Chương trước
Chương sau




- Vi Qua, bình thường mọi người đều gọi ta là ca ca.

Chu Văn đưa tay xã giao với Tiêu Tư một thoáng.

Tiêu Tư âm thầm nhớ kỹ cái tên này, có điều đương nhiên hắn không gọi cái gì ca ca, chờ sau khi trở về, điều tra tên Vi Qua này rốt cuộc có lai lịch gì?

Trong văn phòng tổng bộ cục giám sát tại Đế Đô, Vi Qua đang bưng chén nước uống trà, đột nhiên hắt xì hơi, vuốt vuốt mũi tự lẩm bẩm:

- Ai lại nhắc đến ta rồi?

- Đừng nói nhiều như vậy, tỷ phu, ngươi không phải muốn đi Trường Thành sao? Chúng ta đi nhanh đi.

Vương Thiền kéo Chu Văn đi theo lối cầu thang đến.

Trước đó Chu Văn đã tìm bên ngoài Trường Thành thật lâu, nhưng vẫn không tìm được đồ án nhỏ, thế nhưng hắn vẫn chưa hết hi vọng, muốn lên trên thành tìm.


Dù sao loại Dị thứ nguyên sinh vật như Bất Tử Chiến Hồn này, đặc tính bản thân hết sức hiếm thấy, nếu thu được trứng Phối sủng, về sau không chừng trọng dụng.

Trong lòng Vương Thiền vẫn có chút thấp thỏm, sợ hãi Mệnh cách Ách Vận Nữ Thần của mình sẽ nguy hại đến Chu Văn.d

Tiêu Tư đi phía sau cùng, trên mặt một mực mỉm cười, trong lòng âm thầm cười lạnh:

- Tưởng đến địa phương như Trường Thành này thì sẽ an toàn sao? Thật sự quá ngây thơ rồi.

Hôm qua Chu Văn vẫn chưa leo lên Trường Thành, chẳng qua tìm kiếm bên ngoài, cho nên không nhìn thấy Bất Tử Chiến Hồn, sau khi lên Trường Thành, cuối cùng biết Bất Tử Chiến Hồn là tồn tại như thế nào?

Trên tường thành cổ kính, từng binh sĩ khoác áo giáp, chẳng có mục đích du đãng, thoạt nhìn như không có linh hồn.

Trang phục bọn hắn thoạt nhìn hết sức cổ lão, mà những binh lính kia như hình ảnh giả lập, thân thể trong suốt, Chu Văn đưa tay chạm vào cánh tay Bất Tử Chiến Hồn, bàn tay Chu Văn xuyên qua thân thể Bất Tử Chiến Hồn, phảng phất như Bất Tử Chiến Hồn là ảo ảnh, cũng không phải sinh vật tồn tại chân thật.

Chu Văn ngưng tụ Nguyên khí, thử công kích những Bất Tử Chiến Hồn kia, kết quả vô dụng, đủ loại Nguyên Khí kỹ xuyên qua thân thể nó, căn bản không ảnh hưởng gì đến bọn chúng.

Có Bất Tử Chiến Hồn lay động đi qua, trực tiếp đi xuyên qua thân thể đám người Chu Văn.

- Chút Bất Tử Chiến Hồn thật thú vị, có điểm giống linh thể như Quỷ Tân Nương, nhưng tựa hồ có chút khác biệt.

Chu Văn hứng thú đánh giá Bất Tử Chiến Hồn.

Rõ ràng đây là lần đầu tiên Vương Thiền nhìn thấy Bất Tử Chiến Hồn, tò mò đưa tay bắt lấy Bất Tử Chiến Hồn, kết quả tự nhiên tốn công vô ích.

- Trước kia ta nghe nói Bất Tử Chiến Hồn hết sức thần kỳ, hôm nay mới được mở rộng tầm mắt.

Vương Thiền rất cao hứng, bởi Bất Tử Chiến Hồn không thể tổn thương bất luận ai, nên không cần lo lắng Chu Văn sẽ bị vận rủi bản thân ảnh hưởng.

Tiêu Tư nhìn những Bất Tử Chiến Hồn kia, trong mắt nhanh chóng lại phát ra một tia dị sắc không dễ phát hiện.

Chu Văn dọc theo đường tìm kiếm đồ án nhỏ, Vương Thiền lại chỉ coi như tới du lịch, nhưng phong cảnh Trường Thành quá mức đơn điệu, nhìn tới nhìn lui, ngoài trừ tường thành ra chỉ còn một đám Bất Tử Chiến Hồn.

Ngắm nghía một lúc lâu, rõ ràng cảm thấy có chút nhàm chán.


Thời điểm đang đi, đột nhiên phía trước có hắc khí bay lên, nhìn về phương hướng hắc khí kia, rõ ràng địa phương phát ra chính là phong hỏa đài.

Cái gọi là phong hỏa đài, kỳ thật là thứ truyền tín hiệu thời cổ đại.

