Chương trước
Chương sau




Chu Văn cầm đao chuẩn bị chém người, nói chuyện nửa ngày, hóa ra Độc Cô Trùng dám đánh chủ ý lên người Tiểu điểu.

Độc Cô Trùng thấy Chu Văn cầm đao, vội vàng thối lui ra khỏi sân nhỏ kêu:

- Sư phụ, ta hôm nào lại đến thăm ngài, có việc gì cần, ngài cứ gọi ta một tiếng, ta sẽ đến ngay.

Chu Văn đóng cửa lại, lập tức triệu hoán Ẩn Hình Y, sau đó nhảy ra khỏi cánh cửa phía sau, xa xa theo dõi Độc Cô Trùng, xem hắn rốt cuộc muốn làm trò quỷ gì?

Chu Văn thấy Độc Cô Trùng lén lén lút lút đến chỗ không người, lại biến thành con muỗi, sau đó bay về phía bên ngoài Tịch Dương học viện.

Chu Văn mặc Ẩn Hình y, tai mang Đế Thính, một mực giám thị Độc Cô Trùng, không bao lâu đã truy tung hắn đến một nhà kho đã bị vứt bỏ.

- Quả nhiên có đồng đảng.

Chu Văn sử dụng Đế Thính nghe một thoáng, phát hiện bên trong kho hàng ngoại trừ Độc Cô Trùng bên ngoài, còn một người khác.

Chu Văn nghiêng tai lắng nghe, hy vọng có thể nghe được một chút tin tức hữu dụng.

Có Đế Thính, hắn không cần mạo hiểm tiến vào nhà kho.


- Nhị gia gia, tại sao bây giờ ngươi mới đến? Sự tình Nguyên kim như thế nào rồi?

Người nói chuyện với Độc Cô Trùng là một cô gái, thoạt nhìn khá nhỏ tuổi, mặt trò trịu, mắt to, dáng vẻ nhiều lắm mười sáu mười bảy tuổi.

- Hỏng rồi, Huyết Tơ Thực Não Cổ trong cơ thể Tần Vũ Phu bị người khác lấy ra ngoài.

Độc Cô Trùng nói.

- Huyết Tơ Thực Não Cổ xâm nhập vào não, ngoại trừ Độc Cô gia chúng ta bên ngoài, lại có người có thể cứu được hắn sao?

Nữ hài có chút không tin nói.

- Ta cũng không tin, nhưng sự thật ngay trước mắt, mà Tần Vũ Phu lại không tổn thương chút nào.

Độc Cô Trùng bất đắc dĩ nói.

- Vậy sự tình Nguyên kim làm sao bây giờ? An gia chịu bán nhiều Nguyên kim tinh luyện cho chúng ta sao?

Nữ hài lo lắng nói.

- Đoán chừng không chịu.

Độc Cô Trùng vừa cười vừa nói:

- Có điều không cần lo lắng, coi như không thu được Nguyên kim, ta cũng nghĩ ra biện pháp bắt Vạn Độc Cổ Vương.

- Nhị gia gia, ngươi lần trước không phải đã thử qua, ngay cả Ma Phát Cổ đều bó tay đối với Vạn Độc Cổ Vương, còn kém chút bị hủy diệt, ngươi còn thứ gì lợi hại hơn Ma Phát Cổ sao?

Nữ hài một mặt không tin mà nhìn Độc Cô Trùng.

Độc Cô Trùng cười hắc hắc nói:

- Ta không có, có điều ta vừa bái một vị sư phụ, nếu như có thể mới hắn hỗ trợ, tất nhiên có thể thu thập đầu Vạn Độc Cổ Vương kia.

- Nhị gia gia, không phải ngươi nói vị sư phụ trước kia của ngươi đã chết rồi sao? Từ nơi nào lại xuất hiện một vị sư phụ?

Gương mặt tiểu nữ hài tràn đầu vẻ nghi hoặc.

- Không phải ta vừa mới nói, vị sư phụ kia ta vừa vặn bái, trên tay hắn có một đầu Phượng Hoàng ấu điểu, nếu hắn chịu để Phượng Hoàng ấu điểu tương trợ, không chế tạo Nguyên kim nuôi Trùng lô, vẫn có thể bắt được Vạn Độc Cổ Vương trở về.


Độc Cô Trùng nói.

- Nhị gia gia ngươi mau tìm vị sư phụ ngươi mới bái đi.

Nữ hài nói.

- Khụ khụ, cái này không vội.

Trong nội tâm Độc Cô Trùng rất rõ ràng, muốn thỉnh Chu Văn mang theo Phượng Hoàng ấu điểu đi giúp hắn bắt Vạn Độc Cổ Vương, không hề dễ.

Nữ hài giận dữ nói:

- Nguyên bản tưởng rằng chúng ta vận khí tốt, vừa vặn đụng phải Tần Vũ Phu bị Huyết Tơ Thực Não Cổ xâm lấn đại não, như vậy chữa trị cho hắn thu được đầy đủ Nguyên kim, không ngờ ngay cả một điểm Nguyên kim cũng không cầm tới, không biết lúc nào mới bắt được Vạn Độc Cổ Vương.

- Mật Nhân yên tâm, có nhị gia gia ta đây, cam đoan giúp ngươi thu thập đầu Vạn Độc Cổ Vương kia, mà ngoại trừ nhị gia gia ta, không người nào có bản sự thu thập Vạn Độc Cổ Vương, nên ngươi không phải lo xa.

