Chương trước
Chương sau




Một đám sĩ quan đều biến sắc, mười tấn Nguyên kim tinh luyện, An gia ba năm sợ chưa chắc sản xuất nổi lượng Nguyên kim này.

A Sinh nói:

- Độc Cô tiên sinh, ngài xem có thể giảm bớt số lượng một chút, hoặc dùng tiền hoặc Thứ nguyên kết tinh chống đỡ một phần. ngài cũng biết sản lượng Nguyên kim tinh luyện rất thấp, mười tấn Nguyên kim tinh luyện, thực sự rất khó lấy ra.

Lão nhân cưới nói:

- An phó quan không cần than khổ với lão đầu tử ta, người nào không biết mỏ Nguyên kim An gia là đệ nhất Liên bang, mười tấn Nguyên kim tinh luyện, đối người khác mà nói có lẽ là con số lớn, nhưng đối với An gia mà nói, cũng không nhằm nhò gì? Ta có thể cam đoan giúp Tần phó đốc thống hoàn toàn khôi phục, điểm này các ngươi có khả năng yên tâm, Độc Cô gia trên phương diện này là chuyên gia đệ nhất, ta khẳng định toàn bộ Liên bang không có nhà thứ hai nào đảm bảo như vậy.

- Độc Cô tiên sinh. . .

A Sinh còn muốn nói điều gì, tuy nhiên lại bị lão nhân cắt ngang.

- Mười tấn Nguyên kim tinh luyện tuyệt đối không thể thiếu, nếu không các ngươi cứ tiếp tục thương lượng, có điều các ngươi phải nhanh một chút, nếu như chờ Dị thứ nguyên sinh vật kia xâm nhập sâu vào đại não, coi như Độc Cô gia ta cũng hết cách xoay chuyển.

Lão nhân nói.

Tất cả mọi người biết Độc Cô gia lần này muốn thừa dịp cháy nhà cướp của, tuy nhiên cũng không có biện pháp gì.

Toàn bộ Lạc Dương, không có ai trị thương nổi cho Tần Vũ Phu, nếu muốn mạng Tần Vũ Phu, chỉ sợ còn mỗi con đường này.


Ánh mắt An Thiên Tá kiên nghị, mở miệng muốn nói điều gì, lại bị A Sinh nói trước:

- Đốc Quân, trước hết để Văn thiếu gia nhìn thương thể Tần phó thống đốc một chút, sau đó quyết định cũng không muộn.

An Thiên Tá trầm ngâm không nói, một bên lão nhân lại cười tự tin nói:

- Không sao, các ngươi có thể tùy tiện tìm người, cái khác không dám nói, nhưng lĩnh vực chữa trị Dị thứ nguyên sinh vật vi hình, Độc Cô gia chúng ta nhận thứ hai, sợ không ai dám nhận thứ nhất.

- Văn thiếu gia.

A Sinh nhìn về phía Chu Văn.

Chu Văn nhẹ gật đầu nói:

- Ta cần đến gần quan sát tình huống Tần phó thống đốc.

A Sinh vội vàng dẫn Chu Văn đến phòng bệnh, A Sinh nhỏ giọng nói với Chu Văn:

- Văn thiếu gia, dùng mười tấn Nguyên kim tinh luyện cứu Tần phó thống đốc, cái này hoàn toàn không đáng kể chút nào, chỉ cần có thể cứu người, tốn mấy Đốc Quân cũng chịu. Nhưng hiện tại An gia đang nghiên cứu mấu chốt sản xuất vũ khí mới, cần đại lượng Nguyên kim tinh luyện làm thí nghiệm và sản xuất, nếu không có nhóm Nguyên kim này, tiến độ nghiên cứu sẽ trì hoãn một năm thậm chí càng lâu, đây đối với Lạc Dương cùng An gia mà nói, sẽ tạo thành đả kích rất lớn…

- Ta sẽ cố gắng hết sức.

Chu Văn nói.

Hắn nhìn những tài liệu kia về sau, trong lòng đại khái đã có một chút chắc chắn, có điều những ảnh chụp cơ thể kia, không rõ ràng lắm, hắn vẫn muốn sử dụng Thấu Thị chi quang, nhìn rõ ràng tình huống bên trong thân thể Tần Vũ Phu, mới có thể đảm bảo không xuất hiện sở hở.

Đứng bên cạnh giường Tần Vũ Phu, Chu Văn sử dụng Thấu Thị chi quang quan sát đầu óc hắn.

Chỉ thấy một Dị thứ nguyên sinh vật cổ quái dây dưa như mạch máu, xâm lấn đại não Tần Vũ Phu, hình dạng nó như lưới đánh cá, bao phủ một bộ phận đại não, hơn nữa còn đang cố gắng lan tràn bên trong.

Rất nhiên tơ huyết mọc sát bám lên thành não, muốn thành trừ tất cả, rất khó không làm tổn thương bản thân đại não yếu ớt.

Xem trong chốc lát, Chu Văn mới thu hồi Thấu Thị chi quang.

- Văn thiếu gia, thế nào?

A Sinh vội vàng hỏi.

- Có thể cứu.

Chu Văn gật đầu nói.


A Sinh lập tức vui mừng quá đỗi, vội vàng xoay người nhìn về phía An Thiên Tá nói:

- Đốc Quân, Văn thiếu gia nói hắn có thể cứu Tần phó thống đốc, xin để Văn thiếu gia lập tức trị liệu.

