Chương trước
Chương sau




Có điều Chu Văn cũng không cảm thấy nhụt chí, ngược lại cảm thấy đây lại là một cơ hội.

Có Thủ Hộ giả này, hẳn chẳng nào có một đại cao thủ Không gian hệ bồi luyện, có lẽ tận dụng triệt để có thể giúp Mệnh hồn Thất Lạc Quốc Độ tiến thêm một bước cũng khó nói.

Chu Văn nhỏ máu trùng sinh, lần nữa tiến vào trò chơi khiêu chiến Thủ Hộ giả, kết quả tự nhiên vẫn thảm bại, có điều Chu Văn cũng cảm thụ Không gian hệ lực lượng của đối phương ảnh hưởng.

Thông qua quan sát và tự mình cảm thụ kỹ năng Không gian hệ của Thủ Hộ giả, Chu Văn lại lĩnh ngộ được không ít tri thức liên quan, so với trước kia, đơn giản hơn rất nhiều.

Thời điểm Chu Văn lần lượt tử vọng trong game, Hạ Lưu Xuyên lại đến Đông viện, hắn đem sự tình ước định một trận với Chu Văn trên đỉnh Tử Cấm Thành nói một lần.

- Ngươi hắn biết, Tử Cấm Thành là cấm địa Hạ gia ta, người ngoài không được đi vào trong đó.

Hạ lão gia tử nói ra.

- Ta biết, thế những ta vẫn hi vọng có thể đánh với hắn một trận ở nơi đó.

Hạ Lưu Xuyên không giải thích quá nhiều.

- Đã như vây, tổ chức tại đấy đi, có điều lần này, ngươi chỉ được phép thắng, không cho phép bại, dù thế nào, Chu Văn không thể rời khỏi Tử Cấm Thành.

Hạ lão gia tử lạnh nhạt nói.


Hạ Lưu Xuyên không hề nói gì, chỉ hơi hơi hành lễ.

- Thời gian ước định bốn ngày sau đi, bên trong Tử Cấm Thành còn một số vấn đề cần phải xử lý, ngươi cũng nên trở về chuẩn bị cẩn thận.

Hạ Lão gia tử nói.

Chu Văn đang cày Phó bản, đột nhiên nghe thấy tiếng điện thoại di động vang lên, Vương Lộc gọi điện thoại tới.

- Ngươi thật sự đáp ứng quyết đấu với Hạ Lưu Xuyên?

Chu Văn vừa kết nối, thanh âm Vương Lộc truyền tới.

- Đúng vậy.

Chu Văn đáp.

- Ngươi dám tại Đế Đô quyết đấu với người Hạ gia, hơn nữa còn bên trong Tử Cấm Thành do Hạ gia nắm giữ, những lời trước đó Vương nãi nãi nói cho ngươi chỉ là gió thoảng bên tai saO?

Vương Lộc có chút nóng nảy nói.

- Ngươi yên tâm, ta tự có tính toán, sẽ không xảy ra chuyện gì. . . Nói chuyện sau, ta có điện thoại từ Lam tỷ gọi đến, ta nhận nghe cú điện thoại này trước…

Chu Văn nói xong, trả lời một cuộc gọi khác tới, là Âu Dương Lam gọi tới.

- Tiểu Văn, ngươi thật sự đáp ứng quyết đấu cùng Hạ Lưu Xuyên tại Tử Cấm Thành sao? Ngươi không cần sợ hãi, nếu bị Hạ gia bức bách, Lam tỷ qua giúp ngươi làm chủ.

Âu Dương Lam nói.

- Lam tỷ, Hạ gia không bức ép ta, do ta tự nguyện, ngài yên tâm đi, ta có thể đối phó.

Chu Văn nghe ngữ khí lo lắng của Âu Dương Lam, trong lòng hắn quả thật có chút cảm động.

Mặc dù không có quan hệ huyết thống, có điều Âu Dương Lam xác thực thật lòng quan tâm hắn.

- Tiểu Văn, cha ngươi chỉ có một đứa con trai duy nhất là ngươi, ngươi làm việc gì, nhất định phải suy nghĩ kỹ càng, không được lấy mạng của mình đi mạo hiểm, có chuyện gì nói cho Lam tỷ, Lam tỷ sẽ giúp ngươi giải quyết.

Âu Dương Lam không quá tin lời Chu Văn, vẫn hết sức lo lắng nói.

- Lam tỷ, ngươi thật sự không cần lo lắng, trong điện thoại không tiện nói quá nhiều, có điều ta có năng lực tự bảo vệ mình, sẽ không xảy ra chuyện gì.

Chu Văn sợ cuộc gọi bị nghe lén, cho nên hắn không dám chuyện hắn có Ẩn Hình Y cho Âu Dương Lam.

Âu Dương Lam lại dặn dò Chu Văn vài câu, điện thoại Chu Văn lại tiếp tục vang lên, Chu Văn đành phải kết thúc cuộc gọi.

Lần này A Sinh gọi điện thoại tới, rõ ràng A Sinh cũng biết chuyện Chu Văn quyết đấu Hạ Lưu Xuyên, có điều hắn không khuyên nhủ Chu Văn đừng quyết đấu.


- Ta đang trên đường đến Đế Đô, có gì cần ta sẽ sớm làm?

A Sinh nói đơn giản.

- Ngươi đừng tới, ta mấy chốc sẽ rời khỏi đo.

