Chương trước
Chương sau




- Ngươi đem Nguyên khí rót vào, nó sẽ tự động mở lỗ hổng, có điều nó không có năng lực khống chế Cổ trùng, chỉ có thể tự nghĩ biện pháp thu Thi trùng vào.

Chu Văn nói.

Cốc Sơn Thủy thử một chút, quả nhiên chỉ cần rót Nguyên khí vào, đỉnh hồ lô sẽ xuất hiện một đoàn hôi vụ, có thể đem đồ vật xuyên qua hôi vụ bỏ vào.

Cốc Sơn Thủy cầm lấy hồ lô, cắn răng nói:

- Vậy phải liều mạng một cái.

Cốc Sơn Thủy triệu hoán Mệnh hồn Kim Đồng hài tử, để Kim Đồng hài tử bưng hồ lô, hướng về phía Thi trùng.

Thi trùng thấy Kim Đồng hài tử, như gấu thấy mật, lại vứt bỏ Tiểu điểu, lao về phía Kim Đồng hài tử, như muốn thôn phệ nó.

Chu Văn cảm thấy rất đỗi kỳ lạ, không biết Mệnh hồn Kim Đồng hài tử của Cốc Sơn Thủy có điểm gì, lại khiến Thi trùng coi trọng đến vậy.

Kim Đồng hài tử cũng có thể sử dụng Nguyên khí, hắn đem Nguyên khí rót vào bên trong hồ lô, thừa dịp Thi trùng xông tới, muốn nhốt Thi trùng vào trong hồ lô.

Đáng tiếc dù sao Kim Đồng hài tử chẳng qua là Mệnh hồn, tốc độ của nó chậm hơn Thi trùng quá nhiều, mắt thấy thân hình thoắt biến, vòng qua hồ lô lao về phía đầu Kim Đồng hài tử.


- Không tốt!

Vẻ mắt Cốc Sơn Thủy thảm biến, Mệnh hồn bị hủy, muốn ngưng tụ Mệnh hồn lại, cũng không phải chuyện đơn giản.

Đặc biệt Mệnh hồn Kim Đồng hài tử của hắn, kỳ thật là một loại Cổ Mạn Đồng, có điều Cổ Mạn Đồng của hắn là Thiên Đồng, mà không phải Đồng hay Nhân Đồng tà đạo kia.

Mắt thấy Thi trùng đụng vào đầu Kim Đồng hài tử, lại đột nhiên thấy một vật như mảnh trúc đâm vào phía trên hồ lô, khiến miệng hồ lô cải biến, vừa vặn đụng vào thân Thi trùng, Thi trùng lập tức biến mất, bị hút vào bên trong hồ lô.

Chu Văn vẫy tay, thu hồi vỏ Trúc đao lại.

Cốc Sơn Thủy vui mừng quá đỗi, vội vàng để Kim Đồng hài tử thu hồi Nguyên khí, hôi vụ trên hồ lô biến mất, trên thân hồ lô không còn nửa khe hở.

Trong hồ lô truyền đến tiếng va đập nhỏ xíu, hẳn Thi trùng đang va chạm hồ lô, muốn xông ra ngoài, có điều thoạt nhìn nó không thể làm gì hồ lô.

- Chu tiên sinh, lần này may mắn có ngươi, ta mới có thể bắt được Thi trùng, không biết nên cảm ơn ngài thế nào mới tốt.

Cốc Sơn Thủy có chút kích động nói.

- Chẳng thực hiện ước định mà thôi, Cốc sư phụ không cần để trong lòng, có điều sau khi trở về, ngươi phải tìm vật chứa, cái hồ lô này ta cần dùng.

Chu Văn nói.

- Sau khi trở về ta lập tức nghĩ biện pháp giải quyết.

Cốc Sơn Thủy nói.

- Chúc mừng Cốc sư phụ đạt được ước muốn.

Lý Mặc Bạch mang theo Điệp cùng Câm đi tới, chúc mừng Cốc Sơn Thủy đã bắt được Thi trùng.

- Đều nhờ công của ngươi và Chu tiên sinh.

Cốc Sơn Thủy rất cao hứng, có điều không bị choáng váng đầu óc:

- Chúng ta rời khỏi Long Thi hà về sau rồi nói, nơi này không an toàn.

Mọi người đem thuyền gỗ đẩy tới sông, Cốc Sơn Thủy lái thuyền, dọc theo đường cũ mà quay về.

Đi được không lâu, Chu Văn cảm giác có chút không đúng.

Thời điểm đi thuyền trước đó, Cổ trùng bên trong Long Thi hà, không dám tới quá gần thuyền gỗ, nhưng lúc trở về, Cổ trùng phụ cận chậm rãi tới gần thuyền gỗ.


Mà số lượng càng tăng thêm, đoán chừng nếu không phải có Tiểu điểu trên thuyền, chúng nó đã sớm vọt lên.

- Cốc sư phụ, hình như có điểm không đúng.

Chu Văn nói với Cốc Sơn Thủy.

