Chương trước
Chương sau




Trận chiến im ắng một mực kéo dài, khiến rất nhiều quần chúng đều vô cùng bất mãn.

Mất công đứng mấy tiếng đồng hồ, lại không động chút nào, thế này là kiểu quyết đầu gì, căn bản đứng phạt.

Tiếng chất vấn đã bắt đầu lan tràn, đã có người đang hoài nghi, Nguyên Giới đại vương cùng Minh giới Tử Thần căn bản đến từ cùng một thế lực, chúng nó đang kéo dài thời gian, muốn trực tiếp thu hoạch bài danh đệ nhất.

Trên thực tế bên trong Lục đại gia tộc anh hùng, cũng có rất nhiều người cũng có suy nghĩ này.

Chu Văn cũng cảm giác sự tình có chút không ổn, mặc dù Minh giới Tử Thần chưa hẳn cùng Nguyên Giới đại vương thuộc về một thế lực, nhhwng chúng nó cứ tiếp tục kéo dài như vậy, một khi đã đến giờ, đệ nhất tất nhiên nằm trong tay họ.

Tất cả thế lực còn đang ôm hi vọng đối với đệ nhất, đều một mực chú ý tình huống trận chiến này, đồng thời trong bóng tối tích cực thu thập tình báo.

Mặc dù không biết Nguyên Giới đại vương rốt cuộc thuộc về ai, nhưng Minh giới Tử Thần là Phối sủng thuộc Thần chi gia tộc không hề nghi ngờ, thế nên đủ loại thăm dò đều tiếp tục nhắm vào gia tộc này.

- Lão Sóng nếu ngươi không nắm chắc, không bằng nhận thua đi, quay đầu lại đừng để tiện nghi chủ nhân Nguyên Giới đại vương.

Lôi Qua Tạp Bội gia tộc, đang trò chuyện qua video đối với Sóng Thần chi gia tộc vừa cười vừa nói.


Sóng lạnh nhạt nói:

- Không cần hao tâm tổn trí.

Lôi Qua tiếp tục nói:

- Lão Sóng, nếu ngươi không nắm chắc mười phần đánh bại Nguyên Giới đại vương, như vậy đợi đến cuối cũng chẳng sao. Nhưng nếu ngươi không nắm chắc, tại sao không lưu lại một đường lui?

Sóng tự nhiên hiểu ý tự Lôi Qua, trong lòng hắn cũng hết sức mâu thuẫn.

Nguyên bản hắn muốn kéo dài thời gian đến kết thúc, sau đó đề Minh giới Tử Thần đánh bại Nguyên Giới đại vương. Hắn suy đoán giống Chu Văn, đều cho rằng Nguyên Giới đại vương là một loại Phối sủng vi hình.

Chỉ cần Minh giới Tử Thần mở ra Minh giới, kéo đầu Phối sủng nhỏ bé kia vào bên trong Minh giới, như vậy nó nhất định bại lộ không cách nào che giấu, đến lúc đó muốn giết nó không khó.

Nhưng hiện tại Nguyên Giới đại vương cũng đồng dạng đang trì hoãn thời gian, cái này khiến Sóng có chút bận tâm.

Năng lực Minh giới Tử Thần đã bị nhiều người biết, chủ nhân Nguyên Giới đại vương khẳng định sẽ biết ít nhiều, nhưng hắn vẫn lựa chọn án binh bất động, khiến Sóng có chút hoài nghi, Nguyên Giới đại vương có năng lực Minh giới Tử Thần hay không, hay đây là chiến thuật tâm lý của họ.

Dập máy trò chuyện, Sóng đang đang suy tư tiếp xuống phải làm như thế nào, một bên Phỉ Á lại nói:

- Phụ thân, nếu không hoàn toàn chắc chắc thủ thắng, không bằng theo lời Lôi Qua, lưu lại đường lui cũng tốt, chúng ta vẫn còn cơ hội chuyển cơ.

- Nói một chút.

Sóng nhìn Phỉ Á nói.

Phỉ Á nói:

- Nếu vô phương xác định Minh giới Tử Thần có thể đánh bại Nguyên Giới đại vương được hay không, không bằng trước khi kết thúc thời hạn cuối cùng hoàn thành chiến đấu, nếu như thắng tự nhiên tốt nhất, nếu như thua tìm một cơ hội bỏ quyền thi đấu, đến lúc đó lại phái Phối sủng phe ta vượt lên trước khiêu chiến, chẳng khác nào thêm một cơ hội nữa.

- Sợ cơ hội này sẽ bị người khác đoại mất.

Sóng trầm ngâm nói.

- Người khiêu chiến nhiều nhất là một, đến đây phải xem ai khiêu chiến trước, Minh giới Tử Thần lúc nào nhận thua, chúng ta có khả năng quyết định, lúc này chúng ta đồng thời xin khiêu chiến, người khác làm sao nhanh bằng chúng ta được?


Phỉ Á nói.

- Cũng đúng, vậy cứ làm như kế hoạch này đi, ngươi chuẩn bị Phối sủng kỹ càng, nếu Minh giới Tử Thần thất bại, để người hoàn thành trận chiến cuối cùng.

Sóng trầm ngâm nói.

Bởi trên cách đấu đài không phát sinh chiến đấu, rất nhiều người quan sát đợi mấy giờ, đều không đủ kiên nhẫn, rất nhiều người đều lựa chọn trở lại làm việc hoặc đi làm chuyện khác, tính toán đợi thời gian đếm ngược kết thúc, lại đến xem kết quả.

