Chương trước
Chương sau




Bởi Thái Cổ bào tử kiếm chế, chữ Đế cũng không cách nào khống chế thân thể Hạ Cửu Hoang phản kích, Ma kiếm từng tấc từng đâm vào đầu Hạ Cửu Hoang, đồng thời một cỗ Ma khí cũng xâm lấn thân thể Hạ Cửu Hoang, khiến sinh cơ trên người Hạ Cửu Hoang càng ngày càng yếu.

Chữ Đế bản thân là Vận Mệnh Chi Luân Hạ Cửu Hoang ngưng tụ, căn cơ của nó là Hạ Cửu Hoang, nếu sinh cơ Hạ Cửu Hoang yếu đi, bản thân ánh sáng trên chữ Đế cũng trở nên ảm đạm dần, không còn khí thế như trước.

- Ngươi dám…

Thời điểm Chu Văn đang mừng rỡ như điên, đột nhiên nghe được thanh âm nữ nhân lạnh lùng truyền đến, bất ngờ xuất phát từ bên trong khúc gỗ kia.

- Bên trong khúc gỗ kia có một nữ nhân.

Trong lòng Chu Văn kinh ngạc.

Theo thanh âm nữ nhâ kia truyền tới, tinh tú đầy trời lấp lánh, từng ánh sao lao xuống, lại xuyên quan tầng mây đen, chiếu xuống về phía Tử Cấm Thành.

Chu Văn nhìn kỹ, những vì tinh tú sáng lên, rõ ràng là Nhị thập bát tinh, ngoài trừ Nhị thập bát tinh bên ngoài, không có Tinh Tú chi quang những tinh tú khác xuyên qua mây đen.


Ánh sao chiếu xuống, khiến toàn bộ Tử Cấm Thành đều tản ra ánh sao chói sáng, đặc biệt là bốn tòa Vọng lâu kia, càng tản ra ánh sáng như thần huy.

Vô luận Nhị thập bát tinh trên bầu trời, hay bốn tòa Vọng lâu kia, đều lấy khúc gỗ kia làm trung tâm, Tinh quang ngưng tụ trên khúc gỗ, khiến khúc gỗ kia phát ra Tử Tinh chi quang, phảng phất như có vô số tinh tú đang lưu chuyển bên trong.

Dưới Tử Tinh chi quang chiếu rọi đến, Chu Văn chỉ cảm thấy trên trán tê rần, lập tức cảm thấy không lành, xuất ra tấm gương xem xét, chỉ thấy trên trán đang có Tử quang nổi lên, nhìn bộ phận nó ngưng tụ ra, tựa hồ muốn ngưng tụ chữ Nô một lần nữa.

- Bố cục Tử Cấm Thành là Tử Vi Tinh Viên, mà Tử Vi tinh được xưng là Đế Tinh, là mệnh tinh của Đế Vương, hiện tại Nhị thập bát tinh hiện thế, Vọng lâu bốn phương thần phục, chẳng lẽ bên trong khúc gỗ kia, lại là Tử Vi Đại Đế sao?

Trong lòng Chu Văn tối tự suy đoán.

Nếu đây thật sự là Tử Vi Đại Đế trong truyền thuyết, Chu Văn cảm giác mình hôm nay lành ít dữ nhiều, cái này khác biệt Thần thoại sinh vật, Tử Vi Đại Đế chính là tồn tại thống ngự chúng Tiên, là Tiên chi Đế Quân, khong phải Thần thoại sinh vật bình thường có thể so sánh.

Đường cong phách họa chữ Nô càng rõ ràng, Chu Văn liên tục hoán đổi mấy loại Mệnh hồn, nhưng không cách nào ngăn cản chữ Nô hình thành.

Đột nhiên, Chu Văn cảm giác trong cơ thể tuôn ra một cỗ lực lượng, rõ ràng là lực lượng Vương Chi Thán Tức, chẳng qua lần này không do Chu Văn khống chế, mà lực lượng Vương Chi Thán Tức chủ động xuất kích, có điểm tương tự với lúc hắn quỳ xuống lúc trước.

Trong nháy mắt, chữ Nô chưa hoàn thành trên trán Chu Văn tiêu tán, lực lượng Vương Chi Thán Tức bao bọc thân thể hắn lại, bảo vệ hắn.

- Cút!

Chu Văn chỉ cảm thấy một thanh âm từ trên người bản thân truyền ra.

Thanh âm kia như có như không, tuy nhiên phảng phất như uy nghiêm vô thượng, mây đen bao phủ Tử Cấm Thành trong nháy mắt phá toái, lộ ra thanh thiên bạch nhật.

Nhị thập bát tinh trong nháy mắt trở nên ảm đạm, biến mất vô tung vô ảnh, toàn bộ Tinh quang bên trong Tử Cấm Thành cũng tiêu tán theo, Vọng lâu bốn phương ầm ầm sụp đổ, khúc gỗ từ bên trên điện Thái Hòa lại rơi xuống mặt đất.

Khúc gỗ kia không chỉ rung động, dường như quan tài không ép được nó lại, Chu Văn nhìn thấy vô cùng lo sợ.

Răng rắc!

Thân thể Hạ Cửu Hoang cuối cùng không chịu nổi lực lượng Ma kiếm, trực tiếp bị một bổ thành hai nửa, từng đạo Ma khí tung hoành xuyên qua tàn thi hắn, như muốn đem thân thể hắn trực tiếp hủy diệt.

