Chương trước
Chương sau




Mai rùa vô cùng cứng rắn, tuy nhiên lại không ngăn nổi lợi trảo của Cự điểu, trong chốc lát bị xé thành mấy khối, sau đó bị Cự điểu xé xác ăn thịt trên không trung, trong nháy mắt chết oan chết uổng.

- Quá hung tàn, trước đó ta còn cùng nó chiến đấu qua, không chết thật sự là may mắn.

Trong lòng Chu Văn thất kinh, khi đó hắn còn chưa mạnh như vậy.

Đương nhiên lần đó kỳ thật không thể xem như chiến đấu thật, mục tiêu của Cự điểu không phỉa Chu Văn, bằng không Chu Văn cũng không dễ đào thoát như vậy.

Cự Quy bị Cự điểu giết chết, cuối cùng đầu Bạch Tượng trong nước sông bò lên, vết thương trên người nó nhanh chóng khép lại.

Thực lực bản thân Bạch Tượng phía trên Cự Quy, nhưng nó bị Tăng Y Khô Lâu nện một chưởng, bị ngã hoàn toàn không có phòng bị năng lực, mới bị Cự Quy thừa cơ hội cắn trộm.

Cự điểu cắn xé Cự Quy, nhưng không có ý định động thủ với Bạch Tượng, hai cánh chấn động, như Thiểm điện xông thẳng lên vân tiêu, biến mất trên đỉnh Long Môn động.

Sau khi vết thương trên người Bạch Tượng khép lại, nó lại tiếp tục xông tới Tăng Y Khô Lâu trên Sơn tự, Thánh huy trên thân điên cuồng trùng kích, nhưng vẫn miễn cường đến gần Tăng Y Khô Lâu.

Bởi Bạch Tượng đã thụ trọng thương, đến trước mặt Tăng Y Khô Lâu không còn năng lực công kích nữa.


Thời gian kiên trì không được bao lâu, Thánh quang đối kháng Kim quang Bạch Tượng chậm rãi biến mất, cuối cùng nó không chịu nổi Kim quang trùng kích, thân thể cao lớn lăn xuống Long Môn động, lại ngã xuống sông, tại thành sóng nước cao hơn chục trượng.

- Tăng Y Khô Lâu kia thật sự quá mạnh!

Lý Huyền sợ hãi than nói.

- Ngươi có thấy hay không, trong tay Tăng Y Khô Lâu hình như có đồ vật gì đó?

Chu Văn một mực quan sát Tăng Y Khô Lâu.

Lúc trước hắn chỉ dùng một tay ném Bạch Tượng ra ngoài, cái tay còn lại từ đầu đến cuối không động đậy, một mực bị Tăng Y Khô Lâu cản trở.

Chu Văn thấy có điểm không bình thường, đáng tiếc năng lực Đế Thính bị Kim quang ảnh hưởng, không thể nghe ngóng tình huống xung quanh Tăng Y Khô Lâu, bằng không có thể biết đồ vật trong hắn rốt cuộc là cái gì?

Lý Huyền dùng Mệnh hồn của hắn tăng cường nhãn lực, nhưng cũng chỉ phát hiện dưới tay Tăng Y Khô Lâu có đồ vật, đồng dạng không rõ nó là cái gì?

- Bạch Tượng liều mạng như vậy, chẳng lẽ do đồ vật dưới tay hắn?

Lý Huyền suy đoán.

- Hiện tại vẫn chưa thể xác định, nhìn kỹ hẵng nói.

Chu Văn thấy Bạch Tượng kia lại bò lên, đứng trên bờ sông thở hổn hển, chẳng qua nó vẫn không có ý định từ bỏ, nghỉ ngơi trong chốc lát về sau, lần thứ ba tiếp tục đi về phía Tăng Y Khô Lâu.

Lý Huyền nói với Chu Văn:

- Đầu Bạch Tượng kia rơi xuống lần nữa, thể lực nhất định yếu hơn, cũng không biết chúng ta có thể nhặt được chút tiện nghi không?

- Sợ Cự điểu và Bạch Tượng cùng một bọn, cảnh Cự Quy bị làm thịt ngươi cũng thấy đấy, không sợ chết cứ việc thử.

Chu Văn chắn chắn không đi thử.

Coi như cầm Phối sủng cũng không được, dù sao Thần thoại Phối sủng của hắn đều là mồ hôi nước mắt thu được, chết con nào đau lòng con đấy.

- Nói cũng đúng, đầu Cự điểu quá kinh khủng, đoán chừng là tồn tại có thể chống lại hàng ngũ Bạo Quân Bỉ Mông và Thái Cổ Kiếm Tiên, nhìn năng lực của nó, tựa hồ lấy công kích và tốc độ làm chủ, ta nghĩ nó có thể Kim Sí Đại Bằng Điểu trong truyền thuyết?


- Có khả năng.

