Chương trước
Chương sau




Chu Văn vốn tưởng bọn người Kiều Tư Viễn chẳng mấy chốc sẽ động thủ, nhưng ai biết bọn hắn chỉ đem nơi này bố trí không kẽ hở, đến con ruồi cũng khó lọt, nhưng lại không có ý định động thủ.

- Hắn bọn chúng đang chờ người, Thẩm Ngọc Trì sẽ đích thân tới sao?

Chu Văn cảm thấy nếu Thẩm Ngọc Trì tự mình đến, thật sự vừa vặn.

Tại tổng bộ cục giám sát, Chu Văn không dám xông loạn, thế nhưng nếu như Thẩm Ngọc Trì dám tới, Chu Văn có thể đem toàn lực, thử nhìn xem có thể giữ hắn lại không?

Bởi trong hồ nước bị người cục giám sát thả rất nhiều Phối sủng giám sát và dụng cụ, Chu Văn nằm im trong nước không dám dị động, nếu hắn có chút dị trạng, có thể bị phát hiện.

Nhẫn nại hơn hai ngày, cuối cùng phát hiện lại có người đi tới tiểu trấn, khiến Chu Văn thất vọng, người tới không phải Thẩm Ngọc Trì, mà là một nam nhân hắn không hề quen biết.

Kiều Tư Viễn cùng Lệ Tư xưng hô người kia là Thái giám sát quan, nói chung hết sức cung kính, Chu Văn lập tức nghĩ đến người kia hẳn là Thái Cấm, một trong tứ đại giám sát quan.

Trong tay Thái Cấm mang theo một cái rương vàng, bên trong có một cái hợp kim liên.

Lần trước Nguyên Tinh khoáng bị trộm, khiến cho cục giám sát bị tổn thất thật lớn, Thẩm Ngọc Trì chẳng qua phạt nhẹ Thái Cấm, khiến Thái Cấm vô cùng cảm kích.

Lần này hắn nhận lệnh lặng lẽ đi vào Phục Ngưu sơn, Thái Cấm đã chuẩn bị tốt, dù thế nào cũng không thể xuất hiện sai lầm.


- Kiều bộ trưởng, công tác bố công tác bố phòng nơi này thế nào rồi?

Thái Cấm hỏi.

- Đã toàn diện khống chế, nơi này không phát hiện người ngoài.

Kiều Tư Viễn hồi đáp.

- Rất tốt, chờ ngày mai bắt đầu hành động đi.

Thái Cấm nói.

Lệ Tư nghi ngờ hỏi:

- Giám sát quan, tại sao đêm nay lại không hành động?

- Ta đi đường xa như vậy, muốn nghỉ ngơi một đêm, để bản thân bảo trì tại trạng thái tốt nhất, nên ngày mai hành động tốt nhất.

Thái Cấm giải thích nói.

Nhưng chờ Thái Cấm rời khỏi phòng làm việc của Kiều Tư Viễn về sau, hắn không hề nghỉ ngơi, mà triệu hoán Phối sủng như ong mật, số lượng rất nhiều, hướng về bốn phía bay đi.

Rõ ràng Thái Cấm không yên tâm công tác bố phòng của bọn hắn, bản thân vẫn làm thêm cho chắc.

- Những người cục giám sát này thật sự quá cẩn thận.

Chu Văn thấy Thái Cấm đi một lượt trong sơn cốc, đặc biệt khu vực rừng cây và hồ nước, thậm còn triệu hoán một đầu Phối sủng Thùy xà xuống nước kiểm tra.

Còn tốt Chu Văn đã sớm chuẩn bị, trong hồ sớm đào xong một cái hố, giống như lươn núp bên trong hồ, thật vất vả mới tránh khỏi Thái Cấm.

Đối với cử động của Thái Cấm, Lệ Tư rất bất mãn:

- Thái giám sát quan không tin năng lực làm việc của chúng ta sao?

Kiều Tư Viễn lại lạnh nhạt nói:

- Việc can hệ trọng đại, cẩn thận một chút cũng tốt.

Thái Cấm một lần nữa bố phòng một lần về sau, lúc này mới trở lại phòng tạm thời nghỉ ngơi, mãi vào đêm thứ hai, hắn và đám người Kiều Tư Viễn mới cùng nhau đến chỗ hồ nước.


Giám sát viên và đủ loại Phối sủng, đã vây quanh hồ nước.

Chu Văn đột nhiên nhớ tới một sự kiện, đợi lát nữa bọn hắn huyết tế Huyết Đàm hoa, chẳng phải đem rất nhiều huyết dịch đổ xuống hồ, ngẫm lại huyết dịch đầy hồ, khiến Chu Văn có chút không thoải mái.

Nhưng bốn phía quanh hồ đều có giám sát viên và Phối sủng, bây giờ Chu Văn muốn ra ngoài cũng không kịp.

- Kiều bộ trưởng, bắt đầu đi.

Sau khi tới bên hồ, Thái Cấm lại triệu hoán Phối sủng lục soát lần nữa, lúc này mới nói với Kiều Tư Viễn.

- Lệ Tư.

Kiều Tư Viễn làm một thủ thế đối với Lệ Tư.

