Chương trước
Chương sau




Thời điểm Chu Văn đang thủ vệ tại Long Môn động, lại có Thần thoại Phối sủng khiêu chiến Thái Cổ Kiếm Tiên, tên nó là Trọng trang Thái Thản.

Trọng trang Thái Thản là Phối sủng cũng loại với Bạo Quân Bỉ Mông, đều có thể phách mạnh mẽ, lực lượng vô cùng, đặc biệt lực phòng ngự của nó vô cùng đáng sợ.

Toàn thân Trọng trang Thái Thản đều trang bị Trọng trang Thần giáp, thời điểm nó vận dụng sức mạnh Vận Mệnh Chi Luân, cơ hồ không có tồn tại nào đánh vỡ Trọng trang áo giáp của nó.

Thái Cổ Kiếm Tiên cũng không thể chém vỡ áo giáp Trọng trang Thái Thản, có điều chỉ số IQ của Thái Cổ Kiếm Tiên cao hơn Trọng trang Thái Thản nhiều, mà tốc độ lại siêu việt hơn, căn bản không cần liều mạng với Trọng trang Thái Thản trong lúc nó sử dụng Vận Mệnh Chi Luân, chờ thời điểm Vận Mệnh Chi Luân hết hạn, bị Thái Cổ Kiếm Tiên hoàn toàn ngược đãi, nói chung vẫn Trọng trang Thái Thản vẫn không đủ bức Thái Cổ Kiếm Tiên sử dụng Vận Mệnh Chi Luân của nó.

Sau khi Chu Văn nhìn video trận chiến kia, xác định Trọng trang Thái Thản xác thực rất giống Bạo Quân Bỉ Mông, có điều nó không hề linh hoạt như Bạo Quân Bỉ Mông, hơn nữa Vận Mệnh Chi Luân thuần túy phòng ngự, không giống Lực Lượng Tuyệt Đối của Bạo Quân Bỉ Mông là thể loại công phòng toàn diện.

- Không biết hấp lực do Lực Lượng Tuyệt Đối của Bạo Quân Bỉ Mông, có thể hút Thái Cổ Kiếm Tiên không, nếu có thể hút nó lại, buộc nó liều mạng, Bạo Quân Bỉ Mông may ra có cơ hội thắng. Nếu như không hút được, Bạo Quân Bỉ Mông sẽ gặp phải tình huống khó xử như Trọng trang Thái Thản.

Chu Văn yên lặng tính toán, cảm thấy khả năng Bạo Quân Bỉ Mông chiến thắng Thái Cổ Kiếm Tiên tương đối thấp.


Không phải nói lực lượng không địch lại, mà phương diện IQ chênh lệch lớn.

- Kỳ hạn ba tháng không còn dài nữa. vẫn không có ai chịu bức Thái Cổ Kiếm Tiên vận dụng lực lượng Vận Mệnh Chi Luân, chỉ sợ vị trí đệ nhất này tranh giành không dễ.

Chu Văn suy nghĩ một chút, trừ phi hắn để Chúc Long trực tiếp sử dụng Động Chúc thị giới, bằng không đệ nhất rất khó cướp về.

- Nghĩ nhiều như vậy làm gì, trước khi kỳ hạn ba tháng kết thúc, không biết sự tình Long Môn động có thể giái quyết được không, nói không chừng bận đến mực không có thời gian đi tham chiến, nghĩ nhiều cũng vô ích.

Chu Văn không thèm suy nghĩ nhiều nữa, có thời gian cày Phó bản, có điều phần lớn thời gian đều phải trợ giúp Lạc Nhật quân đối kháng đối kháng với đại lượng Dị thứ nguyên sinh vật bên trong Long Môn động phá cấm, kỳ thật thời gian cày Phó bản không có nhiều như bình thường.

Mỗi ngày bên trong Long Môn động đều có hàng loạt Dị thứ nguyên sinh vật phá cấm, có điều phần lớn thời gian không có Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật xuất hiện, thình thoảng có vài đầu xuất hiện, đều bị Lãnh Tông Chính diệt sát, có điều không hề tuôn trứng Thần thoại Phối sủng, chỉ vẻn vẹn tuôn ra một viên Nguyên Khí kỹ kết tinh.

- Không thấy….Không thấy Tăng Y Khô Lâu…

Có binh sĩ giám thị ldm phát hiện sự tình kỳ dị, Tăng Y Khô Lâu lại biến mất.

Mà cửa phòng đá lại mở ra, bên trong còn có tia sáng bay ra.

Thời điểm mọi người đang ngạc nhiên và nghi ngờ, Cự điểu phá không tới, hướng về phía Phòng đá.

Thân hình của nó khổng lồ, mà Phòng đá lại thấp và nhỏ, cửa ra vào càng thấp bé, nhưng thời điểm Cự điểu đến trước Phòng đá, thân thể lại dần dần thu nhỏ, như bồ câu bay vào.

Chu Văn bị Lãnh Tông Chính tìm tới, cuối cùng quyết định để ba người Lãnh Tông Chính, A Sinh và Chu Văn cùng nhau tiến vào Phòng đá dò xét.

An Thiên Tá còn phải trấn thủ Lạc Dương, không thể tuỳ tiện mạo hiểm.

Đặc biệt tại thời điểm này, Long Môn động tùy thời có Thần thoại sinh vật lao ra, cần phải có người trấn thủ, bằng không tất cả người có thực lực đều đi vào, không ai trấn áp Thần thoại sinh vật đến lúc đó chỉ sợ toàn bộ Lạc Dương đều xong.