Cốc Sơn Thủy đã phát hiện dị thường, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu nói:

- Xem ra nguyên nhân do Thi trùng, khiến Cổ trùng bên trong Long Thi hà mới tụ tập tới. Có điều có Thần điểu tại đây, chúng nó không dám tới gần. Nhưng…

Nói đến đây, Cốc Sơn Thủy dừng một chút, mới nói thêm:

- Có điều bên trong Long Thi hà, rất có thể có một sinh vật vô cùng khủng khiếp, nếu nó giống Thi trùng không bị Thần điểu nhấn nhiếp, chỉ sợ chúng ta phải gặp phiền toái lớn.

Chu Văn lập tức nghĩ đến hư ảnh lúc trước dưới đáy Long Thi hà.

- Có biện pháp nào không?

Chu Văn hỏi.

Cốc Sơn Thủy khẽ lắc đầu:

- Ngay cả hồ lô và thuyền gỗ không thể che chắn tín hiệu Thi trùng phát ra, chỉ sợ không có biện pháp nào tốt.

Do dự một chút, Cốc Sơn Thủy nói:

- Nếu quả thật không được, ta sẽ thả Thi trùng về.

Cốc Lâu cùng Cốc Hòa đều kinh hãi, vội vàng nói:

- Cốc sự phụ, ngài không thể, ngài gian nan thế nào mới bắt được Thi trùng, đầu Thi trùng này đối với ngài quá quan trọng, không thể thả nó đi dễ dàng như vậy. Có lẽ bên trong Long Thi hà không có sinh vật kinh khủng nào tồn tại, hay sinh vật kia căn bản không chịu ảnh hưởng bởi Thi trùng kia….

Cốc Sơn Thủy lắc đầu thở dài nói:

- Ta không ngờ Thi trùng lại có thể dẫn động Cổ trùng Long Thi hà. Thuần dưỡng Thi trùng đúng là nguyện vọng của ta, có điều ta lại không thể đem tính mạng của mọi người ra đánh bạc. Nếu như trên đất liền, còn có thể nghĩ một chút biện pháp, nhưng hiện tại bên trog Long Thi hà, nơi này quá nguy hiểm, nếu sinh vật kia xuất hiện, chúng ta hẳn phải chết không nghi ngờ.

Nói xong, Cốc Sơn Thủy chuẩn bị mở hồ lô, định thả đầu Thi trùng kia ra.

Chu Văn đột nhiên mở miệng nói:


- Cốc sư phụ, coi như ngươi bây giờ thả Thi trùng ra ngoài, chỉ sợ chúng ta khiến Cổ trùng bên trong Long Thi hà xao động, Chúng ta đã bắt Thi trùng, dùng trí tuệ và tính tính của nó, ngươi thấy thả nó, nó sẽ để cho chúng ta bình an rời Long Thi hà sao?

Cốc Sơn Thủy cười khổ nói:

- Ta cũng biết tính Cổ mang thù dai, nhưng trừ điểu đó ra, ta chẳng còn biện pháp nào khác?

Lý Mặc Bạch mở miệng nói:

- Cốc sư phụ, ta cảm thấy Chu Văn nói không sai, nếu Thi trùng mang thù, thả hay không thả nó kỳ thật không thoát khỏi chuyện nó trả thù, không bằng giữ nó lại làm con tin… Có lẽ còn có một tia hi vọng an toàn rời khỏi Long Thi hà.

Cốc Sơn Thủy cắn răng:

- Chuyện đã đến nước này, chỉ liều một phen. Lần này ta suy nghĩ không chu toàn, mới khiến các vị gặp khó, nếu hôm nay không chết, Cốc Sơn Thủy ta hướng các ngươi bồi tội.

- Những sự tình kia sau này hãy nói, hiện tại vẫn làm một chút công tác chuẩn bị, coi như bên trong Long Thi hà quả thật có sinh vật mà Thần điểu không thể chấn trụ, vậy không thể ngồ chờ chết.

Lý Mặc Bạch nói.

Vài người thương lượng một chút, bắt đầu ra tay bố trí.

Đáng tiếc phạm vị hoạt động của bọn hắn chỉ giới hạn bên trong thuyền gồ, không cách nào rời khỏi thuyền gỗ hoặc bay lên không trung, cũng không thể chạm nước, thậm chí không thể thụ thương, chuyện này hạn chế bọn hắn quá lớn.

Chu Văn suy nghĩ một chút, để Thái Cổ bào tử xuống Long Thi hà do thám tình huống trước, Cổ trùng trong nước lợi hại thế nào, cũng khó mà phát hiện sự tồn tại của Phối sủng vi hình như vậy.

Thái Cổ bào tử xuống nước về sau, cứ dựa theo Chu Văn chỉ huy lặn xuống, từng bước hướng về phía trước mà đi.

Mọi người bố trí theo khả năng của mình, để thuyền gỗ chạy nhanh về phía trước, Cổ trùng trong Long Thi hà từ bốn phía tụ tập lại càng nhiều, khoảng cách tới thuyền gồ càng ngày càng gần, mắt thường có thể thấy nơi xa bốc lên bọt nước, bên trong đều có đủ loại Cổ trùng chen lấn tới, quỷ dị mà khiến người ta cảm thấy tê da đầu.

Mà Chu Văn quan sát được, dưới đáy sông đang có một hư ảnh to lớn tiến gần thuyền gỗ.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.