Lệ Tư lập tức để nhóm giám sát viên hoạt động, chỉ thấy từng giám sát viên, đều mở thùng ra, đem huyết dịch theo các phương hướng khác nhau đổ đầy hồ.

Từng thùng huyết dịch rất nhanh nhuộm đỏ hồ nước, mỗi một thùng đều là loại thùng lớn 50 kg, huyết dịch bọn hắn mang tới, ít nhất hơn ba trăm thùng, nhiều huyết dịch đổ xuống như vậy, đem phụ cận tràn đầy mùi máu tươi.

Chu Văn trốn trong nước, càng khó chịu, nhưng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Cũng may không lâu lắm, Chu Văn liền thấy huyết dịch hướng về vị trí trung tâm hồ.

Soạt!

Huyết Đàm hoa vọt ra khỏi mặt nước, lơ lửng ở trên mặt nước, tham lam hấp thu huyết dịch trong nước, cánh hoa trắng tuyết nhanh chóng chuyển sang màu huyết sắc.

Nhiều huyết dịch trong hồ như vậy, cũng không đến một tiếng, đã hoàn toàn bị hút sạch, khiến hồ nước khôi phục bộ dáng cũ.

Nhưng cánh hoa Huyết Đàm hoa từ đầu đến cuối vẫn chưa nở, chẳng qua bên trong nụ hoa có hồng quang lấp lánh.

Cho đến lúc này Thái Cấm mới mở rương trong tay ra, chiếc rương lớn như vậy, bên trong chỉ đựng một bình nhỏ lớn chừng bàn tay.

Thái Cấm cầm bình, cẩn thận từng li tứng tí mở ra, sau lưng bày ra một đôi ưng dực, phi thân tới vùng trời Huyết Đàm hoa, nhỏ huyết dịch trong bình vào Huyết Đàm hoa.

Bình nhỏ lớn chừng bàn tay lại chỉ có một giọt huyết dịch, một giọt huyết dịch óng ánh rơi vào phía trên Huyết Đàm hoa, nhanh chóng thầm vào trong, nhất thời đem huyết sắc trên Huyết Đàm hoa hoàn toàn rút đi, từng mảnh từng mảnh cánh hoa một lần nữa hóa thành tuyết trắng, đồng thời nở rộ.

Huyết Đàm hoa lại biến thành tuyết liên thuần khiết, không nhiễm mảy may huyết sắc, mà trong nụ hoa, lại có huyết quang xông tiêu, mang theo huyết sát chi khí nồng đậm.

- Tại sao tình huống lại không giống Sơn Thần huyết tế?

Chu Văn thấy tất cả màn này, trong lòng có chút kinh ngạc.


- Thành công.

Thái Cấm, Kiều Tư Viễn cùng Lệ Tư lại mừng rỡ.

Thái Cấm vỗ cánh bay về phía Huyết Đàm hoa, muốn chiếm lấy hạt giống Huyết Đàm hoa vừa thai nghén.

Từng đầu gai nhọn vọt ra khỏi mặt nước, cuốn về phía Thái Cấm trên không, mà tên Thái Cấm kia quả thật có chút bản sự, không hổ là một trong Tứ đại giám sát quan.

Thân hình như diều hâu xoay quanh bay lượn, trong tay một thanh kiếm sáng lấp lánh, chặt đứt từng đầu gai nhọn lao lên.

- Đó là loại kiếm gì?

Chu Văn tò mò đánh giá thanh kiếm trong tay Thái Cấm.

Thanh kiếm kia lại không có thân kiếm thực chất, hoàn toàn do ánh sáng ngưng tụ thành, có điểm giống kiếm laser trong truyền thuyết, nhưng kiếm laser hẳn có thiết bị phóng laser, nhưng thanh kiếm kia lại hoàn toàn do ánh sáng ngưng tụ, không có bất kỳ trang bị gì.

Hoa đằng đều bị cắt đứt, Thái Cấm thuận lợi tới gần cánh hoa, Huyết Đàm hoa đã không còn sức phản kháng, mắt thấy Thái Cấm sắp đắc thủ.

Thời điểm Thái Cấm đang chuẩn bị lấy hạt giống bên trong Huyết Đàm hoa, phụ cận lại đột nhiên nổ tung, có một bóng người mơ hồ vọt ra khỏi mặt nước, đưa tay vào trng Huyết Đàm hoa trước một bước, đem hồng bảo thạch bên trong Huyết Đàm hoa lấy đi.

Đám người Thái Cấm và Kiều Tư Viễn hoàn toàn biến sắc, Thái Cấm phẫn nộ gào thét một tiếng, quang kiếm trong tay đã hóa thành sao băng đâm về phía Chu Văn.

Chu Văn mặc Ngọc Tinh Linh áo giáp, trong tay nắm Hoàng Kim Chiến Thần Kích, hướng về quang kiếm nghênh đón.

- Răng rắc!

Quang kiếm trực tiếp bị Hoàng Kim Chiến Thần Kích đâm vỡ, mà Hoàng Kim thần mang trên Hoàng Kim Chiến Thần Kích, đâm về phía lồng ngực Thái Cấm.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.