- Mặc dù vẫn chưa đánh giá được thuộc tính của Tăng Y Khô Lâu, có điều chuyện đã tới nước này, cũng chỉ có thể đi bước nào tính bước đấy, sau khi tiến vào Phối sủng, vạn sự an toàn làm đầu, nếu phát hiện có điểm không đúng, nhất định phải nhanh chóng rời khỏi.


Lãnh Tông Chính căn dặn A Sinh và Chu Văn.

Hai người đểu hiểu rõ, lúc này Lãnh Tông Chính mới đem bọn hắn theo tiến vào Phòng đá.

An Thiên Tá đưa bọn hắn lên núi, cũng không nói gì thêm.

Lãnh Tông Chính triệu hồi một đầu Phối sủng tiến lên phía trước dò đường, không có Tăng Y Khô Lâu, tự nhiên Kim quang trong Sơn tự không tồn tại, cũng không phát sinh nguy hiểm gì.

Ba người thuận lợi tiến vào Sơn tự, đi tới trước Phòng đá.

Chu Văn một mực cố gắng nhìn ngó tình huống trong Phòng đá, nhưng vô luận thị lực hay năng lực Đế Thính đều không thể xuyên thấy qua bạch quang trong Phòng đá.

- Các ngươi đi theo phía sau ta, nếu như có chuyện ngoài ý muốn, trước tiên lui ra ngoài, không thể lưỡng lự.

Lãnh Tông Chính lại căn dặn.

Chu Văn xuất Thế Thân phù đặt bên người, đồng thời đổi Nguyên Khí quyết thành Đạo Thể, Mệnh hồn Chư Thần Hồi Tỵ đã chuẩn bị thỏa đáng.

Đáng tiếc thạch môn quá nhỏ, nếu triệu hoán Lục Dực Thủ Hộ Cự Long sẽ không vào cửa được, cho nên Chu Văn tạm thời không triệu hoán Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, dự định sau khi vào cửa, lập tức triệu hoán nó.

Trước tiên Lãnh Tông Chính để Phối sủng tiến nhập vào Phòng đá, xác định không có nguy hiểm gì về sau, mới dẫn hai người Chu Văn cùng nhau tiến vào Phòng đá.

Chu Văn tiến vào Phòng đá, thân thể tiến vào trong bạch quang, cảm giác vô cùng kỳ quái, tựa như đang di chuyển trong nước, nhưng bạch quang lại như không tồn tại.

Bởi có bạch quang, Chu Văn không nhìn thấy bất cứ thứ gì, có điều loại cảm giác này cũng không kéo dài quá lâu, chẳng qua đi ba bước về sau, bạch quang trước mắt biến mất, tầm mắt lại khôi phục như ban đầu.

Nhưng cảnh tượng trước mắt, lại khiến cho Chu Văn giật nảy cả mình.

Cảnh tượng trước mắt, làm gì là Phòng đá, trước mặt là một Quốc Độ thần bí, kiểu kiến trúc rất kỳ lạ, trên những toàn tháp, lâu, bia đá đều có đủ loại Phật tượng điêu khắc.


Càng khiến người ta ngạc nhiên là trong đây lại dùng gạch vàng trải đất, khiến hết thảy kiến trúc và pho tượng đều như Hoàng Kim đúc thành, thoạt nhìn nhìn vàng son lộng lẫy, diệu mắt người xem.

Đủ loại thần bí Phật tượng khiến người xem hỏa cả mắt, có nhiều loại Phật tượng Chu Văn chưa từng gặp, phong cách của chúng hoàn toàn khác so với Long Môn động.

Tại trung tâm Quốc Độ, có một tôn Kim thân Phật tượng đang ngồi xếp bằng, cao hơn ngàn trượng, từ xa nhìn lại, tòa thân thể tòa Phật tượng kia xuyên qua tầng mây, chân mày buông xuống như nhìn chúng sinh vạn vật.

Chu Văn nhìn tạo hình Phật tượng kia, có mấy phần giống Phật Trí Tuệ truyền thống, mang chân lý tuyệt đối, là biểu tượng trí tuệ trong Phật giáo.

Truyền thuyết bên trong Long Môn động, có một Phật tượng có khuôn mặt vị Phật này, cái này dựa theo khuôn mặt của một vị nữ Quân vương điêu khắc thành.

Đương nhiên đây chỉ là truyền thuyết.

Chu Văn thấy A Sinh và Lãnh Tông Chính bên cạnh, âm thầm thở dài một hơi, thời điểm ánh mắt nhìn về phía bọn hắn, lại thấy tầm mắt của bọn hắn đang nhìn phố dài phía trước.

Chỉ thấy Tăng Y Khô Lâu đang đi trên đường dài, tay nâng Kim tinh hạt châu, như nâng Tiểu Thái Dương, hướng về phía tôn Phật tượng kia.

Không biết tại sao Tăng Y Khô Lâu đi vô cùng chậm, từng bước một như giẫm trên băng mỏng.

Bên trên bầu trời, Cự điểu bày hai cánh, cũng hướng về phía đại Phật tượng, thân nó như đại bàng, vỗ cánh bay ngàn dặm, nhưng không biết tại sao, nó không thể rút ngắn khoảng cách tới đại Phật tượng.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.