Chương trước
Chương sau




Nước mắt Chu Văn sắp chảy ra, Vương Thiền nhìn hắn ra dấu im lặng, sau đó chạy nhanh trốn xuống gầm gường.

Chỉ chốc lát sau, có một lão nương đi đến, nhìn vào trong phòng, không phát hiện Vương Thiền, sau đó xin lỗi Chu Văn, rồi lui ra ngoài đóng cửa lại.

Lúc này Vương Thiền mới chui từ bên trong gầm giường ra ngoài, phủi bụi đất trên người, sau đó lại nhặt điện thoại di động rơi bên cạnh gối hắn, đưa cho Chu Văn:

- Ngượng ngùng, ngươi là ai? Tại sao ngươi lại nằm chỗ này?

Chu Văn tiếp nhận di động nói:

- Tên ta là Chu Văn, là đồng học Vương Lộc.

- A, hóa ra ngươi chính là Chu Văn đầu đất, ta đã nghe tỉ tỉ ta nói qua ngươi.

Vương Thiền bừng tỉnh đại ngộ nói.

- Cái gì Chu Văn đầu đất?

Chu Văn nao nao, có điều hắn biết Vương Thiền này là muội muội Vương Lộc, cũng không biết nàng là thân muội hay đường muội thông thường.


Vương Thiền không trả lời, chỉ phi thường tò mò mà đánh giá hắn nói:

- Tại sao ngươi bị trọng thương như vậy? Nếu muốn ta có thể giúp ngươi chữa thương?

- Kỳ thật ta chỉ bị thương ngoài da, có Sinh Mệnh Tinh Linh trị liệu, qua mấy ngài nữa hẳn không có chuyện gì.

Chu Văn nói.

Vương Thiền phiết phiết cái miệng nhỏ nói:

- Hiệu quả trị liệu của Sinh Mệnh Tinh Linh quá kém, chỗ ta có Phối sủng tốt hơn, có thể giúp trị liệu thương thể ngươi nhanh hơn, mà ngươi là bằng hữu tỉ tỉ ta, cái này chẳng khác bằng hữu Vương Thiền ta, ngươi không cần khách khí.

Nói xong, Vương Thiền triệu hồi một Phối sủng, nhưng Phối sủng kia vô cùng kỳ quái, Chu Văn nhìn đi nhìn lại, thấy nó chẳng khác nào Ống tiêm có cánh.

Tuy Ống tiêm kia có cánh đáng yêu, màu hồng phấn, nhưng Ống tiêm vẫn là Ống tiêm, hồi nhò Chu Văn mắc bệnh, thường xuyên bị chích thuốc, nhìn đồ vật như Ống tiêm này, thế nào cũng không có cảm tình.

- Cái này….Không cần….

Chu Văn có chút không đành lòng cự tuyệt ý tốt của Vương Thiền, nhưng bản thân không thích bị tiêm.

- Không cấn khách khí, ngươi sẽ nhanh chóng khỏe lại thôi.

Vương Thiền nói xong, đã mệnh lệnh Ống tiêm bay xuống, đâm trên cánh tay Chu Văn.

Chất lỏng bên trong Ống tiêm, bắt đầu đi vào thân thể Chu Văn, mà thoạt nhìn Phối sủng dạng Ống tiêm này có chỉ số IQ khá cao, có thể đâm chuẩn xác vào tĩnh mạch.

Chu Văn cảm giác có một cỗ nhiệt lưu tiến vào mạch máu mình, hơn nữa theo dưỡng lực theo máu khuếch tán, Chu Văn tức khắc cảm giác tinh lực dư thừa, thậm chí có điểm nhiệt huyết sôi trào.

- Tiểu Thiền…Ngươi ở đâu…Chúng ta phải quay về thôi….

Lúc này thanh âm đại nương kia từ bên ngoài lại truyền đến, Vương Thiền nghe thanh âm kia, sắc mặt khẽ biến, quay đầu đối Chu Văn nói:

- Mẹ ta tìm ta, ngày mai ta lại đến thăm ngươi. Chu Văn đầu đất, gặp lại sau.

Nói xong, không đợi Chu Văn trả lời, Vương Thiền đã chạy đi ra ngoài.

- Nhỏ tuổi như vậy đã có Phối sủng, thiên phú muội muội Vương Lộc không tồi, tâm địa cũng rất thiện lương.


Chu Văn cảm giác sức sống trong cơ thể tràn trề, tốc độ chữa thương lại nhanh hơn không ít.

Chu Văn đang chuẩn bị tiếp tục chơi game, lại cảm giác có chút không thích hợp, chỉ cảm thấy trong cơ thể khô nóng lợi hại.

- Nóng quá…… Nóng quá…

Không bao lâu, Chu Văn cảm giác sắp không được, đột nhiên xé toạch băng gạc trên cơ thể, khiến nhiệt lượng trong cơ thể mau hư thoát.

Dù vậy, hắn vẫn cảm giác khó chịu, dường như trong cơ thể có một cỗ lực lượng thúc đẩy hắn, khiến hắn không tự chủ đứng lên.

Đầu tiên là chạy bộ, nhưng phát hiện chạy bộ tiết ra quá ít nhiệt lượng, Chu Văn lại quỵ rạp xuống đất bắt đầu hít đất, cơ thể như được lắp thêm mô tơ điện, trên người hô hấp phập phồng tảo ra khí nóng.

Cỗ nhiệt lượng kia quả thật giúp chữa trị thương thể trên người Chu Văn, khiến miệng vết thương nhanh chóng khép lại, nhưng bản thân Chu Văn lại điên cuồng vận động, lại xé rách miệng vết thương trên người.

