Chương trước
Chương sau




- Kỳ quái, tại sao chỉ có một đầu Băng Tằm Cổ Vương, con Băng Tằm Cổ Vương khác đâu?

Độc Cô Trùng nhíu mày hỏi.

- Không phải người Tiêu gia đã tách chúng ra rồi ư?

Lý Huyền nói.

Độc Cô Trùng lắc đầu nói:

- Hai đầu Băng Tằm Cổ Vương là một đôi, có được năng lực cảm ứng tâm linh, không dễ tách chúng khỏi nhau, nếu có thể tách chúng ra, ta đã sớm làm, đâu đến lượt Tiêu gia kia ăn ké?

- Có lẽ người ta có bản lĩnh ngươi không có, ngươi không làm được, không có nghĩa người ta không làm được.

Lý Huyền cố ý nói.

Kỳ la, lần này Độc Cô Trùng lại không tức giận, suy nghĩ một chút nói:

- Cái này rất có thể.


Lý Huyền có chút kinh ngạc đánh giá Độc Cô Trùng, mỗi lần nói đến Cổ, Độc Cô Trùng luôn tỏ thái độ lão tử thiên hạ đệ nhất, lần này hắn lại thừa nhận bản thân không bằng Tiêu gia, cái này khiến người ta khó mà tin được.

- Ngươi không cần nhìn ta như vậy, ngươi quên ta đã nói cho ngươi sự kiện kia rồi sao? Nếu Thần thoại Cổ Mạn Đồng của Tiêu gia, thật sự luyện từ hài tử do Cổ Thần chuyển thế, họ có thể dẫn dắt Băng Tằm Cổ Vương đi cũng không lạ.

Độc Cô Trùng nói.

Chu Văn biết lời Độc Cô Trùng không sai, hắn do Cổ Nữ dẫn dụ Băng Tằm Cổ Vương đi.

Một con Băng Tằm Cổ Vương bị Tiêu gia vây ở chỗ này, đang chiến đấu với Huyết Hạt Cổ.

Huyết Hạt Cổ kia rõ ràng không phải đối thủ của Băng Tằm Cổ Vương, thân thể nhanh chóng bị băng hóa, phải dựa vào Phối sủng Cổ trùng của Tiêu gia chi viện, Huyết Hạt Cổ mới miễn cường bám trụ Băng Tằm Cổ Vương.

Tiêu gia vì thế tiêu hao đại lượng Phối sủng và Cổ trùng, hơn nữa người Tiêu gia còn dùng Cổ Mạn Đồng hỗ trợ Huyết Hạt Cổ, nhưng thế vẫn chỉ đủ bám trụ Băng Tằm Cổ Vương mà thôi.

Băng khí trên người Băng Tằm Cổ Vương rất lợi hại, Chu Văn đã gặp không ít sinh vật Băng hệ, nhưng lợi hại như Băng Tằm Cổ Vương, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

Chỉ cần dính một chút băng khí của nó, vô luận Cổ trùng hay Cổ Mạn Đồng, thân thể đều bị băng trụ.

Hơn nữa băng khí tựa hồ có đặc tính lan tràn, chỉ cần dính một chút, thân thể càng ngày càng lạnh, không ít Cổ trùng dính một ít băng khí trong chốc lát đã biến thành khối băng, cuối cùng vỡ nát.

- Chúng ta có nên động thủ luôn không? Hiện tại hai đầu Băng Tằm Cổ Vương đã bị tách ra, đây là cơ hội rất tốt.

Lý Huyền hỏi Độc Cô Trùng.

- Không vội, trước nhìn kỹ hẵn nói, bọn họ không phải đối thủ của Băng Tằm Cổ Vương.

Độc Cô Trùng dừng một chút còn nói thêm:

- Tốt xấu gì Độc Cô gia chúng ta là Vương tại Nam khu, hớt tay trên của chúng hơi khó coi, nếu không ta trở về lại bị mấy gia hỏa trong nhà trách giận, đau đầu lắm.

Người Tiêu gia nhìn đám người Tiêu gia đứng nơi xa, cũng không định ra tay, không khỏi hơn thở dài nhẹ nhõm một hơi.

- Đại ca, ngươi thấy Độc Cô Trùng có thể đoạt Băng Tằm Cổ Vương của chúng ta hay không?

Tiêu Lục Kỳ hỏi Tiêu Thiên Phóng.

Thần sắc Tiêu Thiên Phóng ngưng trọng nói:

- Độc Cô gia khống chế Nam khu, bên ngoài làm việc công đạo, khả năng không trắng trợn cướp đoạt. Có điều đề phòng vạn nhất, hi vọng Cổ Nữ có thể nhanh chóng bắt được đầu Băng Tằm Cổ Vương kia.

- Tình huống bên kia thế nào?


Tiêu Lục Kỳ hỏi.

- Cảm ứng mơ hồ, chỉ biết đang chiến đấu.

Tiêu Thiên Phóng nói.

- Đại ca, cảm ứng của ngươi đối với Cổ Nữ càng ngày càng yếu, sẽ không xảy ra vấn đề đi?

Tiêu Lục Kỳ lo lắng nói.

- Chỉ cẩn bản thân Cổ Mạn Lệ còn trong tay ta, nàng không có năng lực phản kháng ta, ta bảo nàng chết, nàng tuyệt đối không làm trái.

Tiêu Thiên Phóng lạnh giọng nói.