Chu Văn thấy thời gian từng giây từng phút trôi qua, hai bên đều không ý định động thủ, xem ra muốn kéo dài thời gian đến khi đồng hồ đếm ngược kết thúc, biết lần này muốn tranh đoạt danh ngạch đệ nhất chỉ sợ không còn hi vọng gì.

Có điều Chu Văn vẫn ôm một tia hi vọng, chạy tới tiểu trấn bên trong Phục Ngưu sơn, muốn chờ đợi thời gian đếm ngược kết thúc, vạn nhất còn cơ hội, vẫn có thể liều một phát.

Trên thực tế không thiếu người có tâm tư giống Chu Văn, rất nhiều đại gia tộc đều cử người thủ trước Ma phương, nếu kết thúc chiến đấu, hoặc một phương bỏ quyền thi đấu, bọn hắn sẽ lập tức khởi xướng khiêu chiến, vô luận cuối cùng có thể thắng hay không, giành được cơ hội khiêu chiến trước hãn nói, dù sao có một cơ hội nhỏ nhỏ so với không có còn tốt hơn nhiều.

Thời gian chầm chậm trôi qua, khoảng cách đến khi kết thúc còn tới hai tiếng đồng hồ, càng ngày càng nhiều người đến trước Ma phương, phần lớn đều mong muốn biết kết quả.

Nhưng Minh giới Tử Thần và Nguyên Giới đại vương lại không có bất cứ động tĩnh gì, một cái không nhìn thấy, một cái căn bản không động thủ.

Nửa giờ. . . Một giờ mười lăm phút. . . Một giờ mười phút đồng hồ. . .

Đột nhiên Minh giới Tử Thần một mực không động tĩnh cuối cũng cũng động thủ, chỉ thấy áo choàng của nó đột nhiên giương ra, Minh giới lĩnh vực quỷ dị, sắp đem toàn bộ cách đấu tràng thôn phệ.

Cái này giống thời điểm chiến đầu cùng Thái Cổ Kiếm Tiên như đúc, có điều Nguyên Giới đại vương không phải Thái Cổ Kiếm Tiên, nếu nó rơi vào đây, có thể thoát ra hay không vẫn là vấn đề.

Tất cả mọi người mừng rỡ, Minh giới Tử Thần đột nhiên động thủ, rõ ràng mang ý nghĩa cả hai Phối sủng đều không xuất phát từ một thế lực, chúng nó cuối cùng muốn phân thắng bại.

Mặc dù thời gian không còn nhiều, như nó lại đại biểu cơ hội vẫn còn.

Sợ hãi duy nhất chính là, thời gian còn lại quá ít, vạn nhất một phương thất bại về sau, thời gian không đến một giờ nữa, như vậy coi như bọn họ lựa chọn khiêu chiến, đối phương cũng có thời gian một tiếng chuẩn bị ứng chiến, đến lúc đó nó không chịu ứng chiến, thời gian đếm ngược đến đây kết thúc.

- Vạn nhất trước một giờ phân thắng bại!

Rất nhiều người đều đang cầu khẩn.

Nhưng tất cả mọi người đều không ngờ tới, thời gian phân thắng bại còn nhanh hơn tưởng tượng của bọn hắn.


Trong tích tắc Minh giới Tử Thần mở ra Minh giới lĩnh vực, đột nhiên phát sinh một màn quỷ dị.

Bên trong Linh thể hỗn độn của Minh giới Tử Thần, tại vị trí đầu lâu của nó, đột nhiên mọc một đóa hoa, đóa hoa kiềm diễm như tuyết, bên trên có điện quang lưu chuyển.

Đóa hoa tốc độ cao trưởng thành, cơ hồ trong thời gian tích tắc, từ nụ hoa tiến đến trạng thái nở rộ, mà theo đóa hoa nở rộ, Linh thể Minh giới Tử Thần như bị lực lượng nào đó hút vào, nhanh chóng chui vào bên trong thân thể đóa hoa kia, như bị nó thôn phệ vậy.

Minh giới lĩnh vực còn chưa có hoàn toàn mở ra, nửa người Minh giới Tử Thần đã bị hút vào bên trong đóa hoa.

- Không tốt!

Sóng quá sợ hãi, vội vàng muốn bỏ quyền nhận thua, tuy nhiên không còn kịp rồi.

Minh giới Tử Thần còn lại nửa người, trong chớp mắt thời gian, cũng bị đóa hoa toàn bộ hấp thu, mà đóa hoa nở rộ lập lòe điện quang kỳ dị, về sau nhanh chóng héo tàn biến mất, phảng phất như chưa có chuyện gì xảy ra.

Tất cả mọi người ngẩn người, không người nào dám tin tưởng, tồn tại Minh giới Tử Thần cơ hồ vô địch, lại chết như vậy, sắc mặt lão Sóng xám ngoét, Phỉ Á vốn định khiêu chiến cũng ngẩn người.

Minh giới Tử Thần trong nháy mắt bị giết, thực sự quá kinh tâm hồn phách, khiến cho hắn có chút lưỡng lự, sợ hãi Phối sủng mình vừa xuất hiện sẽ bị miểu sát.

Không chỉ Phỉ Á, tất cả người chuẩn bị khiêu chiến, lúc này đều sinh lưỡng lự trong nháy mắt, Minh giới Tử Thần cứ như vậy chết đi, khiến tâm lý bọn hắn chấn động lớn.

- Nguyên Giới đại vương. . . Quá mạnh. . .

Dân chúng quan sát trận chiến, trong lòng đều sinh ra ý nghĩ như vậy.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.