Chương trước
Chương sau




Rất nhanh, sắc mặt Độc Cô Trùng lại trở nên khó nhìn, những tiểu trùng tiến vào ký túc xá về sau, từng đầu từng đầu mất liên hệ.

Nguyên bản Độc Cô Trùng cho rằng, một trăm đầu Huyết chỉ cổ, nếu chẳng may bị phát hiện một bộ phận, khẳng định không ít con ẩn nấp được, chỉ cần một con còn sống thôi đã đủ rồi.

Nhưng ai biết thời điểm Độc Cô Trùng ý thức được sự tình không thích hợp, hơn trăm đầu Huyết chỉ cổ đã toàn quân bị diệt, ngay cả ai giết hắn cũng không biết.

Trong phòng ký túc xá, có một con Kim sắc Tiểu điểu bay tới bay lui, chỉ cần có Cổ trùng tiến vào, đã bị nó trực tiếp nuốt chửng, căn bản không có cơ hội phản ứng.

Độc Cô Trùng không tin, lại thả một con tiếp một con tới, nghĩ mọi cách muốn xâm lấn ký túc xá Chu Văn.

Nhưng vô luận hắn thả ra bao nhiêu Phối sủng, chỉ cần vừa tiến vào tiểu lâu Chu Văn, lập tức liền mất đi liên hệ, như đá chìm đáy biển.

- Ta không tin, ngay cả Ma Phát Cổ của ta ngươi có thể giết.

Độc Cô Trùng hi sinh nhiều Phối sủng như vậy, lại càng nóng máu, muốn đấu đến cùng với Chu Văn, khi nào phân thắng bại mới thôi.


Hắn nào biết đâu rằng, Chu Văn căn bản sự tình hiện tại đang phát sinh trong ký túc xá hắn, bây giờ hắn vẫn nằm trên tầng hai cày Phó bản.

Những đầu Phối sủng của Độc Cô Trùng, vừa tiến vào đại môn tiểu lâu, toàn bộ đều vào bụng Tiểu điểu, căn bản không kinh động Chu Văn.

Ma Phát Cổ của Độc Cô Trùng bất phàm, nó là một đầu Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật.

Không tồi, đây chính là Dị thứ nguyên sinh vật chân chính, không phải Phối sủng.

Chỗ lợi hại nhất của Độc Cô gia chính là họ có thể thuần dưỡng Dị thứ nguyên sinh vật, phục vụ cho bản thân.

Đầu Ma Phát Cổ này chính là đầu Dị thứ nguyên sinh vật Độc Cô Trùng tự mình thuần dưỡng, hắn phải bỏ ra đại giới, thiếu chút mất mạng mới thu phục và thuần dưỡng thành công đầu Ma Phát Cổ này.

Đầu Ma Phát Cổ này là Thần thoại sinh vật, nó có năng lực phi thường đặc thù, địch nhân chỉ cần bị nó tiếp xúc thân thể, nó có thể ký sinh bên trong tóc, chuyển hóa Nguyên khí đối phương cho mình dùng.

Nó có thể khống chế tóc sinh trưởng, từ chân tốc tiến vào bộ não, cắm rễ vào huyết nhục và bộ não, nghĩ đến thôi đã thấy rợn người rồi.

Tóc hấp thu dinh dưỡng của thân thể, cuối cùng hút toàn bộ huyết nhục, dinh dưỡng trong cơ thể, bên trong thì mọc đầy tóc, bên ngoài chỉ còn tầng da người, loại giết người này khiến người ta chết trong thống khổ.

Thời điểm Độc Cô Trùng thuần phục Ma Phát Cổ cũng cửu tử nhất sinh, cuối cùng cơ duyên xảo hợp, mới thu phục được đầu Ma Phát Cổ này.

Một Hắc chỉ còn nhỏ hơn sợi tóc xuất hiện trước mặt Độc Cô Trùng, làm như bị gió thổi bay, từ khe cửa bay vào trong tiểu lâu.

- Tiểu tử, chờ ngươi biết Ma Phát Cổ của ta lợi hại thế nào, đến lúc đó còn không ngoan ngoãn theo ta trở về Nam khu, là tiểu đồ đệ ta.

Độc Cô Trùng cảm thấy mình đã đại giới, nhất định có thể thu phục Chu Văn.

Hắn thật sự không muốn dồn Chu Văn vão chỗ chết, hắn chỉ muốn thu Chu Văn làm môn hạ, trở thành đệ tử Độc Cô gia, theo hắn dưỡng Cổ trùng.

Chủ yếu dò thủ pháp Chu Văn lấy Huyết tơ cổ quá kinh người, Độc Cô Trùng cảm thấy thủ pháp lợi hại như vậy, quả thực trời sinh dành dành để dưỡng Cổ trùng, nếu không dùng quả thực quá đáng tiếc.

Độc Cô gia tại Nam khu là tồn tại bá chủ cấp chân chính, có điều Độc Cô gia không chỉ dưỡng Cổ trùng, trên thực tế Độc Cô gia còn nghiên cứu, nuôi dưỡng nhiều loại khác.


Bởi muốn thu trứng Phối sủng không đơn giản, đặc biệt là trứng Thần thoại Phối sủng, không những khó bạo còn khó tìm, cho nên Độc Cô gia làm theo cách trái ngược.