Chu Văn vội vàng nói.

- Ta đứng ngay bên ngoài Đế Đô tiếp ứng ngươi.

A Sinh nói.

- Đừng đến gần Đế Đô, ước định chỗ xa xa một tí.

Chu Văn biết mình không ngăn cản được A Sinh.

- Tốt, đến lúc đó ta lại nghĩ biện pháp thông tri ngươi.

A Sinh nói xong cũng cúp điện thoại.

Tin tức này rất nhanh truyền ra khỏi đo, thế nhưng người bên ngoài biết tin tức này không nhiều, nhưng phàm người biết tin tức này, đều cảm thấy Chu Văn đang tìm cái chết.

Chưa nói Hạ Lưu Xuyên là thiên tài hiếm có tại Hạ gia, chẳng qua chỉ xét điểm quyết đấu với người Hạ gia tại địa bàn của họ, cũng khiến người ta không tin Chu Văn có cửa sống rời khỏi.

Độc Cô Ca cùng Trương Xuân Thu ngay tại Đế Đô, tự nhiên cũng biết tin tức này.

- Một trận chiến này vừa vặn có thể nhìn một chút, rốt cuộc năng lực Thủ Hộ giả kia có thể giúp Hạ Lưu Xuyên tăng lên bao nhiêu chiến lực.

Trương Xuân Thu khẽ cười nói.

- Xem ra suy tình của ngươi không chuẩn, lại khiến Hạ Lưu Xuyên lấy được Thủ Hộ giả.

Độc Cô Ca nói.

Trương Xuân Thu mỉm cười nói:

- Thiên mệnh khó dò, ngươi đừng tin suy đoán của ta là thật, ta cũng chỉ nói bậy mà thôi.

- Vậy ngươi lại tính toán lung tung, lần Chu Văn và Hạ Lưu Xuyên, ai thắng?

Độc Cô Ca nói.

- Bằng suy đoán của ta, Hạ gia chắc chắn không thua.

Trương Xuân Thu nói.


Độc Cô Ca khinh bỉ nhìn Trương Xuân Thu liếc mắt, đi thẳng trở về gian phòng của mình.

Chu Văn đã tiếp nhận thông tri của Hạ Lưu Xuyên, sau bốn ngày nữa tại Tử Cấm Thành quyết chiến, có điều khi đó chỉ cho phép một mình Chu Văn tiến vào.

Chu Văn đành phải liên hệ Vương Lộc, hy vọng có thể trước tiên đem linh dương cùng Tiểu điểu gửi nơi đó.

- Vừa rồi tắt điện thoại nhanh như vậy, hiện tại mới nghĩ đến ta?

Vương Lộc thở phì phò nói.

- Vừa rồi mẹ kế gọi điện thoại cho ta, ngươi nói ta có nên nhận hay không?

Chu Văn trấn an giải thích nói.

- Chu Văn, chuyện của Hạ gia ngươi cũng biết, ngươi thật sự không nên quyết đấu cùng Hạ Lưu Xuyên. Có lẽ Hạ Lưu Xuyên không nổi danh, danh tiếng còn kém xa một đời tuổi trẻ như Ước Hàn, Lan Thi, nhưng người này tuyệt đối đáng sợ hơn Lan Thi nhiều lắm, hắn là người chân chính sống sót sau vô số lần lịch duyệt tử vong, hoàn toàn trái ngược với cậu ấm cô chiêu, thiên kiêu chi tử của mấy nhà kia.

Vương Lộc tiếp tục nói:

- Mặc dù Hạ Lưu Xuyên được xưng là đệ nhất hoàn khố thiếu gia Hạ gia, nhưng thiên phú kẻ này, tuyệt đối không kém An Thiên Tá. Vương nãi nãi ta, thấy hắn lúc hắn mới sáu tuổi, lúc ấy Hạ gia lão gia tử mang theo hắn đi Cổ Kiếm mộ du ngoạn, khi đó vừa vặn có một thanh Thần thoại Kiếm khí xuất thế, lúc ấy Hạ Lưu Xuyên mới sáu tuổi nhìn nhân loại chiến đấu với Thần thoại Kiếm khí, lại lĩnh ngộ kiếm pháp Thần thoại Kiếm khí, xét phương diện thiên phú chiến đấu của hắn mạnh đáng sợ.

- Nếu không mạnh, trận quyết đấu kia cũng không thú vị.

Chu Văn vừa cười vừa nói, hắn chẳng qua không muốn để cho Vương Lộc lo lắng quá mức.

- Nếu địa phương khác, ngươi quyết đấu cùng Hạ Lưu Xuyên không sao, nhưng nơi đó là Tử Cấm Thành, ngươi làm sao quyết đấu với hắn? Coi như ngươi thắng, cũng rất khó thoát.

Vương Lộc giận dữ nói.

Vương Lộc biết hiện tại nói cái gì cũng đã chậm, Chu Văn đã tiếp nhận khiêu chiến, hiện tại đổi ý cũng không kịp.

Thời gian bốn ngày trôi qua rất nhanh, Hạ gia chủ động phái xe tiếp Chu Văn đến Tử Cấm Thành, Chu Văn lại cự tuyệt bọn hắn, khiêng khúc gỗ kia, tự đi về Tử Cấm thành.

Không phải hắn không muốn ngồi xe, mà chiếc xe căn bản không chứa nổi khúc gỗ này.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.