Chương trước
Chương sau




Chỉ thấy Mệnh hồn Bách Vô Cấm Kỵ chỉ là một khỏa Tinh thể, lại biến thành bộ dáng Ngọc Anh, khoanh chân ngồi trong không gian ý thức của Chu Văn, như một tòa tôn tinh chạm ngọc.

Mà bộ dáng hài nhi này, rất giống Chu Văn, Chu Văn nhớ mang máng, trước kia ở quê nhà mình, hắn vẫn còn một tấm ảnh hắn lúc bé, rất giống Ngọc Anh trong ý thức hải của hắn bây giờ.

Chu Văn ở trong Tiểu Phật Tự, lại không cảm giác được lực lượng cấm kỵ bên trong Tiểu Phật Tự, tượng Ngọc Anh, cũng không phun hào quang, hai mắt khép kín, dường như ngủ thiếp đi.

Chu Văn mở to mắt, mở điện thoại thần bí nhìn một chút tư liệu Nhân vật tí hon, chỉ thấy bên trong cột Mệnh hồn, tên và chú giải có chút biến hóa.

Chư Thần Hồi Tỵ (Tiến Hóa Thể): Mệnh hồn sở trí, Chư Thần tích dịch.

( Giải thích: Mệnh hồn xuất hiện, Chư Thần né tránh)

-Chú giải này thật trâu bò nha, nhưng không biết tác dụng chân thực như thế nào?

Chu Văn cảm thấy chú giải này hơi quá mức cuồng vọng.

Ý kia rõ ràng đang nói, Mệnh hồn này đến đâu, Chư Thiên Thần Phật phải né tránh đến đấy, chỉ là một Mệnh hồn Tiến Hóa Thể, tại sao có mặt mũi lớn vậy.


Có điều dù như thế nào, xác thực cảm thấy Mệnh hồn đã trưởng thành, bởi lực lượng cấm kỵ của Tiểu Phật Tự, đối với Chư Thần Hồi Tỵ, đã hoàn toàn không còn hiệu quả.

Chu Văn biết tiếp tục ở lại đây đoán chừng chẳng còn tác dụng gì nữa, chỉ có thể tìm địa phương có lực lượng cấm kỵ mạnh hơn Tiểu Phật Tự, để tiếp tục tấn thăng Mệnh hồn.

-Bách Vô Cấm Kỵ, Chư Thần Hồi Tỵ, không biết tấn thăng thành Hoàn Mỹ Thể lại biến thành cái gì đây?

Chu Văn đối với Đạo Thể ngưng tụ Mệnh hồn, rất tò mò.

So với những Mệnh hồn khác, Mệnh hồn Đạo Thể ngưng tụ, mỗi một lần tiến hóa, lại có biến hóa cực lớn.

-Nơi nào có lực lượng cấm kỵ mạnh hơn Tiểu Phật Tự đây? Cầu Tiên sơn sao? Quá xa, mà căn bản ta không biết đường đi Cầu Tiên sơn…

Chu Văn rời khỏi Tiểu Phật Tự, trên đường đi tự hỏi, phải đi đâu tìm nơi tu luyện.

Nghĩ tới nghĩ lui, Chu Văn cảm thấy chỗ đi tốt nhất, chỉ sợ có Bạch Vân sơn Ngọc Hoàng đỉnh, nơi đó có lực lượng cấm kỵ cực mạnh, có lẽ khiến Chư Thần Hồi Tỵ tiến thêm một bước nữa.

Phó bản Bạch Vân sơn, Chu Văn đã download vào trong điện thoại thần bí, có điều tên của nó gọi là Trấn Ma sơn.

Mở Phó bản Trấn Ma sơn, Nhân vật tí hon xuất hiện bên ngoài Ngọc Hoàng đỉnh, Chu Văn còn nhớ rõ lần trước tiến vào bên trong sơn môn, Bách Vô Cấm Kỵ chỉ kiên trì không đến mười giây thiếu chút nữa bạo chết.

-Không biết hiện tại ta có thể kiên trì bao lâu?

Chu Văn hoán đổi Mệnh hồn Chư Thần Hồi Tỵ, sau đó thao túng Nhân vật tí hon đi vào sơn môn Ngọc Hoàng đỉnh.

Vừa vào sơn môn, Mệnh hồn Chư Thần Hồi Tỵ mở to mắt, thân thể Tinh ngọc tàn mát ra hào quang kỳ dị.

Sau đó Chu Văn thấy, như có một cỗ lực lượng kỳ dị tiến vào ngọc tượng Ngọc Anh, khác biệt so với Bách Vô Cấm Kỵ trước kia, Ngọc Anh như một loại Mệnh hồn, lại hút lực lượng cấm kỵ vào, chuyển hóa thành Nguyên khí cho chủ nhân.

Lực lượng cấm kỵ Ngọc Hoàng đỉnh, chẳng những không làm bị thương Ngọc Anh, ngược lại khiến bảo quang trên người Ngọc Anh càng ngày càng mạnh, như có Thần quang hộ thể.

-Mệnh hồn thật lợi hại, kể từ nay, chẳng lẽ ta có thể lui tới Ngọc Hoàng đỉnh tự nhiên, căn bản không lo lắng vấn đề thời gian nữa.

Chu Văn thao túng Nhân vật tí hon tiếp tục đi lên, hắn muốn tìm hiểu xem bên trong Ngọc Hoàng đỉnh rốt cuộc có bí mật gì.


Dọc theo thềm đá mà lên, đi không bao xa, thấy một ngôi đại điện, trước cửa điện hai bên trái phải đều có một tôn Thạch thú.

Hai Thạch thú đều ngồi xổm, thoạt nhìn như Thạch hổ, nhưng đỉnh đầu lại mọc hai sừng cong hướng về đằng sau, trên thân khắc đồ án hoa văn hình hỏa vân.

