Chương trước
Chương sau




Hỏa Phượng Hoàng nhỏ nhắn xinh xắn, theo vách tường bay xuống, mang theo hỏa diễm kinh khủng, trong chốc lát biến toàn bộ phòng đá thành biển lửa.

Hỏa diễm nóng bỏng, coi như mặc áo giáp, vẫn nóng nực khó cản.

Chu Văn trực tiếp triệu hoán Bạo Quân Bỉ Mông, trực tiếp há miệng liền nuốt, đem toàn bộ hỏa diễm và Hỏa Phượng Hoàng cùng nhau nuốt xuống.

Mặc dù thời gian ngắn ngủi trong tích tắc, tuy nhiên lại khiến hai người A Sinh và Chu Văn toát mồ hôi lạnh, phía trên khôi giáp của bọn hắn đều toát khói trắng, nếu thời gian lâu thêm một chút, áo giáp bị nung đỏ, da thịt bên trong sợ bị nướng chín.

Hỏa Phượng Hoàng vừa chết, sáu thạch môn tự động mở cửa, lại khôi phục trạng thái trước đó

- A Sinh, thời điêm trước kia các ngươi tới, đã gặp loại tình huống này bao giớ chưa?

Chu Văn cảm thấy sự tình có chút không tầm thường, bèn hỏi A Sinh.

- Chưa từng có. Văn thiếu gia, ngươi xem Hỏa Phượng Hoàng vừa rồi có liên quan gì đến đồng hồ cát không?

Thời điểm A Sinh nói chuyện, con mắt nhìn về phía ba lô bị ngọn lửa thiêu đốt, đồ vật trên ba lô đều cháy đen, rất nhiều thứ đều đã bị thiêu hủy, nhưng đồng hồ cát vẫn hoàn hỏa như ban đầu, rơi trên mặt đất, hạt cát vẫn chảy bình thường.

- Ta cũng cảm thấy có thể có chút liên quan, trước kia các ngươi tới không hề có bất trắc gì, thời điểm chúng ta vừa vào cũng không xuất hiện điều gì ngoài ý muốn, nhưng sau khi mang đồng hồ cát, lại xuất hiện điều ngoài ý muốn, ngoài trừ nó ra, thực sự không nghĩ ra nguyên nhân nào khác.

Chu Văn nói.


- Chúng ta dùng Phối sủng tiên phong kiểm tra trước, xem những phòng đá khác có vấn đề gì hay không?

A Sinh nói xong, triệu hồi một đầu Phối sủng, để nó tiến nhập một phòng đá A Sinh muốn đi vào.

Đầu Phối sủng kia vừa mới đi vào, phòng đá đột nhiên đóng cửa, rất nhanh A Sinh biến sắc.

Chu Văn dùng năng lực Đế Thính, kiếm tra tình huống bên trong thế nào, nhưng kết quả lại không nghe thấy gì, trên vách tường hình như có một loại lực lượng ngăn cách Đế Thính.

Chỉ chốc lát sau, lối đi mở ra, Phối sủng tiến vào phòng đá biến mất, xem ra đã bị chết.

- Quả nhiên mất phòng đá này đều trở nên kỳ quái, Phối sủng vừa tiến vào, rất nhanh đã mất liên hệ với ta, bên trong xảy ra chuyện gì, ta cũng không cảm ứng được.

Vẻ mặt A Sinh nghiêm túc nói.

Chu Văn nhìn vào bên trong cửa quan sát, cũng không thấy bên trong có bích họa gì, không hề khác với phòng đá bọn hắn từng qua.

- Nếu như biến hóa trong Mê cung có liên quan đến đồng hồ cát, như vậy chúng chờ thời điểm đồng hồ cát nghịch chuyển lần nữa, ngươi thấy Mê cung sẽ khôi phục như bình thường không?

Chu Văn nhìn đồng hồ cát trong tay nói.

- Cái này cũng có thể.

A Sinh nhìn chằm chằm hạt cát đang chảy xuống nói:

- Xem tốc độ chảy của đồng hồ cát, hẳn mỗi một tiếng nghịch chuyển một lần, vậy chúng ta đợi thêm một tiếng nữa đi.

- Cũng tốt.

Chu Văn cũng cảm thấy ý tưởng này hợp lý.

Có trời biết trong Mê cung này còn đồ vật gì yêu dị hơn nữa, mặc dù một thân hắn đầy Thần thoại Phối sủng, nhưng thân thể dù sao vẫn là Sử thi, mà phòng đá lại nhỏ như vậy, nếu phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, bản thân hắn không thoát, Phối sủng mạnh hơn cũng vô dụng.

Hai người chờ đợi trong phòng đá, thời gian từng giây từng phút trôi qua, chờ đồng hồ cát hoàn toàn chảy hết về sau, nghe đinh một tiếng, thanh âm giống y như đúc trước đó.

Một giây sau, hạt cát bên trong đồng hồ cát bắt đầu chảy ngược.

- Ta thử lại lần nữa xem.

A Sinh lại triệu hoán một đầu Phối sủng, để nó lại tiến nhập gian phòng vừa rồi Phối sủng trước kia tiến vào.