Thời cổ đại không có thiết bị di động, hay vệ tinh liên lạc, muốn truyền tín hiệu nhanh chóng với khoảng cách xa, phải dựa vào phương thức đốt lửa tạo khói, để người đứng xa xa, có thể thấy tín hiệu.

Cho nên bên tường thánh cứ một khoảng cách sẽ có một tòa phong hỏa đài, dùng nó để nhanh chóng truyền tin tức.

Đây là tác dụng chủ yếu của Trường Thành, mặc dù nói Trường Thành Thành cao lớn hùng vĩ, thế nhưng tác dụng của nó không để chiến đấu, ngoại trừ dùng phong hỏa đài truyền tin tức bên ngoài, tác dụng lớn nhất của Trường Thành là ngăn trở địch nhân.

Có điều thời đại hiện nay, Trường Thành trên cơ bản đã không có tác dụng gì, Dị thứ nguyên phong bạo về sau, nhân loại càng ít đi Trường Thành, chớ đừng nói chi là nhóm lửa tạo khói phát tín hiệu.

Hiện tại phong hỏa đài bên trên Trường Thành lại đột nhiên có khói lửa bay lên, khiến nội tâm Vương Thiền lộp bộp một thoáng, cảm giác sự tình không ổn.

Khói xám bên trong phong hỏa đài phụ cận bay lên bầu trời, nhìn từ xa như một đạo vòi rồng màu đen xông lên thiên không.

Càng thêm kỳ dị chính là, Bất Tử Chiến Hồn tựa như không có linh hồn, lại lập tức thảnh tỉnh lại, từng đầu mắt đỏ, chen chúc đi qua tòa phong hỏa đài kia.

- Tỷ phu, có chút không đúng, chúng ta đi nhanh.

Vương Thiền lôi kéo Chu Văn muốn rời khỏi Trường Thành, nàng sợ sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng lúc chạy lại không nhìn thấy cầu thang rời khỏi Trường Thành.

Trường Thành đã biến thành Dị thứ nguyên lĩnh vực, muốn nhảy xuống Trường Thành là điểu không tưởng, mặc dù vẫn có thể nhảy từ trên Trường Thành xuống, nhưng lực lượng bản thân Dị thứ nguyên lĩnh vực sẽ phát huy tác dụng, trên thân sẽ bị một cỗ lực lượng thần bí trói buộc, khoảng cách Trường Thành càng xa, cỗ lực lượng kia lại càng lớn.

Tựa như trên thân đeo lò xo cường lực, cuối cùng vẫn bị kéo về phía Trường Thành, chỉ khi nào đi theo cầu thanh ra ngoài, mới chân chính thoát khỏi Trường Thành.

- Không có…Tại sao lại không có…Rõ ràng nó ngay chỗ này…

Vương Thiền nhìn trái phải, gấp gáp.

- Không sao, nếu không ra được, không bằng đi tới tòa phong hỏa đài kia có vật gì.


Chu Văn nói xong, đi về phía tòa phong hỏa đài kia.

Mặc dù trong lòng Vương Thiền hết sức lo lắng, tuy nhiên lại không có biện pháp gì, lặng lẽ đi theo Chu Văn tới tòa phong hỏa đài.

Tiêu Tư bên cạnh cũng nói:

- Ta đã sớm nói, chỉ có Độ Ách Phật thể của ta mới giúp ngươi vô sự, bất kỳ người nào cũng không làm được.

Vương Thiền coi như không nghe thấy, bước nhanh tới bên cạnh Chu Văn.

Rất nhanh ba người leo lên phụ cận phong hỏa đài, chỉ thấy bên trong thùng, tản ra hàng loạt hắc khí, mà Bất Tử Chiến Hồn phụ cận đang nhìn về phía thùng kia.

Chu Văn quay người quan sát phụ cận, phát hiện những phong hỏa đài khác không có hắc vụ, chỉ có mỗi một tòa phong hỏa đài này có hắc vụ bay lên.

Quan sát rỉ mỉ vật chứa, đó là một Ma Hồ, tuy nhiên chất liệu không phải vàng hay ngọc, thoạt nhìn giống đồ gốm màu đen.

Phía trên hai tai ấm khắc họa một chút đồ án thần bí và hoa văn kỳ dị, Chu Văn không hiểu những đồ án và hoa văn kia có ý nghĩa gì?

Bất Tử Chiến Hồn đầu nhập Ma Hồ kia càng ngày càng nhiều, hoa văn và đồ án bên trên Ma Hồ kia dần dần phát sáng, hình như có một loại khí tức tà ác nào đó, đang lưu động vây quanh ấm.

Bất Tử Chiến Hồn phụ cần đều đầu nhập hai tai ấm, hắc vụ cũng không thoát ra ngoài nữa, Ma Hồ lay động kịch liệt.

Đột nhiên bên trong Ma Hồ kia, phun ra một vật, Vương Thiền thấy rõ ràng đó là vật gì, lập tức sắc mặt đại biến.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.