươi là gì? Tại sao không nói trước?

Chu Văn nghe xong còn có chuyển cơ, vội vàng hỏi.

-Phương án thứ hai không cần chuẩn bị, chỉ cần trực tiếp hành động là được. Nếu ta sớm nói cho ngươi, ta sợ ngươi không đồng ý phương án này.

Vẻ mặt Khương Nghiên có chút cổ quái nói.

-Chúng ta bây giờ không động đậy nổi, hành động như thế nào?

Chu Văn nói.

-Nghĩ một chút biện pháp vẫn có thể động, mà không biết phương án thứ hai của ta có hữu dụng không?

Khương Nghiên nói.

-Phương án thứ hai của ngươi là gì?

Chu Văn hỏi.

-Ta nghiên cứu rất Thần thoại trong truyền thuyết, cuối cùng cho ra một cái kết luận, Bạch Trạch. . . Có khả năng mắc bệnh thích sạch sẽ. . .

Vẻ mặt Khương Nghiên càng ngày càng cổ quái.

-Mắc bệnh thích sạch sẽ, vậy thì sao?

Trong lúc nhất thời Chu Văn không kịp phản ứng, không đoán được Khương Nghiên rốt cuộc muốn làm gì.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.