Lời Độc Cô Trùng vừa xoay chuyển, nói thêm:

- Ngươi trước tiên ở Lạc Dương chơi mấy ngày, chờ thời điểm trở lại Nam khu, ta tự nhiên sẽ đi tìm ngươi, ngươi không nên chạy loạn, không thể rời khỏi thành Lạc Dương biết không?

- Biết, nhị gia gia.

Mật Nhân nghiêm túc đáp ứng.

Suy nghĩ một chút, Mật Nhân lại hỏi:

- Nhị gia gia, ta có phải bái kiến sư phụ của ngươi không? Sư phụ của nhị gia gia ngươi, ta nên xưng hô là gì đây?

- Không cần không cần, việc này ngươi không cần để ý.

Độc Cô Trùng đuổi Mật Nhân đi, lầm bầm lầu bầu nói:

- Không biết Phượng Hoàng ấu điểu còn đầu thứ hai không, đoán chừng rất khó, cho dù có, chỉ sợ không đơn giản thu vao tay, vẫn nên nghĩ biện pháp thỉnh sư phụ theo ta một chuyến đến Vạn Độc cốc đi, nhưng làm thế nào mới đả động hắn đây? Xem ra ta phải suy nghĩ thật kỹ biện pháp mới được.

Chu Văn đứng bên ngoài nghe nửa ngày, chỉ nghe bọn hắn nói cái gì Cổ này Cổ nọ, cũng không nghe được kế hoạch gì. Nghe ngữ khí Mật Nhân, dường như sự việc Tần Vũ Phu không quan hệ gì đến bọn hắn.

- Mặc dù không biết Tiểu điểu có phải chủng loại phgh hay không, có điều thoạt nhìn nó xác thực có thể khắc chế Dị thứ nguyên sinh vật chủng loại Cổ trùng, về sau vạn nhất phải đi Nam khu, nhất định phải mang nó theo.

Trong lòng Chu Văn âm thầm tính toán.

Độc Cô Trùng rời khỏi nhà kho cũ về sau, trở về khách sạn, không ra ngoài.


Chu Văn nghe lén nửa ngày, cũng không nghe được tin tức hữu dụng gì, cuối cùng từ bỏ giám thị Độc Cô Trùng, quay trở về ký túc xá học viện.

- Năng lực Ẩn Hình Y thật sự hữu dụng, coi như ban ngày đi trên đường cái, cũng không lo bị người khác phát hiện, coi như không sử dụng Vận Mệnh Chi Luân, dùng ẩn thân thôi cũng đủ rồi.

Chu Văn đang nghĩ làm sao sử dụng Ẩn Hình Y làm chút việc lớn.

- Thừa dịp Dị thứ nguyên lĩnh vực còn chưa hoàn toàn giải cấm, trước tiên download Phó bản trò chơi mới là chính sự, tốt nhất thu hết những Dị thứ nguyên lĩnh vực nổi tiếng kia trước đã. Không biết Phối sủng Thái Cổ Kiếm Tiên, Minh giới Tử Thần, Nguyên Giới đại vương từ Dị thứ nguyên lĩnh vực nào thu tới.

Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, quyết định trước tiến đến những Dị thứ nguyên lĩnh vực nào gần đây ra tay.

- Dị thứ nguyên lĩnh vực nổi tiếng gần Lạc Dương nhất, hẳn thuộc về Hạ gia?

Chu Văn tra xét một thoáng tư liệu, rất nhanh có quyết định, đi một chuyến đến địa bàn Hạ gia.

Hạ gia nắm giữ không ít Dị thứ nguyên lĩnh vực thần bí, trong đó có mấy nơi, Chu Văn một mực rất muốn đi.

Trong đó có một Dị thứ nguyên lĩnh vực nổi danh nhất gọi là Cổ Kiếm mộ, nghe nói nơi đó có rất nhiều Thần thoại bảo kiếm trong truyền thuyết, vị Anh hùng Hạ gia kia, đã từng thu được một đầu Thần thoại Phối sủng Kiếm, dùng nó tung hoành khắp thiên hạ.

Có điều đây là sự tình cách đây vài thập niên trước, Hạ gia nắm trong tay Cổ Kiếm mộ lâu như vậy, khẳng định không chỉ có một thanh Thần thoại Phối sủng Kiếm, khẳng định còn có cái khác.

Chu Văn hoài nghi, Ma kiếm trong tay Ma Anh đoạt từ Hạ Huyền Nguyệt, xuất phát từ Cổ Kiếm mộ.

- Chờ đến Hạ gia xong, lại đến Lục đại gia tộc anh hùng còn lại, đem toàn bộ Dị thứ nguyên lĩnh vực bọn hắn khống chế thành Phó bản, khi đó muốn Phối sủng nào có thể đi cày Dị thứ nguyên lĩnh vực tương ứng, hoàn toàn không cần phải đi ra ngoài mạo hiểm.

Chu Văn nói là làm, chuẩn bị chào hỏi A Sinh, sau đó xuất phát đến Hạ gia.

Lần này Chu Văn không dám lưu lại Tiểu điểu và linh dương, chủ yếu sợ người Độc Cô gia đánh chủ ý lên Tiểu điểu, mặc dù có linh dương bên cạnh khả năng bị trộm rất thấp, nhưng Chu Văn vẫn quyết định mang nó theo, miễn xảy ra bất trắc.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.