Chờ thời điểm Chu Văn rốt cuộc dừng lại, phát hiện vết thương trên người không chỉ không tốt, ngược lại còn xuất hiện thêm vết thương mới khác.

- Đó là loại Phối sủng gì, tại sao hiệu quả lại bá đạo đến vây?

Chu Văn có chút bất đắc dĩ.

Tuy Phối sủng Vương Thiền quả thật có tác dụng chữa thương, hiệu quả cũng rất tốt, nhưng bởi hắn không chịu nổi cỗ nhiệt lưu kia, khiến bản thân điên cuồng vận động, kết quả phản tác dụng.

Một lần nữa nằm trên giường, Chu Văn cũng lười nhờ người khác bó băng gạc cho hắn, cứ trực tiếp để Sinh Mệnh Tiểu Tinh Linh kia trị thương cho hắn, còn hắn nằm an tĩnh trên giưỡng chơi game.

Nhân vật tí hon tiến vào Hạ hải, mở chiến xa tiến vào, thấy được bạch kén đang lơ lửng trong hư không.

Chu Văn triệu hoán Hoàng Kim Bá Kiếm, trực tiếp sử dụng Vương Chi Thán Tức, chờ lực lượng Vương Chi Thán Tức tới điểm nhất định, sau đó kích hoạt Mệnh hồn Sát Lục Giả, sử dụng nhất kích Trảm Tiên.

Thân thể Nhân vật tí hon run rẩy, bởi lực lượng Vương Chi Thán Tức quá mạnh quá cường bạo, khiến thân thể Nhân vật tí hon không chịu nổi, bắt đầu xuất hiện hiện tượng da dẻ nứt toác, máu tươi tự động tràn ra ngoài.

Lực lượng đến trình độ này, vẫn không đủ kích hoạt Sát Lục Giả, mãi đến khi thân thể Nhân vật tí hon sắp không đỡ nổi, Sát Lục Giả rốt cuộc mới được kích hoạt, Chu Văn cầm Hoàng Kim Bá Kiếm, phát động nhất kích Trảm Tiên, điên cuồng chém về phía bạch kén.

Hư không trực tiếp bị trảm khai, không gian lực lượng cũng vô pháp ngăn cản lực lượng Trảm Tiên, bạch kén trong nháy mắt cơ hồ bị bổ ra, lộ ra thân ảnh Thủ Hộ giả.

Đây là lần đầu tiên Chu Văn Thủ Hộ giả này, nó không giống tưởng tượng của Chu Văn, Thủ Hộ giả bên trong bạch kén không phải là Long tộc, hắn thoạt nhìn giống Đế Hoàng cổ đại.

Thân mặc Đế bào, đầu đội Vương miện, một bàn tay duỗi ra cái tay có sáu ngón, mỗi cái ngón tay đều mang một chiếc nhẫn.


Tức khắc sáu chiếc nhẫn kia mang theo dao động không gian mãnh liệt, còn một bàn tay nghênh hướng về phía Hoàng Kim kiếm quang.

Răng rắc!

Hoàng Kim kiếm quang lướt qua, khiến cánh tay Thủ Hộ giả kia cứng rắn bị chặt đứt, máu tươi vẩy ra, mà Không gian lực lượng lại không thể thay đổi quỹ đạo của Trảm Tiên.

Đầu tiên Chu Văn vui vẻ, sau đó Thủ Hộ giả lại duỗi một bàn tay khác ra, đồng dạng có lục chỉ, phía trên có sáu cái nhẫn, bắt động thủ.

Nhân vật tí hon sau khi sử dụng nhất kích Trảm Tiên, thân thể lâm vào trạng thái suy yếu, nên trực tiếp bị miểu sát, màn hình trò chơi lập tức đen lại.

- Xem ra nhất chiêu Trảm Tiên này, quả nhiên hữu dụng đối với Thủ Hộ giả, có điều lần sau, nhất định phải trảm dứt cổ Thủ Hộ giả.

Chu Văn lấy máu trọng sinh, lại lần nữa tiến vào trò chơi.

Nhanh chóng Chu Văn phát hiện, tuy nhất kích Trảm Tiên có thể chống lại Thủ Hộ giả, nhưng nếu nhất kích không trúng vô pháp tái chiến, mà Thủ Hộ giả này, có được năng lực Không gian hệ rất mạnh, muốn nhất kích tất sát hắn, hiển nhiên là chuyện không thể, Chu Văn thử nghiệm vài lần, kết quả chỉ đả thương được hắn, nhưng lại không giết được.

- Lực lượng Trảm Tiên mang tính liên tục, nếu ta có thể đảm bảo Nhân vật tí hon không bị phản kích giết chết, chỉ cần chờ thêm một khoảng thời gian, nói không chừng có thể làm thịt Thủ Hộ giả kia.

Chu Văn tiếp tục thử nghiệm.

Hắn phát hiện chuyện này rất khó làm được, bởi sau khi thi triển Trảm Tiên, thân thể Nhân vật tí hon vô cùng yếu nhược, hoàn toàn không còn năng lực tác chiến, mà muốn đào tẩy trước một Thủ Hộ giả tinh thông Không gian hệ, căn bản không thể nào.

- Vẫn do đẳng cấp quá thấp, nếu ta cũng là Thần thoại, làm sao phát sầu không giết được tên Thủ Hộ giả này?

Trong lúc nhất thời Chu Văn không nghĩ ra được biện pháp nào tốt.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.