Càng thêm kỳ quái, mỗi bên Thạch hổ, phân biệt trái phải khắc một chữ trên trán, bên trái cửa chính khắc chữ Trấn, phía bên phải khắc chữ Ma.

Chu Văn vừa mới tới gần đại điện, đã thấy nhị chữ trên trán Thạch hổ phát sáng.

Theo nhị chữ Trấn Ma quang minh đại phóng, Chu Văn phát hiện Mệnh hồn Chư Thần Hồi Tỵ Ngọc Anh phát ra lực lượng kỳ dị, như thiên hà chảy ngược, đồng loạt tiến vào thân thể Ngọc Anh, khiến mặt Ngọc Anh biểu lộ vẻ thống khổ, thân thể xuất hiện dị dạng, mơ hồ có vết rạn xuất hiện.

Chu Văn vội vàng thao túng Nhân vật tí hon rời khỏi Ngọc Hoàng đỉnh, mặc dù Chư Thần Hồi Tỵ không có năng lực khiến Thần linh né tránh, có điều năng lực của nó so với Bách Vô Cấm Kỵ hiếu thắng hơn rất nhiều, hơn nữa còn có thể hấp thu sức mạnh cấm kỵ.

Chẳng qua lực lượng nhị chữ Trấn Ma quá mạnh, khiến Ngọc Anh không kịp tiêu hóa mà thôi.

-Mặc dù không thể đi vào đại điện, có điều coi như tìm được phương pháp tiến hóa cho Ngọc Anh, về sau có thể tu luyện ngay trong Ngọc Hoàng đỉnh, chuyện tấn thăng Hoàn Mỹ Thể chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Chu Văn đang suy nghĩ, liệu nên đích thân tới Bạch Vân sơn không, bằng không nếu trong trò chơi chỉ chờ đợi bên trong Ngọc Hoàng đỉnh, hắn không cách nào cày Phó bản khác.

-Vẫn nên đi một chuyến tới Bạch Vân sơn, nói không chừng còn cơ hội thấy Tiên cung dị cảnh.

Chu Văn suy tính thật lâu, vẫn quyết định trong hiện thực đi một chuyến tới Bạch Vân sơn.

Hắn đem sự tình muốn đi Bạch Vân sơn nói cho A Sinh và đám bằng hữu Lý Huyền, A Sinh phản hồi nói Chu Văn chú ý an toàn, sau đó không tiếp tục nói thêm cái gì nữa.

Lý Huyền nghe Bạch Vân sơn sự tình về sau, biểu thị muốn cùng Chu Văn cùng đi Bạch Vân sơn, gần đây hắn đã đến bình cảnh, không thể tiếp tục đột phá, đang muốn ra ngoài một chút, tìm phương pháp đột phá.

Xế chiều hôm đó, hai người cùng đi Bạch Vân sơn, bởi Bạch Vân sơn ngay tại bên trong khu vực Lạc Dương, hai người cưỡi Phối sủng, mất thời gian không lâu tới chân Bạch Vân sơn.

-Đeo cái này vào, dù thế nào cũng không thể cởi xuống, bằng không thấy Tiên cung dị cảnh, đừng trách ta không nhắc.

Chu Văn đem một khăn trùm đầu vứt cho Lý Huyền.

-Tại sao ngươi không mang khăn chùm đầu?

Lý Huyền thấy Chu Văn chuẩn bị một cái khăn trùm đầu, hồ nghi hỏi.


-Đừng nói Tiên cung dị cảnh, coi như Chư Tiên Thần Phật buông xuống, ta cũng không cần nhắm mắt.

Chu Văn nói nửa thật nửa đùa.

-Ngươi thì trâu rồi!

Lý Huyền buồn bực mang khăn trùm đầu, Chu Văn ở phía trước dẫn đường, hai người cùng nhau tiến lên đỉnh Bạch Vân sơn.

Chu Văn có Mệnh hồn Chư Thần Hồi Tỵ, còn chờ mong nhìn thấy Tiên cung dị cảnh, lần trước bởi thực lực hắn không đủ, không nhìn thấy rõ bộ dáng của Tiên tử phá môn kia, nếu lần này nàng xuất hiện, vừa vặn quan sát rõ ràng.

Đáng tiếc một đường tới, căn bản không thấy Tiên cung dị cảnh nào xuất hiện, mãi khi hai người tới trước sơn môn Ngọc Hoàng đỉnh, đừng nói Tiên cung dị cảnh, ngay cả Dị thứ nguyên sinh vật cũng không thấy đầu nào.

-Lão Chu, tại sao không đi tiếp?

Lý Huyền không nhìn thấy cái gì, hỏi Chu Văn.

-Đằng trước là Ngọc Hoàng đỉnh, trước là cửa ra vào, bên trong có lực lượng cấm kỵ kinh khủng, coi như Thần thoại sinh vật đi, trong thời gian cũng bị bạo chết. Ta tu luyện một loại Nguyên Khí quyết, có thể ngăn cản loại cấm kỵ kia, mà ta cần vào đây tu luyện, ngươi chớ đi vào.

Chu Văn nói với Lý Huyền.

-Trước đó ngươi đã nói qua, ta đến đây cũng vì sức mạnh cấm kỵ bên trong Ngọc Hoàng đỉnh, ngươi cứ đi vào, không cần để ý đến ta.

Lý Huyền nói xong, triệu hoán Mệnh hồn của hắn, hắc giáp trùng bao bọc thân thể của hắn, tà khí lại bay quanh trùng giáp, thoạt nhìn khí tức tức tà ác lại mạnh mẽ, hoàn toàn khác biệt với khí chất bình thường của Lý Huyền.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.