Tiêu Lục Kỳ thời dài nói:

- Cổ Nữ thật sự quá đặc biệt, chúng ta cung cấp nuôi dưỡng nàng nhiều năm như vậy, thế nhưng vẫn chưa nhìn thấy linh thể của nàng, thậm chí đại ca ngươi còn thừa nhận lực lựng Cổ Mạn Lệ phản phệ. Nếu chân chính thu dùng, Tiêu gia chúng ta không đến nỗi lưu lại Thanh Lai này.

- Chỉ cần bắt được một đôi Băng Tằm Cổ Vương này, đem thuần dưỡng về sau, Tiêu gia chúng ta có thể đề thăng thực lực lên trình độ lớn.

Tiêu Thiên Phóng nói.

Tiêu Lục Kỳ gật đầu nói:

- Cũng may chúng ta đã lấy thuật dưỡng cổ của đôi phu thê kia, thông tin liên quan tới Băng Tằm Cổ Vương rất tỉ mỉ, nếu không có Cổ Nữ tương trợ, chúng ta rất khó tách hai đầu Băng Tằm Cổ Vương ra…

Thần sắc Tiêu Thiên Phóng lạnh lùng nói:

- Ta không phải nói với ngươi, tuyệt đối không được nhắc lại chuyện này.

Tiêu Lục Kỳ vội vàng nói:

- Xin lỗi đại ca, ta nói lỡ.

Khoảng cách từ Chu Văn đến chỗ đám người Tiêu Thiên Phóng rất xa, nhưng có năng lực Đế Thính, khiến hắn có thể nghe rành mạch đoạn hội thoại của hai người.

- Tốt nhất tìm Cổ Nữ và đầu Băng Tằm Cổ Vương kia đi.

Chu Văn sử dụng Đế Thính tìm kiếm trên phạm vi lớn, rất nhanh phát hiện trong đầm lầy, phát hiện được một con Băng Tằm Cổ Vương, có điều lại không phát hiện được Cổ Nữ.

- Các ngươi trước tiên trông chừng Băng tằm kia, ta đi tìm Băng Tằm Cổ Vương còn lại.


Chu Văn nói xong, lặng lẽ lui ra ngoài.

Rất nhanh Tiêu gia phát hiện đám người Độc Cô Trùng thiếu một người, có điều Độc Cô Trùng vẫn còn, nên bọn họ không để tâm lắm.

Rốt cuộc Độc Cô Trùng không bắt giữ Băng Tằm Cổ Vương, thiếu niên kia ngay cả là người Độc Cô gia, cũng không thể một người thu phục được Băng Tằm Cổ Vương, huống chi bên kia đã có một ít bố trí, có người tới gần, đám người Tiêu Thiên Phóng sẽ biết.

Sau khi rời khỏi, Chu Văn trực tiếp mặt Ẩn Hình y, nhanh chóng đi tới chỗ đầu Băng Tằm Cổ Vương kia.

Đến gần khu vực Băng Tằm Cổ Vương, phát hiện một ít Cổ trùng được bố trí bên trong đầm lầy, Chu Văn trực tiếp bay qua không trung, không kinh động đám Cổ trùng kia.

Tới vị trí Băng Tằm Cổ Vương, quả nhiên thấy được con một con Băng tằm màu xanh lam, lớn hơn con vừa nãy một chút.

Kỳ quái, vừa rồi Chu Văn dùng Đế Thính không phát hiện bóng dáng của Cổ Nữ, nhưng dùng đôi mắt nhìn, lại phát hiện nàng đang giằng co với Băng Tằm Cổ Vương.

- Chuyện này thật kỳ quái, năng lực Đế Thính lại không phát hiện được Cổ Nữ, ngay cả chủ nhân Tiêu Thiên Phóng, cũng không nhìn được nàng, tại sao ta lại nhìn được?

Trong lòng Chu Văn có chút nghi hoặc.

Nếu hắn sử dụng Mệnh hồn Ngục Vương Tôn có thể nhìn linh thể cũng không kỳ quái, nhưng lần này Chu Văn không sử dụng Mệnh hồn Ngục Vương Tôn, thậm chí không sử dụng bất luận lực lượng nào, vẫn nhìn thấy Cổ Nữ mà người khác không nhìn thấy, cái này khiến hắn phi thường nghi hoặc.

Nhưng thực tế hoàn toàn khác tưởng tượng Chu Văn, Tiêu Thiên Phóng nói Cổ Nữ đang chiến đấu với Băng Tằm Cổ Vương, nhừng hình ảnh hắn nhìn được lại hoàn toàn bất đồng.

Cổ Nữ ngồi xổm trên mặt đất, đang dùng ngón tay trêu đùa đầu Băng Tằm Cổ Vương kia, mà đầu Băng Tằm Cổ Vương khủng bố kia như sủng vật, bị Cổ Nữ trêu đùa, lại không có ý định công kích nàng.

Chu Văn nhìn Băng Tằm Cổ Vương bị Cổ Nữ trêu đùa lăn lộn, thầm nghĩ:

- Băng Tằm Cổ Vương khủng bố như vậy, thế nhưng bị Cổ Nữ vui đùa như vậy, thật sự đáng sợ. Cũng may Tiêu gia chưa chân chính khống chế Cổ Nữ, nếu không với năng lực của nàng, Tiêu gia đã sớm xưng bá tại Nam khu.

Thấy Chu Văn tới đây, Cổ Nữ đứng dậy nhìn phía hắn, hiển nhiên năng lực ẩn thân vô dụng với nàng.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.