Chương trước
Chương sau




Hồng bảo thạch khảm nạm trên vòng cổ, dùng mắt thường không phát hiện vấn đề gì, nhưng Chu Văn sử dụng Mệnh hồn Ngục Vương Tôn về sau nhìn lại, phát hiện bên trong hồng bào thạch, lại có huyết sắc hư ảnh, bộ dáng giống một con nhện.

- Đây là vật gì? Linh thể sao?

Chu Văn nhìn về phía Nha Nhi hỏi.

- Cổ trùng.

Nha Nhi nói.

- Đây cũng là Cổ trùng ư?

Chu Văn hơi kinh ngạc, hắn nhìn thế nào cũng thấy bên trong Hồng bảo thạch kia chính là linh thể.

Có điều ngẫm lại cũng đúng, không có người quy định không thể có Linh thể Cổ, con nhện bên trong Hồng bào thạch này, rất có thể là loại Cổ trùng trên.

- Khó trách Nha Nhi sẽ cầm sợi dây chuyền này, nguyên lai trong này lại có một đầu Cổ trùng kỳ dị như vậy, cũng không biết đẳng cấp của nó là gì.

Chu Văn lấy điện thoại thần bí kiểm tra, chiếu về phía Hồng bảo thạch.

Khiến Chu Văn kinh ngạc chính là, sau khi kiểm tra, nó không phải là Dị thứ nguyên sinh vật, mà một Phối sủng.

Hồng Tâm cổ: Cấp độ Thần thoại.


Mệnh cách: Quả Phụ.

Mệnh hồn: Hồng Tâm Hoàng Hậu.

Vận Mệnh Chi Luân: Độc Tình.

Lực lượng: 72.

Tốc độ: 80.

Thể phách: 71.

Nguyên khí: 80.

Kỹ năng thiên phú: Thần kinh độc tố.

Phối hợp trạng thái: Mặt dây chuyền.

- Đây là Phối sủng đã ấp ra, tại sao nó vẫn còn bên trong này? Rốt cuộc chủ nhân của nó là ai?

Trong lòng Chu Văn có chút nghi hoặc.

Theo đạo lý mà nói, nếu chủ nhân Phối sủng tử vong, Phối sủng cũng tan thành mây khói.

Đầu Hồng Tâm cổ này rõ ràng đã được ấp, tuy nhiên nó lại bị nhốt bên trong Hồng bảo thạch, chủ nhân của nó cũng không có đem nó thu hồi lại, chuyện này có chút kỳ quái.

Chu Văn muốn tìm Lưu Vân hỏi một chút lai lịch của vòng cổ này, đáng tiếc hiện tại không thấy bóng dáng Lưu Vân đâu, đành phải lên mạng tìm tòi thông tin một thoáng, xem có chút manh mối nào không.

Rất dễ tìm được lai lịch của sợi dây chuyền này, Chu Văn không khỏi hơi kinh ngạc:

- Sợi dây chuyền này đã nổi tiếng trước khi Dị thứ nguyên phong bạo xuất hiện, hơn nữa nhìn những người có được sợi dây chuyền chết, hẳn đều do Hồng Tâm cổ tác quái. Cái này thật kỳ quái, thời đại kia đã có Phối sủng rồi sao?

Chu Văn không nghĩ ra, hỏi Nha Nhi, nàng cũng không nói rõ.

- Ngươi có thể điều khiển Hồng Tâm cổ bên trong sợi dây chuyền đúng không?

Chu Văn hỏi Nha Nhi.

Nha Nhi gật đầu nhẹ, trên thực tế Lưu Vân ăn khổ trên quãng đường này, đều bởi sợi dây chuyền Hồng Tâm cổ này.

- Vậy ngươi giữ đi, vạn nhất về sau gặp nguy hiểm, ngươi có thể tự bảo vệ mình.

Chu Văn đem sợi dây chuyền trả lại Nha Nhi.

Nha Nhi lại lắc đầu, nói mấy cái chữ:


- Cho ngươi. . . Nuôi ta. . . Ta không muốn. . . Đừng bỏ rơi ta. .,

Chu Văn nghe Nha Nhi nói như vậy, mới đột nhiên giật mình, Nha Nhi là người mà không phải Phối sủng của hắn, mà thái đối của hắn đối với Nha Nhi, khiến Nha Nhi cảm giác không an toàn.

Chu Văn cầm sợi dây chuyền đeo lên cổ cho Nha Nhi, sờ lên đầu Nha Nhi nói:

- Tên của ngươi là do ta đặt, ngươi biết người nào mới có tư cách đặt tên cho ngươi không?

Nha Nhi lắc đầu, rõ ràng nàng không biết, bởi nàng chưa từng có tên.

Chu Văn nói:

- Chỉ có thân nhân trong nhà mới có thể đặt tên cho hài tử, tên của ngươi do ta đặt, ngươi chính là người thân của ta, chẳng khác nào muội muội của tga, cho nên ngươi không cần lo lắng ta sẽ bỏ rơi ngươi, chuyện như vậy tuyệt đối không phát sinh lần nữa, hiểu không?

Nha Nhi nhìn Chu Văn lắc đầu, nàng tựa hồ không biết thân nhân có nghĩa là gì?

