Chương trước
Chương sau




Chu Văn cảm giác thân thể như bị khống chế, đi theo Tỉnh Đạo Tiên hướng về phía Tần Thủy Hoàng lăng mà đi.

Các hạng cơ năng trong thân thể hắn đều bình thường, nhưng không biết tại sao bản thân không tự chủ đi theo Tỉnh Đạo Tiên.

Chu Văn không mù quáng phản kích, sử dụng Đế Thính trước quan sát Cổ Kính mà Tỉnh Đạo Tiên ôm trong ngực, phát hiện bên trong Cổ Kính kia, lại có hư ảnh Chu Văn và Lưu Vân.

Vấn đề là Tỉnh Đạo Tiên đưa lưng về phía họ, Cổ Kính căn bản không thể chiếu bọn hắn, tại sao bên trong lại có hư ảnh bọn hắn?

Lưu Vân cũng bị lôi đi, trên tay hắn ngưng tụ lực lượng, nhưng hắn do dự vài lần, vẫn không dám ra tay.

Nhìn việc Tỉnh Đạo Tiên đưa lưng về phía bọn họ, thoạt nhìn tựa hồ không phòng bị gì, nhưng người nọ là Tỉnh Đạo Tiên, ngay cả Lưu Vân cũng không thể không xuy xét hậu quả.

Chu Văn không ra tay, mà âm thầm vận chuyển Nguyên Khí quyết, chuyển Mệnh hồn, thử xem có thể thoát khỏi sự khống chế của Cổ Kính hay không?

Nếu không thể thoát khỏi khống chế của Cổ Kính, thật sự muốn liều mạng với Tỉnh Đạo Tiên, nhất định bị áp chế, chiếm cứ thượng phong cơ hồ không thể.


Năng lực Hóa Tà của Đế Thính vô dụng, hiển nhiên năng lực của Cổ Kính không thuộc về Nguyền rủa lực lượng.

Chuyển sang Nguyên Khí quyết Đạo quyết, sử dụng Mệnh hồn Thái Thượng Khai Thiên Kinh, cũng không thể khiến Chu Văn thoát khỏi khống chế.

- Không phải Nguyền rủa lực lượng, cũng không phải Cấm kỵ chi lực, rốt cuộc Cổ Kính có lực lượng gì?

Chu Văn đột nhiên phát hiện một vấn đề.

Nha Nhi trong lồng ngực hắn, mà bên trong Cổ Kính lại không có bóng dáng của Nha Nhi.

- Tại sao không có hư ảnh Nha Nhi? Tại vì Tỉnh Đạo Tiên không muốn xuống tay đối với Nha Nhi, hay bản thân Nha Nhi đặc thù khiến Cổ Kính vô dụng đối với nàng? Nếu nói bản thân Nha Nhi tương đối đặc thù, vậy chỗ nào của nàng đặc thù?

Chu Văn suy nghĩ, cảm thấy bất đồng lớn nhất của hắn và Nha Nhi, chính là Nha Nhi đã từng chết một lần, hiện tại cũng không thể coi nàng là người sống chân chính.

Chu Văn suy nghĩ, đem Nguyên Khí quyết chuyển thành Tiểu Bàn Nhược kinh, muốn thử xem Ngục Vương Tôn có thể giúp hắn thoát khỏi khống chế hay không, kết quả vô dụng.

Có điều Chu Văn dùng Ngục Vương Tôn về sau, nhìn Tỉnh Đạo Tiên, lập tức ngơ ngẩn.

Hắn không thể tin được xoa xoa đôi mắt, lại cẩn thận đi xem thân thể Tỉnh Đạo Tiên, kết quả vẫn giống thế, trên thân Tỉnh Đạo Tiên, lại không có một chút Nghiệp hỏa nào.

Chu Văn gặp qua không ít nhân loại, chưa từng gặp qua ai không có chút Nghiệp hỏa nào.

Nhưng trên người Tỉnh Đạo Tiên, ngay cả một mống cũng không có, cả người sạch sẽ vô pháp tưởng tượng.

- Chuyện này không thể… Một người làm càng nhiều chuyện xấu, Nghiệp hỏa tích tụ càng nhiều, mà Tỉnh Đạo Tiên là Liên bang đệ nhất Đại Ma Đầu, hắn làm chuyện xấu giết người vô số kể, sao có thể không có Nghiệp hỏa? Đứng nói Liên bang đệ nhất Đại Ma Đầu, ngay cả người thường cả đời chưa từng làm chuyện xấu, trên người cũng không thể không có Nghiệp hỏa…

Chu Văn tự hỏi, cảm thấy Tỉnh Đạo Tiên nhất định dùng phương pháp đặc thù nào đó, tiêu trừ Nghiệp hỏa trên người, nhưng không biết hắn làm thế nào.

Lực lượng Ngục Vương Tôn vô dụng, Chu Văn chỉ có thể tìm biện pháp khác, liên tục chuyển đổi mấy Nguyên Khí quyết khác, đều không thể bài trừ ảnh hưởng lực lượng của Cổ Kính kia.

Lưu Vân hiển nhiên cũng thi triển đủ loại biện pháp, chẳng qua kết quả giống Chu Văn, đều không thoát khỏi khống chế.


Thời điểm tới trước Tần Thủy Hoàng lăng, hai người không thể thoát khỏi khống chế của Cổ Kính.

