Chương trước
Chương sau




Chu Văn cẩn thận nhớ lại hai trận chiến vừa rồi của Nguyên Giới đại vương, lại chuyên môn nhìn kỹ mấy bộ phận trọng yếu, nguyên bản trong lòng cảm giác chỗ không đúng, dần dần trở nên rõ ràng.

- Nếu như coi Nguyên Giới đại vương giống loại Phối sủng như Thái Cổ bào tử, thậm chì còn nhỏ hơn Thái Cổ bào tử, nhỏ đến mức Địa Ngục Chi Nhãn không nhìn thấy Vô Hình Chi Hỏa trên người nó, như vậy có thể giải thích tại sao kiếm quang của Thái Cổ Kiếm Tiên tại sao đánh không trúng nó. Không phải bởi tốc độ của nó quá nhanh đến trình độ Thái Cổ Kiếm Tiên trảm không trúng, đơn giản nó quá nhỏ. Loại Phối sủng này, bình thường lực lượng của nó nhất định không quá mạnh, cho nên đầu tiên thoạt nhìn nó dùng đủ loại thủ đoạn chà đạp Thái Cổ Kiếm Tiên, trên thực tế bởi lực lượng không đủ, căn bản không giết được Thái Cổ Kiếm Tiên.

Chu Văn tiếp tục suy luận:

- Trận đấu với Quang Minh thú càng chứng minh điều này, Quang Minh Xạ Tuyến ở khắp mọi nơi, nếu như Nguyên Giới đại vương thật sự bên trên cách đấu tràng, hẳn sẽ dẫn phát phản ứng trên Quang Minh Xạ Tuyến, coi như nó có thể hư vô hóa, thế nhừng nó từ hư vô đến thực chất hóa công kích Quang Minh thú trong tích tắc, cũng cần phát sinh va chạm với Quang Minh Xạ Tuyến. Nhưng ta lặp đi lặp lại tua chậm video, cũng không thấy phát sinh loại tình huống này, đơn giản thời điểm trận đấu đã bắt đầu Nguyên Giới đại vương đã chui vào thân thể Quang Minh thú, cho nên vô luận Quang Minh Xạ Tuyến công kích trên diện rộng thế nào, cũng không thể chiếu tới nó, hơn nữa nó căn bản cũng chẳng trên cách đầu đài.

- Mà Nguyên Giới đại vương lại mượn loại năng lực này, tiến vào trong thân thể hoặc trong đại não Quang Minh thú, đầu tiên phá hoại bên trong thân thể nó, sau đó lại dùng một cơ hội xảo diệu, chui ra khỏi lỗ mũi nó, Quang Minh thú nhất kích. Thoạt nhìn nhất kích này của nó vô cùng cường đại, trong nháy mắt xử lý Quang Minh thú, trên thực tế nó đã sớm trắng trợn phá hư thân thể Quang Minh thú, cho nên lúc đó Quang Minh thú đã gần chết.

- Nó giết Quang Minh thú, lại khiến cho tất cả mọi người đều coi lực công kích của Nguyên Giới đại vương đều vô cùng cường đại, lúc này lại che giấu khuyết điểm lớn nhất của nó, để người ta không còn dám tuỳ tiện khiêu chiến nó, thật sự hảo tâm kế.

Chu Văn càng nghĩ càng hợp lý, trong lòng thông tỏ.


Mặc dù suy đoán nhiều khả năng liên quan đến Nguyên Giới đại vương, có điều muốn đánh bại nó, cũng không phải chuyện đơn giản.

Đến năng lực Đế Thính và Địa Ngục Chi Nhãn đều không thể phát hiện được sự tồn tại của nó, thân thể của nó nhất định còn nhỏ hơn Thái Cổ bào tử nhiều, sợ đã đến trình độ nguyên tử.

- Thái Cổ bào tử vẫn không nhỏ bằng nó, đối phó nó không đơn giản. Động Chúc thị giới của Chúc Long, hẳn có thể xử lý nó, nhưng vạn nhất trước khi Chúc Long phát động Động Chúc thị giới, nó chui vào trong thân thể Chúc Long, đến Giới Vương biến cũng vô dụng…

Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, đầu Nguyên Giới đại vương quả thật rất khó đối phó.

Muốn chiến Nguyên Giới đại vương không phân thắng bại rất dễ dàng, dùng biểu hiện chiến lực của nó trong trận chiến Thái Cổ Kiếm Tiên, Chu Văn chỉ cần xuất Bạo Quân Bỉ Mông khiêu chiến nó, tùy tiện để nó chui ra chui vào, cũng thể tồn thương Bạo Quân Bỉ Mông chút nào.

Nhưng Bạo Quân Bỉ Mông muốn giết chết nó, đồng dạng cũng không dễ dàng.

- Không biết rốt cuộc Nguyên Giới đại vương lại chủng loại Phối sủng gì, nếu nó thuộc chủng loại như nấm, vi rút, bệnh khuẩn hay gì đó, có lẽ Thái Tuế có thể thu thập nó dễ dàng.

Trong lòng Chu Văn nghĩ vậy, nhưng hắn không lập tức thử nghiệm.

Dù sao tất cả chỉ là suy đoán của Chu Văn, bản thân Thái Tuế chẳng qua là cấp độ Sử thi, vạn nhất suy đoán sai lầm, hoặc chẳng qua hình thể Nguyên Giới đại vương siêu nhỏ, cũng không phải Phối sủng loại hình vi khuẩn, nấm các loại, vậy Thái Tuế vô phương khắc chế, đây chẳng phải đâm đầu vào chỗ chết sao.

