Chương trước
Chương sau




Chu Văn cầm lấy trứng Phối sủng Đại Uy Kim Cương Ngưu về ký túc xá, nguyên bản đang suy nghĩ sự tình tiến vào Long Môn động, nhưng lại khi thấy Phong Thu Nhạn trong lều vải, lại giật cả mình.

Chỉ thấy trên mặt Phong Thu Nhạn, lại xuất hiện hai cây nấm bự.

- Tại sao trên mặt ngươi lại mọc lên hai cây nấm?

Chu Văn nghi ngờ hỏi.

Trước khi đi, hắn đã để Thái Tuế dọn dẹp sạch sẽ Ký Sinh bào tử trong lều vải, lại đem lều vải đóng chặt về sau mới đi, theo đạo lý nói, hẳn sẽ không lại xảy ra vấn đề mới đúng.

Phong Thu Nhạn vừa cười vừa nói:

- Không có việc gì, ta nhất thời tò mò kéo lều vải, muốn nhìn tình huống bên ngoài một chút, ai biết trúng chiêu, có điều không có gì lớn, hẳn sẽ có biện pháp giải quyết.

- Không có việc gì mới lạ, chuyên gia quân đội và đạo sư Tịch Dương học viện đều nghiên cứu những Ký Sinh bào tử kia, nhưng đến bây giờ vẫn chưa tìm được biện pháp giải quyết tận gốc chúng. Ngươi có biết hay không, đã có không ít binh sĩ bởi những cây nấm kia mà hôn mê, có thể khả năng biến thành người thực vật, không tình lại.

Chu Văn có chút nóng nảy.

- Vậy cái này làm sao bây giờ? Vốn tưởng những ca trước đó đều bình yên vô sự, chúng ta nhất thời tò mò ra bên ngoài quan sát một chút, cũng không ra ngoài, tưởng rằng sẽ không xảy ra chuyện gì, ai biết Tiểu Nhạn Nhạn lại trúng chiêu.

Lý Huyền buồn bực nói.


- Ngươi không sao?

Chu Văn đánh giá Lý Huyền, Phong Thu Nhạn đều trúng chiêu, mà bên ngoài số lượng Ký Sinh bào tử hằng hà vô số, mà Lý Huyền lại không trúng chiêu, điều này có chút kỳ quái.

- Hẳn liên quan đến trùng giáp của ta đi.

Lý Huyền nói.

- Cái nảy rất có thể.

Chu Văn khẽ gật đầu.

- Không có chuyện gì, có nhiều chuyên gia quân đội và đạo sư học viên đang ngày đến nghiên cứu như vậy, chuyện tìm ra phương pháp trị liệu chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Phong Thu Nhạn an ủi bọn hắn.

Chu Văn suy nghĩ một chút nói với Phong Thu Nhạn:

- Ta có một phương pháp có khả năng thử một lần, có điều không đảm bảo nhất định hữu hiệu, thậm chí có thể vô dụng, ngươi muốn thử một lần hay không?

Phong Thu Nhạn Nhạn cũng không hỏi Chu Văn là phương pháp gì, nói thẳng:

- Huấn luyện viên ngươi cứ việc thử, có hiệu quả thì tốt, nếu vô dụng cũng chẳng sao.

Chu Văn cũng không khách khí, triệu hoán Hắc Ám y sư, sau đó để nó thi triển kỹ năng Lấy độc trị độc, tiêm một chút độc tố vào cây nấm mọc trên người Phong Thu Nhạn.

Kết quả cây nấm nhanh chóng khô héo, cũng không lâu tự động rơi xuống.

Đám người Chu Văn lại chờ trong chốc lất, thấy vết thương trên vị trí cây nấm mọc không xuất hiện nấm nữa, tất cả vui mừng quá đỗi.

Tại văn phòng Lãnh Tông Chính, không biết lúc nào An Thiên Tá đã đến, đang ngồi trước bàn trà Lãnh Tông Chính, A Sinh im lặng đứng một bên.

- Lão sư, ngài đem trứng Phối sủng Đại Kim Ngưu cho Chu Văn, quyết định này có phải có chút vội vàng không?

An Thiên Tá hai tay bưng chén trà đến trước mặt Lãnh Tông Chính, sau đó hỏi.

Lãnh Tông Chính mỉm cười:

- Năng lực của hắn ta đã quan sát, hẳn đủ chấp chưởng Đại Kim Ngưu.

- Lão sư, ngài quá đề cao hắn, mặc dù hắn quả thật có chút thiên phú, vận khí cũng không tệ, đạt được một chút Thần thoại Phối sủng, nhưng dù sao hắn chỉ là một tên học sinh, các phương diện tâm tính và kinh nghiệm còn chưa đủ thành thục, không trải qua sóng gió gì, chẳng may gặp phải mối nguy đột phát, ta sợ hắn không có cách nào đối phó, ngược lại sẽ trở thành gánh nặng của chúng ta.

An Thiên Tá nói.

- Ta nhờ thời điểm ngươi bằng tuổi hắn, đã dẫn theo Lạc Nhật quân nam chinh bắc chiến, đã giết chóc qua không ít Dị thứ nguyên lĩnh vực? Nói như vậy, tuổi của hắn cũng không tính là nhỏ.


Lãnh Tông Chính uống trà nói.

