Chương trước
Chương sau




Chu Văn đang suy nghĩ làm sao đối phó làm sao đối phó lão nhân kia, điện thoại di động đột nhiên vang lên, cầm lên nhìn một chút, lại là Âu Dương Lam gọi tới.

Bởi có A Sinh báo nguy trước, Chu Văn biết đại khái Âu Dương Lam gọi điện thoại cho hắn làm gì, nhưng hắn lại không thể không nhận.

- Tiểu Văn, ngươi chạy đi nơi nào, làm sao gần đây không có bóng dáng ngươi?

Âu Dương Lam nói.

- Gần nhất ta đi Trương gia tham gia đấu giá hội, hiện tại đang trên đường trở về.

Chu Văn nói.

- Mất bao nhiêu ngày rồi, đừng nói đi Trương gia tham gia đấu giá hội, coi như đi hải ngoại, hiện tại cũng nên trở lại đi?

Âu Dương Lam bĩu môi một cái nói.

- Ta dự định tiện đường đi một chuyến thăm bạn.

Chu Văn đành phải nói dối.


- Bằng hữu? Nam hay nữ vậy?

Âu Dương Lam lập tức hỏi.

- Nam.

Chu Văn trả lời.

- Nam có gì đáng xem, ngươi mau trở về, ta giới thiệu cho ngươi một cô gái, cô bé này rất không tệ, bỏ lỡ cơ hội này không có lần sau đâu nha.

Âu Dương Lam lại khe cô gái kia một hồi, nói trên trời dưới biển, như kiểu nếu Chu Văn không cưới nàng làm lão bà, sẽ thua lỗ lớn.

- Lam tỷ, gần nhất ta không thể quay về.

Chu Văn đành phải tìm cái cớ.

- Ta mặc kệ, mười sáu tháng này, , ngươi nhất định phải trở về, ta giúp ngươi hẹn nàng gặp mặt, coi như cho Lam tỷ ta một lần mặt mũi, đi gặp người ta một lần, nếu ngươi không thích thật, Lam tỷ cũng không ép ngươi.

Âu Dương Lam quyết tâm muốn lôi kéo Chu Văn ra mắt.

- Ta sẽ cố gắng.

Chu Văn thực sự không có biện pháp gì, đành phải nói như vậy.

- Không phải cố gắng, mà nhất định phải.

Lời Âu Dương Lam xoay chuyển, còn nói thêm:

- Đúng rồi, còn Thượng Sam Nại Tự khiêu chiến, ngươi cũng không thể ứng chiến. Người hải ngoại có năng lực và Phối sủng gì, chúng ta đều không rõ, vạn nhất phát sinh chuyện ngoài ý muốn thì sao? Ta còn trông cậy vào ngươi sinh cho ta một ngoại tôn đây.

Chu Văn xạm mặt lại:

- Ngài yên tâm đi, ta chắc chắn sẽ không ứng chiến.

Mãi mới chờ đến lúc Âu Dương Lam cúp điện thoại, Chu Văn cuối cùng thở dài một hơi.

Nhìn hành trình của mình, ngày mười sáu trở lại Lạc Dương, Chu Văn suy nghĩ một chút, quyết định trở về một chuyến.

Thứ nhất không muốn để cho Âu Dương Lam thất vọng, nhìn chung mặt mũi của nàng, thứ hai Chu Văn cũng cần trở về một chuyến.


Năng lực của hắn, tạm thời không giết được phương sĩ kia, Ba Tiêu Tiên thoạt nhìn cần một khoảng thời gian tiến hóa nữa, nhất định phải nghĩ phương pháp khác diệt trừ phương sĩ kia mới được.

Bằng không luôn cảm giác có một khỏa bom hẹn giờ treo lên đỉnh đầu, khiến Chu Văn không thoải mái.

Chu Văn dự định dẫn dụ phương sĩ kia đến Kỳ sơn, nói không chừng khiến hắn và Đế Đại nhân lưỡng bại câu thương.

Đương nhiên, đây chỉ là tình huống trong tưởng tượng của Chu Văn, thực tế Đế Đại nhân chưa chắc bị hắn lợi dụng.

- Nếu lúc trước thật sự không có biện pháp gì, có điều bây giờ ta có Thổ Hành Thú, trực tiếp trốn vào trong Kỳ sơn, coi như Đế Đại nhân không muốn giúp cũng không được, chắc nàng không thể để người khác tùy ý phá hư bên trong Kỳ sơn?

Chu Văn cưỡi Đại Uy Kim Cương Ngưu đi trở về, đồng thời lại tiến nhập Phó bản Kỳ sơn.

Lần này Chu Văn có Thổ Hành Thú, hắn nghĩ muốn thử một chút xem, có thể nhờ lực lượng Thổ Hành Thú tiến vào tầng chót Lộc Đài hay không?

Tiến vào trò chơi về sau, Chu Văn không chờ Tiểu Hoa mở ra con đường vào núi, trực tiếp cưỡi Thổ Hành Thú chui vào.