Điện thoại thần bí lúc này đột nhiên chấn động, Chu Văn lấy điện thoại di động ra xem xét, hình ảnh Tử Nhân thụ xuất hiện trong trò chơi, chiếu vào thi thể Hạ Cửu Hoang, khiến thi thể của hắn bị hút vào, ngay cả một điểm huyết dịch cũng không sót lại.


Không có thời gian cẩn thận xem xét, Chu Văn thu hồi Phối sủng trở về, còn bản thân mặt Ẩn Hình Y xoay người chạy.

Khúc gỗ kia rơi xuống trước cửa điện Thái Hòa run rẩy kịch liệt, như núi lửa sắp bộc phát, mà Vương Chi Thán Tức trên thân Chu Văn đã thối lui, khiến hắn cảm giác không ổn, biết sớm phải chạy khỏi Tử Cấm Thành nếu không có điềm xấu xảy ra.

Có lẽ không còn Tinh quang và mây đen bao phủ, lần này Chu Văn thành công thoát khỏi Tử Cấm Thành, nhưng hắn vừa thoát ra khỏi Tử Cấm Thành không bao lâu, chỉ thấy bên trong Tử Cấm Thành Tử quang phóng lên, trực tiếp bắn vào chân trời.

Sau đó toàn bộ Tử Cấm Thành tản ra Tử quang kinh khủng, giống như Tiên thành được ngưng tụ từ Tinh quang.

Chu Văn nào dám nhìn nhiều, xoay người chạy trốn, chỉ muốn trốn càng xa Tử Cấm Thành càng tốt.

Đi được không bao xa, thấy Vương Lộc mang theo Tiểu điểu, và linh dương đứng cách đó không xa nhìn Tử Cấm Thành, Tử Cấm thành dị biến khiến Vương Lộc rất lo lắng, nàng nhắm mắt lại, chắp tay trước ngực, trong miệng thì thầm cầu nguyện.

- Nữ thần May mắn, xin người trợ giúp Chu Văn, để cho hắn bình an trở về đi.

Chu Văn nghe xong, rất đỗi cảm động, nghĩ thầm:

- Vương Lộc thật đúng là cô gái có tâm địa thiện lương.

Ánh mắt linh dương lại nhìn chằm chằm về phía vị trí Chu Văn, rõ ràng năng lực Ẩn Hình Y, lại vô dụng đối với nó.

Tiểu điểu cũng đang dòm ngó Chu Văn, chẳng qua ánh mắt của nó hơi nghi hoặc một chút, tựa hồ phát hiện Chu Văn, tuy nhiên lại không nhìn rõ thân ảnh của hắn.

- Vương Lộc, đi mau.

Chu Văn hiện thân, kéo Vương Lộc chạy.

Bây giờ Tử Cấm thành dị biến, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, nói chúng cách Tử Cấm Thành càng xa càng tốt.

Vương Lộc giật cả mình, thấy toàn thân Chu Văn thương tích, mà rất nhiều vết thương còn đang đổ máu, quần áo bị máu tươi ướt đẫm, không khỏi lo lắng nói:

- Ngươi không sao chứ?

- Không có việc gì, còn chưa chết, trước rời xa Tử Cấm thành rồi nói, nơi này quá nguy hiểm.


Chu Văn triệu hồi Đại Uy Kim Cương Ngưu, kéo Vương Lộc nhảy lên, sau đó một đường chạy như điên về phía xa.

Chờ khoảng cách đến Tử Cấm Thành đã xa, Chu Văn mới để Đại Uy Kim Cương Ngưu ngừng lại.

Lúc này hắn mới cảm giác trên thân đau dữ dội, vừa rồi tinh thần hắn đang trong tình huống khẩn trương, vốn không để ý vết thương trên người, bây giờ cảm giác toàn thân đau nhói, tựa như sắp chết, chỉ động một chút thôi cũng khiến hắn đau chết cha chết mẹ.

- Thương thể của ngươi quá nghiêm trọng, trước tiên ta mang ngươi về trị thương đi.

Vương Lộc triệu hoán Phối sủng hình Đằng tử, Đằng tử leo lên người Chu Văn, quấn quanh thân thể của hắn, đồng thời chồi non tiến vào vết thương, tản mát ra ánh sáng nhạt, trị liệu vết thương trên người Chu Văn.

Sau đó nàng lại triệu hoán một đấu Phối sủng tọa kỵ, mang Chu Văn trở về.

Thương tích Chu Văn quá nặng, dựa vào lực khôi phục bản thân không biết bao giờ mới tốt, dứt khoát tùy ý để Vương Lộc mang hắn trở về.

Hiện tại Chu Văn có chút bận tâm, không biết Hạ Lưu Xuyên cùng Hạ Huyền Nguyệt thế nào, hiện tại hắn một thân thương tích, coi như muốn đi cứu bọn họ cũng không có khí lực gì.

- Hạ Cửu Hoang vừa chết, Hạ gia hẳn không có người nào muốn lấy mạng bọn hắn?

Chu Văn suy nghĩ một chút, cảm giác bọn hắn cũng không có nguy hiểm gì, chờ Vương Lộc giúp hắn tìm hiểu một thoáng tin tức lại nói.

Tử Cấm thành dị biến , khiến cho Hạ gia cùng cục giám sát cũng rất để ý, bố trí rất nhiều nhân thủ giám sát tình huống bên trong Tử Cấm Thành, tuy nhiên lại không có ai có thể tiến vào bên trong, mà cũng không biết rốt cuộc bên trong xảy ra chuyện gì, chỉ thấy Tử Cấm Thành bị mây khói bao bọc, như một tòa Tiên thành, càng ngày càng thần bí khó lường.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.