Chém giết một đầu Thần thoại sinh vật, dù sao cũng có tỉ lệ tuôn trứng Phối sủng nhất định, thậm chí xác suất không cao.

Nhưng nếu bọn họ thuần phục Thần thoại sinh vật, vậy tương đương trăm phần trăm thu được Phối sủng.

Phối hợp Cổ pháp và nghiên cứu của mấy thế hệ, phương diện thuần dưỡng Dị thứ nguyên sinh vật của Độc Cô gia, trong Liên bang không ai có thể so sánh.

Có điều thuần dưỡng Dị thứ nguyên sinh vật, bản thân là chuyện vô cùng nguy hiểm, hơn nữa Độc Cô gia thường thuần dưỡng Dị thứ nguyên sinh vật vô cùng cổ quái, tình nguy hiểm cực cao, không ít người Độc Cô gia, đều bi Dị thứ nguyên sinh vật bản thân thuần dưỡng ngộ sát.

Nhìn năng lực Chu Văn, Độc Cô Trùng thấy hắn là người cực kỳ thích hợp dưỡng Cổ trùng, cho nên hắn nảy sinh ý tưởng thu Chu Văn về Độc Cô gia.

Đương nhiên, muốn gia nhập Độc Cô gia học bí pháp thuần dưỡng Dị thứ nguyên sinh vật, trước tiên phải hạ Cổ trên người Chu Văn, để tránh tương lai Chu Văn học bản lĩnh Độc Cô gia, lại chống lại họ.

Nhưng Độc Cô Trùng lại không ngờ tới, mình phái nhiều Phối sủng đi vào như vậy, kết quả đều không minh bạch chết, lúc này mới thả bảo bối hắn tâm đắc nhất Ma Phát Cổ.

- Luận chơi Cổ trùng, Độc Cô Trùng ta mới là tổ tông.

Trong lòng Độc Cô Trùng đang suy nghĩ, đợi chút nữa đầu tóc Chu Văn loạn mọc, thời điểm đến khóc lóc cầu xin hắn, hắn đang nghĩ phải làm thế nào, mới lộ uy phong Độc Cô gia.

Ma Phát Cổ vửa mới vào tiểu lâu, đã bị tiểu điều phát hiện, chỉ lúc này đây, nó không lập tức bay qua, chỉ đứng im trên bàn, nhìn Ma Phát Cổ đang hướng về phía lầu hai mà đi, tựa hồ có chút do dự.

Mắt thấy Ma Phát Cổ đang chuẩn bị trèo lên cầu thang, Tiểu điểu rốt cuộc động thủ, hóa thành kim sắc tia chớp, dừng trước phòng ngủ há mồng mổ Ma Phát Cổ, cổ ngửa lên, nhanh chóng nuốt nó vào miệng.

Ma Phát Cổ trong bụng Tiểu điểu vặn vẹo, nhưng lại có một đoàn kim sắc hỏa diễm trong bụng thiêu đốt, đem Ma Phát Cổ hòa tan.

Phốc!

Độc Cô Trùng bên ngoài, đột nhiên há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thân thể hóa thành muỗi lập tức khôi phục nguyên hình, sắc mặt tái nhợt đáng sợ, gương mặt mang vẻ không thể tin được.


- Không có khả năng…Ma Phát Cổ cơ hồ bất tử… Nhập thịt tức sinh…… Như thế nào sẽ……

Sắc mặt Độc Cô Trùng trắng bệch, cả người đổ mồ hôi lạnh.

Hắn dưỡng Cổ trùng nhiều năm, đây là lần đầu tiên hắn gặp đối thủ đáng sợ như vậy, có thể giết Ma Phát Cổ mà hắn không hề để ý.

- Gia hỏa Chu Văn này, chẳng lẽ là khắc tinh của ta? Ngay cả Ma Phát Cổ hắn cũng đơn giản giết chết, lúc này hắn muốn lấy mạng ta, chỉ sợ dễ như trở bàn tay… Biết sớm như vậy…… Ta không nên tới……

Độc Cô Trùng càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ, cắn chặt răng, từ trên mặt đất bò dậy, đi gõ tiểu lâu Chu Văn.

Chu Văn đang cày Phó bản, nghe được tiếng chuông cửa vang lên, còn tưởng đồng học nào tới, nhưng hắn vừa mở cửa, lại thấy người đến lại là Độc Cô Trùng.

Chu Văn âm thầm phòng bị:

- Chẳng lẽ đúng lời A Sinh nói, Độc Cô Trùng tới tìm ta tính sổ?

Chu Văn đang nghĩ ngợi phải làm thế nào đối phó Độc Cô Trùng, ai biết Độc Cô Trùng đột nhiên hành lễ:

- Văn thiếu gia, đều do lão nhân ta không đúng, có mắt không tròng, không nên mạo phạm ngài. Dựa theo quy củ Độc Cô gia, trận này ta thua, ngài muốn xử trí ta thế nào cứ việc nói, muốn sát muốn quát, lão nhân ta đều nhận.

Chu Văn nghe xọng, đặt dấu chấm hỏi, hắn xác thật vẫn luôn phòng bị Độc Cô Trùng, nhưng hắn không phát hiện có thứ gì tiến vào phòng hắn, rốt cuộc tên Độc Cô Trùng đang nói cái gì vậy?








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.