Tỉnh Đạo Tiên ngừng lại, cầm Cổ Kính quơ quơ trước mặt hai người, hai người lập tức khôi phục tự do, chỉ thấy Tỉnh Đạo Tiên cười tủm tỉm nói:

- Cổ Kính này có tên là Âm Dương Kính, có lẽ các ngươi chưa từng nghe qua tên của nó, có điều thời đại viễn cổ, mặt Âm Dương Kính này đã từng khiến Chư Thiên Thần Linh kính sợ, có thể mạt sát hồn phách, đoạn nhân sinh, Hiện tại ta chỉ dùng nó khóa nhất hồn của các ngươi, nếu các ngươi chịu tiến vào Tần Thủy Hoàng lăng với ta, về sau tự nhiên ta sẽ thả nhất hồn các ngươi bị giam cầm bên trong Âm Dương Kính. Đương nhiên, các ngươi cũng có thể lựa chọn không đi, nhưng nhất hồn này vẫn bị giam cầm bên trong Âm Dương Kính, thời gian dài chỉ sợ tan thành mây khói.

- Không có nhất hồn thì thế nào?

Lưu Vân hỏi.

- Có thể hiểu đơn gian, Âm Dương Kính đem linh hồn ngươi chia làm tam hồn cùng bảy phách, mất đi một hồn cũng không có gì ghê gớm, các ngươi còn có nhị hồn bảy phách, thân thể cũng không có gì tổn thương, Nếu mất đi nhất hồn này, cùng lắm khiến trì nhờ càng ngày càng kém, nói không chừng sau này biến thành ngu ngốc.

Tỉnh Đạo Tiên cười tủm tỉm nói.

Lưu Vân cùng Chu Văn liếc mắt nhìn nhau, Chu Văn biết Tỉnh Đạo Tiên không nói chuyện giật gân, hình dáng bên trong Cổ Kính, tuyệt đối trống rỗng tự sinh, dường như có mối liên hệ nào đó với thân thể bọn họ.

Lưu Vân đột nhiên như nghĩ tới cái gì, nhìn chằm chằm Âm Dương Kính nói:

- Chẳng lẽ mặt Cổ Kính kia chính là Âm Dương Kính trong truyền thuyết Phong Thần bảng thời Thương Chu đại chiến?

- Ngươi thật có chút kiến thức, có điều hiện tại không tính là chí bảo gì, nó chỉ là một kiện vũ khí do Thần thoại Phối sủng biến thành mà thôi, chẳng qua công năng mạnh hơn Thần thoại Phối sủng một chút.

Tỉnh Đạo Tiên nói.

- Khủng Cụ Phối sủng?

Chu Văn nhìn chằm chằm Âm Dương Kính nói.

Tỉnh Đạo Tiên híp mắt lại:


- Ngay cả Khủng Cụ cấp cũng biết, không tốt, Âm Dương Kính xác thực là Khủng Cụ cấp, nếu ta muốn giết các ngươi, chỉ là chuyện cỏn con, cho nên các ngươi căn bản không cần lo lắng ta giết các ngươi hay không, bởi chỉ cần ta muốn các ngươi chết tùy thời đều được, căn bản không cần lừa các ngươi tiến vào Hoàng lăng. Các ngươi chỉ cần trợ giúp ta tiến vào Tần Thủy Hoàng lăng lấy đồ vật, có thể tự do. Hơn nữa ta chỉ lấy một thứ bên trong Tần Thủy Hoàng lăng, còn lại thuộc về các ngươi.

- Nắm ta ngươi to nhất, tự nhiên do ngươi định đoạt.

Lưu Vân nói.

Chu Văn không nói cái gì, xem như cam chịu.

Có điều trong lòng hắn lại có suy nghĩ:

- Nếu Phối sủng Âm Dương Kính có thể tấn thăng lên Khủng Cụ cấp, như vậy mấy Phối sủng có được thuộc tính tiến hóa như Chúc Long, Bạo Quân Bỉ Mông các loại, hẳn cũng có thể tấn thăng Khủng Cụ cấp mới đúng, nhưng phải làm thế nào để chúng nó tấn thăng đây?

Chu Văn còn nhớ Đế Đại nhân từng nói, chỉ có Khủng Cụ cấp mới đánh bại Khủng Cụ cấp, tuy Phối sủng trên người hắn đông đảo, nhưng không một đầu Phối sủng đạt Khủng Cụ cấp, muốn đánh bại Âm Dương Kính sợ không dễ.

- Hiện tại nghĩ cách tấn thăng Khủng Cụ cấp chi sợ không dễ, không biết có biện pháp nào vòng qua Âm Dương Kính, trực tiếp xử lý Tỉnh Đạo Tiên?

Chu Văn cảm thấy, chính mình chưa chắc không có cơ hội.

Lần trước Tỉnh Đạo Tiên trọng thương, hơn nữa chính hắn cũng nói, thân thể hắn không tốt lắm, nếu không có ngoại lực hỗ trợ, chỉ sợ không sống được lâu.

- Triệu hồi Thổ Hành Thú của ngươi, để nó mang theo chúng ta tiến vào Tần Thủy Hoàng lăng, ngươi phải dựa theo tọa độ của của ta mà tiến hành độn thổ, nhất định phải đến vị trí chính xác, nếu không ba người chúng ta phải chết không nghi ngờ, không ai may mắn thoát khỏi.

Tỉnh Đạo Tiên nói.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.