Chương trước
Chương sau




- Ta nhẫn. . . Ta nhẫn. .

Hứa Ái khóe mắt run rẩy, trong lòng có tâm giết người.

Nhưng nơi này là Liên bang, mà trên thân Hứa Ái lại có nhiệm vụ đặc thù, tuyệt đối không thể bại lộ thân phận của mình, cho nên nàng vẫn kiềm nén lại xúc động bạt tai Cách Liệt.

- Các ngươi phải về học viện sao?

Chu Văn hỏi ba người Cách Liệt.

Tin tức của Âu Dương Lam thật nhạy bén, Chu Văn vừa mới vừa về tới học viện, liền nhận được cuộc gọi điện thoại từ nàng, gọi Chu Văn đến tối đi ăn cơm chung.

Chu Văn đáp ứng, thật lâu rồi hắn không thấy Chu Lăng Phong cùng Âu Dương Lam, mượn việc ăn cơm tốt gặp mặt đỡ nhớ.

Thay quần áo mới cho Nha Nhi, mang theo Nha Nhi cùng đi ăn cơm.

Nhưng đến lúc đó về sau, Chu Văn mới phát hiện Chu Lăng Phong không có tại đây, ngoại trừ Âu Dương Lam bên ngoài, còn có một nữ hài thoạt nhìn hai mươi tuổi.

Cô bé kia dĩ nhiên là Thượng Sam Nại Tự giả mạo Hứa Ái, nàng nhìn thấy Chu Văn cùng Nha Nhi cũng hơi ngẩn ra, lúc này mới nhận ra, Chu Văn lại là cái tên gia hỏa dám nói Đại Thiên Ma quá yếu.


- Đến đây Chu Văn, ta giới thiệu cho ngươi, đây là tiểu nữ nhi Hứa Ái…

Âu Dương Lam lôi kéo Chu Văn ngồi bên cạnh mình.

Âu Dương Lam không để Chu Văn ngồi bên cạnh Hứa Ái, bởi vì nàng hiểu rõ Chu Văn, biết Chu Văn căn bản sẽ không cùng nữ sinh nói chuyện phiếm, để cho hắn ngồi bên cạnh Hứa Ái, hắn cũng không nói cái gì.

- Tiểu Ái, đây là Nha Nhi, là cô nhi Chu Văn thu dưỡng, ngươi chớ nhìn hắn lạnh lùng, nhưng thực tế hắn rất tốt bụng.

Âu Dương Lam giải thích lai lịch Nha Nhi, đồng thời tô điểm cho Chu Văn.

- Hoàn cảnh như hiện tại, người ái tâm như vậy đã không còn mấy.

Hứa Ái khẽ cười nói.

- Đúng vậy, Tiểu Văn chẳng những có ái tâm, mà lại thiên phú dị bẩm, học một biết mười.

Những lời Âu Dương Lam khen Chu Văn, khiến bản thân hắn nghe cũng hơi đỏ mặt.

- Ta không…

Lời Chu Văn còn chưa nói xong, đã bị Âu Dương Lam chặt đứt.

Âu Dương Lam nghe mở đầu của Chu Văn, biết hắn nói không có thời gian, nàng hiểu rất rõ Chu Văn, cho nên không chút do dự tiếp lời nói:

- Chu Văn, hắn không có vấn đề gì, ngược lại thời gian còn sớm, chờ cơm nước xong xuôi, các ngươi chính mình ra ngoài đi một chút, có vấn đề gì về mặt tu hành, ngươi cứ hỏi Tiểu Văn, hắn ở phương diện này tuyệt đối là thiên tài.

Âu Dương Lam nghĩ thầm, thật vất vả lắm mới tìm được một nữ tử không bị Chu Văn dọa đi, Âu Dương Lam cảm thấy cơ hội này ngàn lần không thể bỏ qua.

Nàng thực sự bận tâm, loại tính cách như Chu Văn, về sau sẽ không tìm được vợ.

- Nha Nhi, Lam tỷ xinh đẹp dẫn ngươi đi chơi được không?

Cơm nước xong xuôi về sau, Âu Dương Lam muốn đem Nha Nhi mang đi, miễn cho Nha Nhi ảnh hưởng đến cuộc trò chuyện của hai người.

Nha Nhi nghiêng đầu qua, khuôn mặt nhỏ ghé vào bở vài Chu Văn, hoàn toàn không để ý đến Âu Dương Lam.

- Không có việc gì, ta mang nàng đi theo, nàng sợ người lạ.

Chu Văn nói.


- Ngươi cứ như vậy sẽ làm hư nàng.

Âu Dương Lam bất đắc dĩ, mặc dù miệng nàng lợi hại, tuy nhiên lại không đánh lòng cưỡng ép Nha Nhi đi, đành phải để Nha Nhi đi theo Chu Văn.

- Lam tỷ, ta cũng thích tiểu bằng hữu này, ngươi không cần lo lắng.

Hứa Ái nói.

- Ta an tâm.

Âu Dương Lam không khỏi thầm khen Hứa Ái xác thực hiểu chuyện.

