Chương trước
Chương sau




Chu Văn cũng không quay đầu lại tốc độ cao rời đi, Thượng Sam Nại Tự cầm lấy vở cùng bút đứng ngây tại chỗ.

Loại phản ứng này của Chu Văn, theo Thượng Sam Nại Tự, hiển nhiên là không hợp tình lý, mặt đối fan hâm mộ của mình, coi như không nguyện ý kí tên, bình thường cũng không nên có thái độ như vậy.

- Thôi được rồi, chúng ta đi thôi.

Nữ hộ vệ nói với Thượng Sam Nại Tự.

- Ta biết nguyên nhân gì, ngươi đi về trước đi, ta tự có biện pháp.

Thượng Sam Nại Tự nói với nữ hộ vệ, hướng về một chỗ khác đi.

Đến chỗ không có người, Thượng Sam Nại Tự khôi phục hình dạng ban đầu của mình, thay đổi nữ trang, sau đó tự mình đi về phía bãi cát.

Mặc dù Thượng Sam Nại Tự luôn luôn không thích nữ trang, tuy nhiên lại không thể thừa nhận, ở một số phương diện nữ nhân xác thực chiếm ưu thế rất lớn.

Cùng muốn ký tên, người bình thường đối với fan nam tính thường thiếu kiên nhẫn, nhưng với fan nữ tính, đặc biệt fan xinh đẹp đáng yêu, như vậy sẽ dễ dàng hơn nhiều.


Thượng Sam Nại Tự đối với bề ngoài cùng dáng người bản thân hết sức tự tin, so với biến thân Hứa Ái của nàng còn tốt hơn nhiều.

- Đã có điều kiện này, tình cờ làm dùng một chút cũng không phải chuyện gì xấu.

Thượng Sam Nại Tự thầm nghĩ, đi lên bãi cát, đi về phía Chu Văn.

Chu Văn vẫn còn đang chậm rãi đi dạo trên bãi cát, chủ yếu tìm đồ án nhỏ, lại cảm thấy có người đang chăm chú nhìn hắn.

Quay người nhìn về phía ánh mắt, lại phát hiện không phải hai nam nhân trước đó, mà là một thiếu nữ thanh tú xinh đẹp không tới hai mươi tuổi, thật sự là mỹ nhân khó gặp.

Thấy Chu Văn nhìn chăm chú chính mình, Thượng Sam Nại Tự lộ ra một nụ cười quyến rũ, theo Thượng Sam Nại Tự, đây là một loại vũ khí cực kỳ lợi hại.

Chu Văn nhìn chằm chằm Thượng Sam Nại Tự, cảm thấy ánh mắt kia có chút quen thuộc, nhưng dù sao chỉ dựa vào ánh mắt thôi, rất khó phân biệt, hắn muốn nhìn kỹ một chút, phán đoán bản thân lúc nào nơi nào gặp qua nữ nhân có ánh mắt như vậy.

Thượng Sam Nại Tự nghĩ thầm:

- Quả nhiên, nam nhân đều háo sắc.

Nghĩ như vậy, Thượng Sam Nại Tự hướng về phía Chu Văn đi tới, mái tóc của nàng theo gió biển thổi hơi hơi nâng lên, quần áo mỏng manh bị gió thổi áp sát trên thân, hiện ra những đường cong tinh tế.

Như vậy chậm rãi tới, coi như so với người mẫu cũng không kém cỏi, còn nhiều hơn mấy phần xinh đẹp mà người mẫu tự nhiên không có.

- Ta gọi là Hải, hình như ta gặp qua ngươi ở nơi nào, ngươi có thể nói ta biết tên của ngươi được không?

Thượng Sam Nại Tự đến trước mặt Chu Văn, mỉm cười nói với Chu Văn.

- Ngươi nhớ lầm, ta không biết ngươi.

Chu Văn cẩn thận suy nghĩ một chút, xác thực không biết nữ nhân này, nói xong liền xoay người đi.

Thượng Sam Nại Tự hơi ngẩn ra, thấy Chu Văn đã quay người đi, bình phục tâm tình, đuổi theo, đứng trước mặt Chu Văn nói, dùng tư thái nữ nhân xinh đẹp xấu hổ nhìn Chu Văn nói:

- Không biết không liên quan, ta cảm thấy ngươi rất đặc biệt, có thể làm quen được không?


- Không thể, xin nhường đường.

Chu Văn lấy tay đẩy Thượng Sam Nại Tự nhìn thoáng qua đá ngầm phía sau nàng, sau đó lại hướng về bên khác đi tới.

Thượng Sam Nại Tự ngốc ngốc đứng ở nơi đó, nửa ngày chưa kịp phản ứng, ngẩn ra một hồi lâu, chờ thời điểm lấy lại tinh thần, Chu Văn đã đi xa.

- Cái tên này… Hắn là nữ nhân sử dụng biến thân thuộc sao?

Vẻ mặt Thượng Sam Nại Tự cổ quái nói.

Chu Văn dạo một vòng trên bờ cát, cũng không phát hiện được đồ án nhỏ, thuận tay giết mấy con Hải Quy bò trên bờ biển.