Đi vào Lộc đài về sau, Chu Văn cày Dị thứ nguyên sinh vật bên trong một lần, cuối cùng lại sử dụng Thổ Hành Thú, cố gắng trực tiếp tiến vào tầng chót Lộc Đài.

Thổ Hành Thú quả nhiên dùng rất tốt, mang theo Chu Văn xuyên qua nền Lộc Đài, rất nhanh tiến đến một phòng bên trong Lộc Đài, trong phòng trưng bày không ít vàng bạc châu báu, chất đống như núi nhỏ.

Những vàng bạc này châu báu đối với Chu Văn vô dụng, mà đồ vật trò chơi lại không thể lấy ra, Chu Văn cũng lười nhìn nhiều, đẩy cửa đi ra gian phòng này, dọc theo lối đi phía ngoài, tiếp tục tìm tòi.

Rất nhanh, Chu Văn lại phát hiện được phòng khác, lần đây phòng xem xét, bên trong không có vàng bạc châu báu, nhưng có một đầu lợn rừng to lớn nằm sấp ngủ bên trong.

Nhân vật tí hon đẩy cửa phòng ra về sau, lập tức liền kinh động đến nó, nó trừng mắt lao về phía Nhân vật tí hon.

Chu Văn trực tiếp triệu hoán Bạo Quân Bỉ Mông, để nó xông lên giải quyết.

Mặc dù đầu lợn rừng kia rất mạnh, nhưng so với Bạo Quân Bỉ Mông rõ ràng vẫn kém hơn nhiều, chỉ chốc lát sau bị Bạo Quân Bỉ Mông đánh nát xương sọ.

- Giết chết Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật Trư yêu.

Không tuôn ra cái gì, khiến Chu Văn hơi buồn bực.

Bên trong tầng chót Lộc Đài, tựa như một mê cung lớn, trong mê cung có rất nhiều gian phòng, trong phòng sẽ có Dị thứ nguyên sinh vật hoặc châu báu linh tinh, đại bộ phận trong phòng lại không có cái gì.

- Thời điểm trước đó trong hiện thực tiến vào Lộc Đài, hoàn cảnh không giống nơi đây lắm, hẳn phải tầng dưới nhất mới đúng.

Chu Văn cưỡi Thổ Hành Thú, để nó sử dụng độn thổ, tiếp tục hướng về tầng dưới.


Soạt!

Thổ Hành Thú độn thổ sau khi đi ra, lại tiến vào bên trong dòng nước, nơi này lại một mương nước bên trong Cung điện.

- Lúc trước trong hiện thực ta tiến vào đây, hắn theo mương nước bơi vào đi, hiện tại hắn cách khu vực kia không xa.

Chu Văn quan sát xung quanh, lại không phát hiện có Dị thứ nguyên sinh vật, phụ cận cũng không có khu vực trọng yếu, Chu Văn do theo mương nước tiếp tục hướng thượng du mà đi, hy vọng có thể tìm khu vực tương tự trong hiện thực.

Chu Văn còn nhớ rõ, nơi này có rất nhiều Thứ nguyên kết tinh cao cấp, nói không chừng có nhiều Thần kỹ kết tinh.

Dọc theo mương nước đến một căn phòng khác, cảnh tượng đập vào mắt khiến Chu Văn vui mừng quá đỗi, mặc dù chỗ này hắn chưa từng đến, nhưng trên bệ đá của gian phòng này lại có rất nhiều Thứ nguyên kết tinh, như một tòa núi nhỏ.

Bởi trong game, Chu Văn rất dễ thấy được thuộc tính của đống Thứ nguyên kết tinh kia, đại bộ phận đều là Sử thi kết tinh, thế nhưng Thần thoại kết tinh cũng không ít, bảy tám chục thuộc tính kết tinh, Chu Văn thấy trong đó còn có Thần thoại Nguyên Khí kỹ kết tinh.

Có điều Chu Văn rất nhanh chú ý đến, phía trên núi Thứ nguyên kết tinh, lại có một Dị thứ nguyên sinh vật kỳ lạ.

Đó là sinh vật hình báo, lúc này đã đứng lên, nhìn chằm chằm Nhân vật tí hon.

Chu Văn quyết định tiên hạ thủ vi cường, trực tiếp triệu hoán ra Bạo Quân Bỉ Mông, hướng về Dị thứ nguyên sinh vật kia.

Bạo Quân Bỉ Mông không hổ là tồn tại đỉnh cấp trong cấp độ Thần thoại, chỉ một quyền giải quyết sinh vật kia.

- Tất cả là của ta…

Chu Văn nhìn Thứ nguyên kết tinh đầy đất, có xúc động ngửa mặt trời cười to.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, trừ phi chính hắn đem những Thứ nguyên kết tinh này hấp thu toàn bộ, bằng không không thể mang ra, tựa hồ cao hứng sớm.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.