Thời gian còn hai ngày nữa, khẳng định sẽ có Phối sủng khiêu chiến Nguyên Giới đại vương, cho nên Chu Văn dự định nhìn lại một chút, sau đó lại quyết định có để Thái Tuế ra sân hay không?

Coi như phái Thái Tuế ra sân, vậy cũng phải chờ thời gian thích hợp, bằng không Thái Tuế yếu như vậy, coi như thắng Nguyên Giới đại vương, cũng bị Thần thoại Phối sủng khác tùy tiện đánh bại.

Thời điểm chờ đợi Nguyên Giới đại vương bị khiêu chiến, Chu Văn cũng không nhàn rỗi, tiếp tục tục tiến vào trong trò chơi cày phó bản.

Kể từ khi biết giết Thủ Hộ giả có thể giúp Mệnh hồn Sát Lục Giả tấn thăng về sau, Chu Văn vẫn muốn đánh chủ ý lên Thủ Hộ giả.

Đáng tiếc vị Thủ Hộ giả bên trong Kiến thành thực sự quá mạnh, Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, đành đánh chủ ý lên thân chín đấu Hắc Long dưới Hạ hải.


- Hiện tại ta không ít Thần thoại Phối sủng, bên ngoài có Đế Thính, Bạo Quân Bỉ Mông hung mãnh vô song, bên trong có Động Chúc thị giới vô địch. Lại thêm Đại Uy Kim Cương Ngưu, Hoàng Kim Bá Kiếm cùng Ma Anh chuyên gia đánh lén, nên có thể thử giải quyết chín đầu Hắc Long kia.

Trong lòng Chu Văn âm thầm tính toán.

Sau khi tới Hạ hải, Chu Văn trước hết triệu hoán toàn bộ Phối sủng, lại thêm một đầu Ma Anh, đội hình có vẻ khá mạnh mẽ.

Lục Dực Thủ Hộ Cự Long vẫn như thường, dùng Phối hợp trạng thái Long dực xuất hiện sau lưng Nhân vật tí hon, đề phòng Nhân vật tí hon bị miểu sát.

- Về sau vẫn phải dành thời gian vẽ vài trương Thế Thân phù mới được.

Chu Văn thầm nghĩ.

Theo Chu Văn ra lệnh một tiếng, Đế Thính và Bạo Quân Bỉ Mông tiên phong xông vào Hạ hải.

Đầu Đại Uy Kim Cương Ngưu lại sợ nước, chỉ có thể trợ giúp trên đất liền, không xuống Hạ hải.

Có điều đây cũng không phải chuyện to tát, chỉ cần dụ dỗ chín đầu Hắc Long tới gần bờ biển, đển Đại Uy Kim Cương Ngưu sử dụng Trấn Hồn Linh là được.

Cũng không lâu lắm, chín đầu Hắc Long lôi kéo chiến xa xuất hiện, chúng nó thấy được Bỉ Mông cùng Đế Thính về sau, xiềng xích trên người tự động cởi bỏ.

Chín đầu Hắc Long lập tức tinh thần đại chấn, từng đầu biến hành Cuồng Long hung ác, gầm thét phóng tới Bỉ Mông cùng Đế Thính.

Chu Văn để hai gia hỏa này một đường lui trở lại, về tới vị trí gần biển, hai đầu Phối sủng đứng bên trong nước cạn, nước biển vẻn vẹn đến bắp chân bọn hắn.

Chín đầu Hắc Long lao đến, Chu Văn lập tức phát hiện có chút không đúng, lực lượng và tốc độ của mỗi đầu Hắc Long, lại còn mạnh hơn Đế Thính phá toái một vòng tai.

Nguyên bản Chu Văn còn định để Đế Thính và Bạo Quân Bỉ Mông mỗi người chiến ba bốn đầu Hắc Long, nhưng hiện tại lại phát hiện, dưới tình huống không sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối và phá toái vòng tai, solo có chút khó khăn.


Rống!

Bỉ Mông gào thét một tiếng, trực tiếp sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối, muốn áp chế chín đầu Hắc Long.

Chín đầu Hắc Long bắt đầu bị lực hấp dẫn của Lực Lượng Tuyệt Đối ảnh hưởng, nhưng rất nhanh chúng nó lại có thể cưỡng ép thoát ra khỏi sự kiềm chế của Lực Lượng Tuyệt Đối.

Oanh!

Bạo Quân Bỉ Mông sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối một quyền đập tới, đụng vào Long giác của một đầu Hắc Long.

Nhưng điều Chu Văn triệu lần không nghĩ tới, Bạo Quân Bỉ Mông sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối, lại bị Hắc Long đụng lui lại mấy bước, đặt mông ngồi lao xuống biển, khiến nước biển nhấc lên sóng to gió lớn.

Đế Thính thảm hại hơn một chút, giao chiến với một móng vuốt Hắc Long, kết quả lập tức bị ném bay ra ngoài, chìm vào trong biển rộng.

- Không đúng…Tại sao chín đầu Hắc Long lại mạnh như vậy…

Trong lòng Chu Văn hơi động, hoán đổi Mệnh hồn Thánh Ngục Vương, lập tức kinh hãi, trên thân chín đầu Hắc Long, lại có xiềng xích tương liên, kết nối với chiến xa mà mắt trần vô phương nhìn thấy.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.