Đáng tiếc tất cả đều là Phàm thai Hải Quy, cũng không tuôn ra vật gì.

Chu Văn triệu hồi ra Đại Uy Kim Cương Ngưu, cưỡi nó hướng về phía hòn đảo bên trong mà đi, sáu hòn đảo bên trong Quy Mộ, chỉ thời điểm thủy triều xuống mới có thể nhìn thấy.

Căn cứ tư liệu Chu Văn tra được, sáu tòa Quy Mộ này, thỉnh thoảng có Thần thoại Hải Quy xuất hiện, có điều số lượng rất ít, nhưng Truyền kỳ và Sử thi Hải Quy lại không ít.

Chu Văn đối với Dị thứ nguyên sinh vật này không hứng thú gì, chủ yếu muốn lên đảo tìm đồ án nhỏ.

Bên trên Quy xác đảo cũng có người săn giết Hải Quy, những người này rõ ràng mạnh hơn rất nhiều, phần lớn đều là Truyền kỳ, tình cờ vẫn thấy Sử thi cường giả.

Chu Văn không hứng thú gì đối với bọn hắn, tại tòa thứ nhất Quy Xác đảo từ bên trên dạo qua một vòng, không phát hiện đồ án nhỏ, thời điềm đang chuẩn bị muốn rời đi, đột nhiên thấy trong nước biến bên cạnh xuất hiện một đầu quái vật khổng lồ vọt lên.

Đó là một đầu Hải Quy lớn như voi, mai rùa của nó cũng giống Hải Quy bình thường, đều có màu đen, có điều thoạt nhìn đen sâu hơn chút.

Mà trên lưng Đại Hải Quy này lại có kim sắc hoa văn, giống như từng đạo kim tuyến, tạo thành đồ án kỳ dị trên người nó.

- Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật Huyền Thiết Kim Tuyến Quy!

Cách đó không xa, đã có người kêu lên sợ hãi.

Hắn kêu lên, khiến tầm mắt không ít người phụ cận hấp dẫn tới, có người thấy Huyền Thiết Kim Tuyến Quy thì lùi lại, mà có vài người thì lao đến.

Người dám xông tới, trên cơ bản đều là Sử thi.


Bởi tốc độ Huyền Thiết Kim Tuyến Quy không nhanh, mà Sử thi cường giả có cơ hội né tránh, mà mấy Sử thi cường giả theo phương hướng khác nhau công kích, khiến Huyền Thiết Kim Tuyến Quy trước sau đều khó khăn, trong lúc nhất thời cũng không gây thương tổn ai.

Hải Quy tại Quy Mộ, có lực phòng ngực xác thực rất mạnh, nhưng sức chiến đấu xác thực không quá mạnh, Thần thoại sinh vật bị đám Sử thi cường giả khi dễ sợ chỉ có con hàng này.

Nhưng lực công kích của mấy Sử thi cường giả, đối với Huyền Thiết Kim Tuyến Quy cũng không có tác dụng gì, đủ loại Nguyên Khí kỹ cùng Phối sủng đánh trên thân Huyền Thiết Kim Tuyến Quy, phát ra tiếng sắt thép va chạm đương đương, nhưng cũng không lưu lại dấu vết gì.

Chu Văn đứng bên cạnh xem trong chốc lát, cũng không lập tức ra tay công kích Huyền Thiết Kim Tuyến Quy.

Thượng Sam Nại Tự cũng tới hòn đảo, thấy Huyền Thiết Kim Tuyến Quy, trong lòng lại có chủ ý:

- Có thể lợi dụng việc tranh đoạt Huyền Thiết Kim Tuyến Quy, thử một chút thực lực của hắn.

Thấy qua kiếm pháp của Chu Văn về sau, Thượng Sam Nại Tự mặc dù tự nhận có được Thủ Hộ giả Đại Ma Thần, so với Chu Văn hơn một bậc, nhưng không dám khinh thường hắn.

Thượng Sam Nại Tự cảm thấy, lần này có thể đạt được tài nguyên Lữ gia hay không phụ thuộc chủ yếu cạnh tranh với Chu Văn lần này, mà Chu Văn đại biểu An gia, nếu trước khi săn giết Dị thứ nguyên sinh vật kia, khiến Chu Văn rời khỏi, tự nhiên không thể tốt hơn.

- Kiếm pháp ta có lẽ không bằng ngươi, thế nhưng thực chiến, ngươi chưa hẳn thắng được ta.

Thượng Sam Nại Tự nghĩ vậy, hướng về phía Huyền Thiết Kim Tuyến Quy.

Những Sử thi nhân loại kia rõ ràng vô pháp chém giết Huyền Thiết Kim Tuyến Quy, công kích của bọn hắn căn bản vô dụng.

Chu Văn nhìn trong chốc lát, đại khái hiểu rõ năng lực của Thần thoại sinh vật này, trên cơ bản kỹ năng thiên phú của nó đều phía trên quy xác, phương diện khác đều rất yếu, chỉ cần có thể đánh vỡ phòng ngự của nó, muốn giết nó rất đơn giản.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.