- Không sao, về sau ngươi chậm rãi hiểu, thân nhân là ngươi không cho ngươi bất cứ cái gì, hắn vẫn tốt với ngươi, ta cũng giống vậy, sẽ chăm sóc ngươi, nếu ngươi vui ta cũng vui, nếu ngươi buồn ta cũng buồn…

Chu Văn có gắng giải thích cho Nha Nhi, đáng tiếc hắn không phải người biết nói chuyện, cũng không dễ nói lắm.

Bởi sợi dây chuyền kia quá chói mắt, Chu Văn cũng không muốn bảo vệ, cho nên hắn trực tiếp phá hủy sợi dây chuyền kia, tách Hồng bào thạch ra ngoài.

Những thứ bên ngoài kia chẳng qua là đồ trang trí, Hồng bảo thạch mới là bản thể của Hồng Tâm cổ, Chu Văn chỉ cầm bản thể Hồng Tâm cổ đeo trên cổ Nha Nhi, còn vòng bảo thạch kia thì thu lại, miễn dẫn tới phiền toái không cần thiết.

Bởi chú ý đến vấn đề tâm lý của Nha Nhi, Chu Văn muốn quan tâm Nha Nhi hơn một chút, nhưng hắn không biết nên làm gì.

Bởi từ lúc còn rất nhỏ Chu Văn đã hết sức độc lập, chưa từng cảm thụ cảm giác trưởng bối bảo vệ mình là gì, cho nên hắn cũng không biết phải làm sao đối tốt với người khác.

Chu Văn chỉ có thể tận tình làm hết khả năng của mình, tận dụng chút thời gian ít ỏi mang Nha Nhi ra ngoài một chút, mua cho nàng một ít thức ăn hoặc đồ chơi gì đó, chẳng qua Chu Văn không biết nữ hài muốn chơi cái gì, trên thực tế hắn cũng không biết nam hài thích chơi cái gì, bởi hồi còn nhỏ hắn căn bản không biết đồ chơi là gì?

Suy nghĩ một chút, Chu Văn mua một chiếc điện thoại cho Nha Nhi, dạy cho nàng biết cách dùng, đồng thời thêm tài khoản của mình vào điện thoại của nàng, vạn nhất sau này thời điểm không có mình bên cạnh, Nha Nhi cũng có thể gửi tin tức hoặc gọi điện thoại cho hắn.

Nha Nhi tựa hồ rất cao hứng, cầm điện thoại chơi không biết chán.

Có điều nàng không hề hứng thú gì đối với phim điện ảnh hay trò chơi gì, chẳng qua học cách gửi tin nhắn cho Chu Văn, nhưng nàng không biết sử dụng cú pháp, càng không biết viết chữ, muốn sử dụng dụng giọng nói gửi tin tức, những nàng cũng không biết làm, nói chung phi thường phiền phức.

Có điều Nha Nhi hết sức nỗ lực học tập ngữ pháp và chữ viết.

Chu Văn lấy điện thoại di động ra tiếp tục cày Phó bản, hôm nay vận khí không tệ, vừa vặn đến thời gian chín đầu Hắc Long quét mới, sau giết Cửu Long về sau, lại tuôn ra một viên trứng Phối sủng.

Yêu Huyết Chân Long (chấn): Cấp độ Thần thoại.

Mệnh cách: Yêu Long Huyết Mạch (tàn khuyết).

Mệnh hồn: Chấn Long (tàn khuyết).


Vận Mệnh Chi Luân: Long Vực (tàn khuyết).

Lực lượng: 80.

Tốc độ: 80.

Thể phách: 80.

Nguyên khí: 80.

Kỹ năng thiên phú: Long tức, Yêu Long biến, Yêu Long Chân Thân, Long nộ.

Phối hợp trạng thái: Long Lân giáp (tàn khuyết).

Nếu như không phải phía sau Yêu Huyết Chân Long có chữ Chấn đằng sau, Chu Văn cơ hồ coi đây là cũng giống đầu Yêu Huyết Chân Long lần trước, các phương diện kỹ năng, thuộc tính đều giống như đúc.

- Không biết cái đồ chơi này có thể dung hợp hay không?

Chu Văn thử kiềm tra độ phù hợp một thoáng, phát hiện độ phù hợp của cả hai lại cao tới chín mươi chín phần trăm, gần như không thể dung hợp thất bại.

Chu Văn trực tiếp nhấn núp dung hợp, ngược lại hắn một người không thể mặc được hai kiện Long Lân giáp, dung hợp lại thử xem, có lẽ có kinh hỉ cũng khó nói.

Nhưng trò chơi lại xuất hiện một hàng chữ nhắc nhở:

- Trạng thái tàn khuyết, thiếu chủ thể dung hợp, vô phương dung hợp.

- Đây có ý gì?

Chu Văn không biết cái gọi là Chủ thế ở đây là gì, chỉ có thể suy đoán, có phải cần thu thập chín đầu Yêu Huyết Chân Long còn lại, sau đó mới có thể dung hợp.

Đan Lô sơn bên kia, Chu Văn cũng một mực cày cuốc, có điều vẫn chưa thu được trứng Thần thoại Phối sủng.

Có Long văn Hồi Sinh Đan Tinh và Hổ văn Hồi Sinh Đan Tinh, mỗi lần đều ngẫu nhiên xuất hiện một loại, có điều Chu Văn đã cày mấy ngày, cũng không tuôn ra trứng Phối sủng.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.