- Làm sao có thể so sánh khập khễnh như vậy, ta từ nhỏ đã ma luyện, trải qua không biết bao nhiêu lần nguy cơ sinh tử, hắn chẳng trải qua sóng gió ngăn trở gì, trứng Phối sủng Đại Kim Ngưu rơi trên người hắn không đáng tin cậy, ta nghĩ lão sư người nên suy xét lại một chút?

An Thiên Tá nói.

Lãnh Tông Chính cười mỉm mà nhìn xem An Thiên Tá nói:

- Ngươi sợ hắn làm không tốt, hay sợ hắn gặp nguy hiểm?

- Đương nhiên sợ hắn làm không tốt liên lụy đến chúng ta.

An Thiên Tá trả lời ngay.

- Hóa ra như vậy, vậy không liên quan rồi, coi như hắn không thể giúp đại ân, điều khiển một thoáng Đại Uy Kim Cương Ngưu, giải quyết vài chuyện lặt vặt cũng không có vấn đề, về phần hắn có thể chết ở bên trong hay không, ngược lại cũng không quan tâm, nên không cần tính toán nữa.

Lãnh Tông Chính hai tay bưng chén trà, một bên uống trà, một bên híp mắt nói.

- Lão sư, người hẳn nghe nói qua, vị Hoàng Thái Hậu trong nhà ta vô cùng nuôi chiều hắn, nếu hắn chết bên trong, ta thì không sao, nhưng sợ vị kia trong nhà không đáp ứng, đến lúc đó không chỉ ta đau đầu, ngài cũng đau đầu đúng không?

An Thiên Tá nói.

- Hóa ra như vậy.

Bộ dáng Lãnh Tông Chính bừng tỉnh đại ngộ, uống một ngụm trà, còn nói thêm:

- Có điều ta cảm thấy kinh nghiệm chiến đấu của Chu Văn hết sức phong phú, năng lực ứng biến cũng không tệ, Phối sủng cũng đầy đủ, lại thêm Đại Kim Ngưu bảo vệ, hẳn không có vấn đề gì quá lớn.

An Thiên Tá còn muốn nói điều gì, lại có binh sĩ tới báo:

- Đốc Quân đại nhân, bên viện nghiên cứu truyền đến tin tức, vấn đề Ký Sinh bào tử đã giải quyết.

Sau khi nghe xong, An Thiên Tá vui mừng quá đỗi, đứng dậy nói:

- Tốt, thật sự quá tốt rồi, vậy vị chuyên gia hay đạo sư nào tìm ra phương án giải quyết?

Mặc dù Ký Sinh bào tử nhỏ yếu, nhưng vấn đề nó ảnh hướng nó tạo thành đến An Thiên Tá cũng thấy đau đầu, nếu như không thể kịp thời giải quyết, Lạc Nhật quân cùng Tịch Dương học viện đều nhận phải đả kích nặng nề.

Binh sĩ kia đáp:

- Tin tức bên kia truyền đến, nó có Phối sủng của một học sinh có thể khắc chết những Ký Sinh bào tử kia, những binh sĩ bị hôn mê bất tỉnh, hiện tại đã thanh tỉnh lại, cây nấm cũng tự động tróc ra không sinh trưởng nữa, trước mắt học sinh kia đang cùng các chuyên gia và đạo sư tẩy trừ Ký Sinh bào tử trên người các binh sĩ mắc phải.

- Học sinh?

An Thiên Tá khẽ nhíu mày.


Lãnh Tông Chính cười nói:

- Tên học sinh kia là gì?

- Gọi là Chu Văn, là người xông vào thủy triều Dị thứ nguyên sinh vật chém giết Đại Kim Ngưu.

Binh sĩ kia lập tức đáp.

Lãnh Tông Chính quay đầu nói với An Thiên Tá:

- Ngươi thấy chưa, gia hỏa Chu Văn hết sức thú vị, nhiều người không giải quyết được vấn đề, nhưng hắn lại làm được, ngươi nói hắn không thích hợp, vậy ngươi thấy ai thích hợp hơn?

Chu Văn sử dụng Hắc Ám y sư tẩy trừ Ký Sinh bào tử trên người các binh sĩ, kỹ năng Lấy độc trị độc của Hắc Ám y sư xác thực hiệu quả, chỉ cần tiêm vào người, sẽ khiến Ký Sinh bào tử nhanh chóng tử vong, lại không tái phát.

- Tiểu Văn, làm tốt.

Cuối cùng Tần Vũ Phu tiếp nhận trị liệu từ Chu Văn, vỗ bả vai hắn nói:

- Lại suy nghĩ một chút, sau khi tốt nghiệp đến chỗ của ta đi, điều kiện ngươi tùy tiện chọn.

- Thời gian đến lúc tốt nghiệp còn lâu, ta còn chưa có dự định.

Chu Văn nói.

- Vậy ngươi suy nghĩ thật kỹ, hiện tại tình huống các nơi trên Liên bang cũng không tốt lắm, không biết nhân loại còn có thể chống đỡ thêm mấy năm.

Tần Vũ Phu thởi dài nói.

Bận bịu cả ngày, cuối cùng thanh trừ tất cả Ký Sinh bào tử trên người bệnh nhân, thời điểm Chu Văn trở lại lều vải, vốn định lấy ra trứng Đại Kim Ngưu ấp.

Ai biết lại phát hiện Thái Tuế đã tiến hóa xong, vội vàng tiệu hoán nó ra ngoài, nhìn xem có có biến hóa gì không?








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.