Chu Văn cũng cảm thấy đầu Cự điểu rất có thể là Kim Sí Đại Bằng Điểu trong truyền thuyết.

Thời điểm hai người nói chuyện, đầu Bạch Tượng lại vọt vào Sơn tự, từng bước từng bước một đi đến trước mặt Tăng Y Khô Lâu.

Lần này có vẻ khác sơ với lúc trước, đôi ngà voi của nó tỏa ánh hào quang, như hai ngọn đèn sáng đối kháng với Kim quang, so với hai lần trước thoải mái hơn nhiều, lần này nó chạy như điên lao về phía Tăng Y Khô Lâu.

Có điều Chu Văn phát hiện, đôi ngà voi Bạch Tượng không ngừng bị thiêu đốt, loại lực lượng này tựa hồ phải lấy ngà voi làm đại giá.

Cuối cùng Bạch Tượng xông tới trước mặt Tăng Y Khô Lâu, trực tiếp cúi đầu dùng ngà voi đang thiêu đốt đánh về phái Tăng Y Khô Lâu.

Ngà voi còn chưa tới, khí kình đã lay động tăng y.

Chu Văn một mực chú ý Tăng Y Khô Lâu, thời điểm tăng y bị thổi phất phới, thấy một tay khác của Tăng Y Khô Lâu đặt trên xương đùi, hiển lộ.

Bên trong cái tay kia nâng một khỏa kim sắc tinh thể, lớn cỡ quả trứng gà, ngoại hình có hơi chút bầu dục.

Viên tinh thể kia lộ ra ngoài trong tích tách, Kim quang lập tức đại phóng, chiếu sáng toàn bộ Sơn tự, khiến tất cả bao phủ trong một màu trắng xóa.

Dùng thị lực của Chu Văn và Lý Huyền cũng không thể nhìn thấy cái gì bên trong Sơn tự.

Một lát sau, Kim quang thu lại, mọi người lại thấy cảnh tượng bên trong Sơn tự, lập tức đều kinh hãi.

Bạch Tượng vẫn còn đứng trước mặt Tăng Y Khô Lâu, lần này nó không bị ném xuống, nhưng hiện tại Bạch Tượng không còn chút da thịt nào trên người, chỉ còn một bộ khung xương trắng héo trước mặt Tăng Y Khô Lâu, vẫn còn duy trì tư thế muốn húc vào người hắn, đó chính là cảnh tượng mà đám người Chu Văn thấy cuối cùng.

Một trận gió thổi qua, khung xương to lớn như bộ mì tiêu tán, bay khắp Long Môn động.

Tất cả mọi người cảm giác lưng phát lạnh, đổ mồ hôi lạnh.

Tuy thời điểm giữa trưa, nhưng cả đám đều cảm giác toàn thân rét run.

- Hạt châu vừa rồi rốt cuộc là thứ gì?

Lý Huyền nhìn chằm chằm Tăng Y Khô Lâu, tăng y lại hạ xuống, che giấu hạt châu kia.


- Không biết, có điều trên mặt đất có một khỏa trứng Phối sủng.

Chu Văn chỉ chỉ Sơn tự nói.

Bên trong xương phấn đầy đất có một khỏa trứng Phối sủng, rõ ràng là trứng Phối sủng của Bạch Tượng sau khi chết lưu lại.

- Trứng Phối sủng Bạch Tượng, là đồ tốt, nhưng hiện tại ai dám đi vào lấy?

Mặc dù năng lực khôi phục của Lý Huyền rất mạnh, nhưng hắn không đủ tự cao tự đại chính diện ngăn cản Kim quang kia.

Trong lòng Chu Văn hơi chuyển động, tuy nói Bạch Tượng không tính là đỉnh cấp Thần thoại sinh vật, nhưng dù sao nó cũng là Thần thoại.

- Không biết có thể phái Sử thi Phối sủng đi vào lầy trứng Bạch Tượng được không?

Chu Văn vừa có ý nghĩ như vậy, đã có người làm vậy.

Bên trong những Sử thi cường giả của thế gia hào phú Lạc Dương, có một Sử thi cường giả triệu hoán một đâu Sử thi Tiên Hạc, hướng về Sơn tự bay tới, hẳn muốn đem trứng Phối sủng thu lại.

Nhưng Tiên Hạc vừa mới bay vào Sơn tự, thân thể vừa tiếp xúc với Kim quang trên người Tăng Y Khô Lâu phát ra, lập tức biến thành tro bụi, trực tiếp xong đời.

Tất cả mọi người đều kinh hãi, thế mới biết không phải ai cũng đủ tư cách tiến vào Sơn tự, đầu Bạch Tượng có thể nghịch Kim quang tiến vào trong núi, không có nghĩa bọn hắn có thể.

- May mắn ta không đi.

Lý Huyền phát mồ hôi lạnh, hắn vừa rồi còn có ý định thử xông vào Sơn tự lấy trứng Phối sủng Bạch Tượng.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.