Lúc này lão nhân kia mở miệng nói:

- Đốc Quân, ngài cần phải biết, Dị thứ nguyên sinh vật bắm gắt gao đại não Tần Vũ Phu, muốn tẩy trừ nó, cần công tác cực kỳ tỉ mỉ tinh tế, cũng cần thêm Phối sủng vi hình đặc thù phối hợp, ngươi xác định để một người trẻ tuổi như vậy ra tay sao? Đừng nói hắn tẩy trừ không được, coi như có thể tẩy trừ, vạn nhất tổn thương đại não, khiến Tần phó thống đốc biến thành một tên phế nhân thì sao?

An Thiên Tá nghe xong lời của lão nhân, lại không nói gì, đi đến trước cửa sổ thủy tinh, nhìn chằm chằm Chu Văn hỏi:

- Chu Văn, ngươi có thể bảo đảm Tần đốc thống khôi phục như lúc ban đầu?

- Ta chỉ có thể bảo chứng không tổn thương đại não Tần phó thống đốc, đồng thời tẩy trừ toàn bộ Dị thứ nguyên sinh vật ký sinh, còn cái khác ta không cam đoan.

Chu Văn trả lời.

- Người trẻ tuổi, làm người không nên quá mù quáng tự tin, ngươi có biết Dị thứ nguyên sinh vật kia gọi là gì? Có loại năng lực gì không?

Lão nhân cười híp mắt nói.

- Không biết, cũng không cần biết, ta chỉ cần biết bản thân có thể tẩy trừ nó, như vậy đủ rồi.

Chu Văn nói.

- Đốc Quân, ngài nghe một chút, lời này có ý gì? Ngươi nỡ sử dụng hạng người này điều trị cho Tần Vũ Phu sao?

Lão nhân kia cười cợt.

Nhưng rất nhanh, nét cười của hắn cừng đờ trên mặt, An Thiên Tá trực tiếp nói với Chu Văn:

- Lập tức cứu chữa Tần phó đốc thống.

- Đốc Quân, ngài quyết định như vậy không khỏi quá mức khinh suất? Hay nói cách khác, ngài cảm thấy mệnh Tần phó thống đốc không là gì so với mười tần Nguyên kim tinh luyện?

Lão nhân kia cười híp mắt nói, lời này của hắn rõ ràng đang kích bác cảm xúc của mấy sĩ quan kia.

Hắn muốn lợi dụng những sĩ quan kia tạo áp lực cho An Thiên Tá, mười tấn Nguyên kim này đối với Độc Cô gia, thật sự vô cùng trọng yếu.

Lão nhân không phải sợ Chu Văn chữa khỏi bệnh cho Tần Vũ Phu, bởi hắn hắn căn bản không tin Chu Văn có năng lực này, hắn sợ vạn nhất Chu Văn hại chết Tần Vũ Phu, vậy hắn không cách nào thu được mười tấn Nguyên kim kia.

An Thiên Tá không thèm trả lời lão nhân, nhìn về phía một sĩ quan bên cạnh nói:

- Nếu ngươi là Tần phó thống đốc, ngươi sẽ chọn người nào trị liệu?


- Văn thiếu gia.

Sĩ quan kia không chậm trễ chút nào trả lời.

Sắc mặt của lão nhân khẽ biến, sự tình hắn tưởng tượng dường như có điểm không giống.

- Còn ngươi?

An Thiên Tá lại hỏi sĩ quan khác.

- Văn thiếu gia.

Sĩ quan này cũng không do dự trả lời.

An Thiên Tá lại hỏi tiếp từng người khác, kết quả tất cả sĩ quan đều không chút do dự lựa chọn Chu Văn, thậm chí không một ai ngoại lệ, nhìn nét mặt mọi người như thế đây là chuyện đương nhiên.

- Quả nhiên thủ đoạn Đốc Quân đại nhân ngự hạ cao minh.

Lão nhân kiềm chế ngạc nhiên và nghi ngờ trong lòng, hắn còn tưởng An Thiên Tá ngự hạ cực nghiêm, khiến bộ hạ của hắn cam nguyện bán mạng mà không dám có lời oán giận.

Trên miệng hắn mặc dù nói vậy, nhưng tầm mắt lão lại không nhịn được nhìn về phía Chu Văn trong phòng khám, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ hắn có bổn sự này?

Nhưng chờ thời điểm ánh mắt hắn nhìn về phía Chu Văn, con ngươi đột nhiên co lại, chỉ thấy trong tay Chu Văn, lại xuất hiện một Dị thứ nguyên sinh vật cổ quái đầy huyết tơ ngọ ngậy, đó chính là đầu Dị thứ nguyên sinh vật tác oai tác quái trong đầu Tần Vũ Phu, hắn không biết từ lúc nào Chu Văn đã lấy Dị thứ nguyên sinh vật kia ra ngoài, hơn nữa nó vẫn còn đang sống sờ sờ.

- Điều này không có khả năng!

Lão nhân một mặt vẻ mặt không tin nổi, hai tay đặt trên cửa thủy tinh, tròng mắt hận không thể trực tiếp gián vào tay Chu Văn, muốn nhìn xem rốt cuộc Dị thứ nguyên sinh vật trong tay Chu Văn có phải giả hay không?








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.