Quả nhiên lần này, lối đi bên trong phòng đá không đóng lại, Phối sủng bên trong cũng không bị sao.

- Quả nhiên như vậy.

A Sinh thận trọng tiến vào phòng đá, lần này không xảy ra bất trắc.


Thế Chu Văn và A Sinh lợi dụng Phối sủng dò đường, sau đó tiếp tục đi tìm vị trí Bảo rương tiếp theo, trải qua không ít phòng đá, đều không phát sinh vấn đề.

Chờ thời điểm đồng hồ cát nghịch chuyển, hai người ngừng lại, không tiếp tục đi tiếp, đứng tại chỗ chờ một tiếng, chờ đồng hồ cát nghịch chuyển, sau đó mới tiếp tục đi.

Không biết đồng hồ cát quan hệ thế nào với Mê cung, lại có thể khống chế Mê cung, thời điểm dòng cát trong đồng hồ cát chảy trái ngược, tình huống trong Mê cung hoàn toàn tương tự.

Lúc bị ép nghỉ ngơi, Chu Văn lại nghiên cứu đồng hồ cát, muốn thử một chút xem, có thể khống chế hướng chảy của dòng cát không.

Nếu như có thể khống chế, chẳng phải hắn có thể khống chế Mê cung này sao?

Nhưng Chu Văn nghiên cứu một hồi lâu, cũng không tìm được cách khống chế đồng hồ cát, nguyên nhân chủ yếu là hắn không dám loạn động, sợ làm hư đồng hồ cát, đến lúc đó còn phiền toái hơn.

- Chờ sau khi chúng ta ra ngoài, lại nghĩ biện pháp nghiên cứu nó.

Chu Văn tạm thời từ bỏ ý nghĩ khống chế nó.

- Văn thiếu gia, hình như ta vừa phát hiện một chuyện.

A Sinh nói.

- Phát hiện cái gì? Là bí mật liên quan đến Mê cung sao?

Chu Văn vội vàng hỏi.

- Không phải.

A Sinh lắc đầu nói:

- Rút kinh nghiệm nhiều lần ta đi theo ngươi, ta phát hiện chỉ cần ngươi tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực nào, rất dễ phát hiện một chút sự kiện ngoài ý liệu…

- Trùng hợp. . . Nhất định là trùng hợp. . .

Chu Văn chém đinh chặt sắt nói, mặc dù hắn cũng cảm thấy mỗi lần bản thân tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực đều xảy ra một chút vấn đề, nhưng hắn tuyệt đối không thừa nhận mình là một Tảo Bả Tinh hình người.

- Cho dù có vấn đề, khẳng định vấn đề xuất phát từ Ma Giáp Hổ Phách tướng, Thái Tuế, Trúc đao, tuyệt đối không thể nào do ta.

Chu Văn thầm nghĩ.

A Sinh cười nói:

- Kỳ thật chuyện này cũng không tệ, ít nhất mọi chuyện sẽ không nhàm chán, mỗi lần cùng ngươi tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực, đều đem lại cảm giác mạo hiểm và kích thích.

- Thật sự không liên quan gì đến ta.


Vẻ mặt Chu Văn cầu xin nói.

Hai người vừa đi vừa nghỉ, đi ba mươi mấy tiếng, cuối cùng đã tới gian phòng chứa Bảo rương thứ hai.

- Văn thiếu gia, mở ra xem.

Vẻ mặt A Sinh nghiêm túc nói.

- Mở sao?

Chu Văn có chút chột dạ nói.

Bảo rương thứ nhất đã có đồ vật yêu dị như đồng hồ cát, có trởi mới biết trong Bảo rương này có thể xuất hiện đồ vật gì?

Nếu có trứng Phối sủng hay Thứ nguyên kết tinh gì còn tốt, vạn nhất bên trong có bom hẹn giờ hay gì đó, trực tiếp đem bọn hắn nổ tung, vậy thê thảm rồi.

Mặc dù đây chỉ là một thí dụ, nhưng Chu Văn không bài trừ trường hợp có bom bên trong.

- Mở đi, coi như bên trong có một tên Phật Diệt, cùng lắm chúng ta lại chiến một trận, không gì đáng sợ cả.

A Sinh cười nói.

Chu Văn nuốt nước miếng, vươn tay nắm nắp Bảo rương mở lên, trái tim cũng kịch liệt nhảy lên, tốc độ nhanh giống như nhịp trống đập thình thịnh.

Tầm mắt A Sinh và Chu Văn đều nhìn vào bên trong Bảo rương xem xét, lại ngây ra một chút.

Bên trong Bảo rương lại có một cái rương, chất liệu và kiểu dáng giống hệt Bảo rương, chẳng qua bé hơn một chút.

Chu Văn khẽ nhíu mày, lại mở nắp Bảo rương bên trong ra, lại thấy bên trong lại xuất hiện Bảo rương mới nhỏ hơn, cứ liên tục mở bảy tám Bảo rương như vậy, lại thấy Bảo rương nhỏ hơn nữa.

- --








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.