Chu Văn cùng Hứa Ái cùng đi ra nhà hàng, Hứa Ái thấy Chu Văn không nói lời nào, liền chủ động mở miệng nói:

- Chu Văn, ta có một chút vấn đề về mặt tu luyện muốn thỉnh giáo ngươi, thuận tiện đi sân luyện tập sao?

- Có thể.

Chu Văn thấy thời gian còn sớm, mà trước đó hắn đã đáp ứng Âu Dương Lam, hắn cũng không thể trực tiếp rời đi, nhẹ gật đầu.

Hứa Ái thấy Chu Văn đáp ứng, trong mắt lóe lên một tia gian xảo, thầm nghĩ:

- Hôm nay ta để ngươi biết cái gì là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, để xem về sau ngươi dám cuồng vọng tự đại, cũng dám nói Đại Thiên Ma quá yếu, đợi lát nữa để ngươi biết, rốt cuộc ai yếu.

Sở dĩ nàng chủ động ước thúc Chu Văn, tự nhiên không phải muốn giữ gìn mối quan hệ với Chu Văn.

Mục tiêu của Thượng Sam Nại Tự lần này không phải là Chu Văn, mà là xưởng chế tạo vũ khí và kiểu vũ khí Nguyên khí mới. Cái này không hề liên quan gì đến Chu Văn, cho nên nàng căn bản không cần cố ý tiếp cận Chu Văn.

Nếu không phải hôm nay trước màn hình Ma phương, Chu Văn đánh giá Đại Thiên Ma quá yếu, còn những lời kia của Cách Liệt khiến nàng vô cùng tức giận, có lẽ Thượng Sam Nại Tự chỉ lễ phép cùng Chu Văn lúc cơm nước, tuyệt đối không chủ động ước thúc Chu Văn.

Ý nghĩ của Chu Văn đơn thuần hơn, hắn chẳng hứng thú gì đối với Hứa Ái, hơn nữa vấn đề phương sĩ kia còn chưa giải quyết xong, căn bản không rãnh suy tư cái khác.

Nếu không phải nể mặt mũi Lam tỷ, hiện tại Chu Văn trở về cày Phó bản.

Hai người đều mang tâm tư, không bao lâu đến một sân luyện tập phụ cận.

Hứa Ái không hy vọng có người khác thấy, cho nên trả tiền thuê một luyện tập thất đơn độc, rất nhanh nhân viên công tác mang bọn hắn vào.

- Có gì cần ta dạy cho ngươi?


Chu Văn nhìn Hứa Ái hỏi.

Lời này trong tai Hứa Ái, nghe làm sao khó chịu, thầm nghĩ trong lòng:

- Ngươi thật sự nghĩ rằng bản thân đủ tư cách dạy ta, kiếp sau đi, đợi lát nữa ngươi biết, rốt cuộc người nào dạy người nào.

Ý nghĩ trong lòng Hứa Ái cũng không biểu hiện bên ngoài, nhìn Chu Văn mỉm cười nói:

- Ngươi biết kiếm pháp sao? Ta gần nhất đang luyện một môn kiếm pháp, nhưng vô luận luyện tập thế nào cũng không cách nào bắt được trọng điểm, muốn mời ngươi giúp ta nhìn một chút, rốt cuộc vấn đề ở chỗ nào?

- Như vậy đi, ngươi trước đem kiếm pháp luyện một lần cho ta xem, ta thử nhìn một chút xem có thể tìm được vấn đề hay không?

Chu Văn nghiêm túc nói.

Hắn không biết Hứa Ái có nhiều tâm tư như vậy, còn tưởng rằng Hứa Ái thật sự muốn tìm hắn hỗ trợ, cảm thấy giúp đỡ một thoáng cũng không sao, dù sao cũng phải nể mặt Âu Dương Lam.

- Tốt, ta trước luyện một lần, ngươi giúp ta nhìn một chút, có chỗ gì không ổn, có lời gì ngươi cứ việc nói, không cần e ngại.

Hứa Ái dứt lời, từ trên mặt giá rút ra một thanh kiếm, sau đứng trung tâm sân luyện tập.

Dĩ nhiên nàng không thật sự nhờ Chu Văn chỉ đạo nàng luyện kiếm, kiếm pháp mà nàng biểu diễn, chẳng những không có vấn đề, hơn nữa còn vô cùng huyền ảo.

Bộ kiếm pháp này gọi là Tam Tiên Kiếm, là một môn kiếm pháp mà Thượng Sam Nại Tự đoạt được trong một Dị thứ nguyên lĩnh vực thần bí, trên thế gian này chỉ có một mình nàng biết Tam Tiên Kiếm này, mà trước kia nàng cũng không biểu hiện nó trước mặt bất kỳ người nào.

Bây giờ nàng thi triển Tam Tiên Kiếm, chỉ thấy luyện tập kiếm trong tay nàng vạch ra quỹ tích huyền ảo, kiếm chiêu nhìn như tùy ý huy sái, trên thực tế lại rất ảo diệu.

Thời điểm lúc trước Thượng Sam Nại Tự tự mình luyện Tam Tiên Kiếm, cũng phải khổ công, chuyên tâm luyện tập hơn một năm, mới chính thức luyện thành Tam Tiên Kiếm, đồng thời lĩnh ngộ Tam Tiên Kiếm kiếm ý.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.