Chương trước
Chương sau




Chu Văn quan sát bốn phía, cũng không có phát hiện sinh vật phá cấm kia, mà động thủy tinh này rất bình thường, chỉ có một quả trứng như vậy.

- Thật sự hối hận, biết sớm như vậy, ta tự mình tới đây lấy trứng, giá trị viên trứng này vượt xa số lượng Ma phấn kia.

Tất Đạt hối hận nói.

Chu Văn không nói gì, hướng về quả trứng kia tới, bởi Dị thứ nguyên sinh vật bên trong vẫn chưa xuất sinh, cũng không nguy hiểm gì.

Đi tới bên cạnh pha lê trứng, Chu Văn duỗi tay cầm viên trứng kia lên.

Viên trứng này so với đá còn trầm trọng hơn, mặc dù không lớn, nhưng trọng lượng hơi dọa người, nếu không phải lực lượng Chu Văn đủ lớn, chỉ sợ một tay còn không nâng lên được.

Chu Văn đụng phải trứng trong tích tắc, đột nhiên thấy bên cạnh xuất hiện gợn sóng không gian, đó là dấu hiện truyền tống không gian cự ly xa.

Sau đó Chu Văn thấy một Dị thứ nguyên sinh vật giống Kỳ Lân, theo gợn sóng không gian vọt ra, thân thể như lưu ly, lập lỏe quang thải chói lóa, gầm thét nhào về phía Chu Văn, móng của nó mang theo lực lượng xé rách hư không, còn chưa tới thân Chu Văn, mà hư không trước người Chu Văn xuất hiện vết rách.


Trong lòng Chu Văn run lên, trực tiếp thu viên trứng kia vào Hỗn Độn châu, đồng thời người tốc độ cao chớp động, tránh qua, tránh né sinh vật phá cấm công kích.

Cơ hồ đồng thời, Chu Văn triệu hoán Bạo Quân Bỉ Mông ra ngoài, chặn sinh vật phá cấm xông tới.

Ầm ầm!

Bạo Quân Bỉ Mông va chạm với sinh vật phá cấm kia, sinh ra lực lượng kinh khủng, trực tiếp chấn nổ hang động, lập tức có hàng loạt nước biển từ phía trên rót xuống, lấp đầy hang động này.

Mà mọi người trên đảo, đột nhiên nghe được tiếng vang như thủy lôi nổ, sau đó thấy trong nước biển không xa, có cột nước bay lên mấy chục mét, lập tức biết nơi đó có chuyện phát sinh.

Thời điểm đang đáng giá, thấy có người từ trong nước vọt ra, đầu tiên là Chu Văn ôm Nha Nhi, sau đó là Bạo Quân Bỉ Mông chiến đấu với sinh vật phá cấm.

Sinh vật phá cấm điên cuồng nhào về phía Chu Văn, Bạo Quân Bỉ Mông lập tức huy quyền ngăn cản, nhưng thời điểm lực lượng Bạo Quân Bỉ Mông không đụng vào sinh vật phá cấm, sinh vật phá cấm đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, sau đó xuất hiện trên đỉnh đầu Chu Văn, lợi trảo cơ hồ đụng trên đỉnh đầu Chu Văn.

Thân hình Chu Văn biến mất trong nháy mắt, khiến công kích của sinh vật phá cấm thất bại.

Bạo Quân Bỉ Mông truy hướng sinh vật phá cấm, đáng tiếc nó còn chưa kịp đuổi tới sinh vật phá cấm kia, sinh vật phá cấm đã thuấn di rời đi, lần nữa đuổi kịp Chu Văn đang thuấn di tới.

Nếu không phải Chu Văn am hiểu thân pháp, phản ứng đủ nhanh, chỉ sợ thuấn di xuất hiện trong nháy mắt đã bị xé thành hai nửa.

Chu Văn mặc Long Lân giáp, một tay nắm Hoàng Kim Chiến Thần Kích, chặn móng vuốt kinh khủng kia.

Răng rắc!

Hoàng Kim Chiến Thần Kích bị móng vuốt kia cắt chém thành nhiều đoạn, Chu Văn mặc dù thừa cơ tránh qua, tránh né nhất kích này, Hoàng Kim Chiến Thần Kích lại không cứu nổi.

- Thật vất vả tuôn ra một thanh Hoàng Kim Chiến Thần Kích, cứ như vậy hủy đi.

Chu Văn hơi đau lòng, trước kia ghét bỏ Hoàng Kim Chiến Thần Kích tuôn ra hơi nhiều, nhưng hiện tại phát hiện căn bản không đủ dùng.

Lực công kích của sinh vật phá cấm vô cùng đáng sợ, khiến Chu Văn âm thầm kinh hãi, nếu như hắn không nhìn lầm, cái tên này hẳn tinh thông không gian cắt chém, Thần thoại binh khí bình thường khó mà đối kháng Không gian lợi nhận, bằng không Hoàng Kim Chiến Thần Kích cũng không dễ bị phá hủy.

- Về sau nhất định phải tìm một thanh vũ khí có kỹ năng Bất Hủ Bất Diệt, bằng không lúc đối mặt với một số kỹ năng đáng sợ, căn bản không cam đoan vũ khí không bị phá hủy.


Chu Văn thầm nghĩ.

Chu Văn lại né tránh công kích mấy lần, không dám chính diện liều mạng với sinh vật kia.

- Chu Văn, nếu ngươi không chắc thì mau tránh ra.

Trương Tiêu đã suất lĩnh Bạch Hạc đội lao đến.

- Đang có ý đó, gia hỏa này giao cho các ngươi.

Thân hình Chu Văn lóe lên, vọt về phía sau Bạch Hạc đội.

Trương Tiêu ra lệnh một tiếng, rất nhiều đệ tử Trương gia trên lưng Bạch Hạc, đồng thời đánh ra từng đạo Linh phù, số lượng Linh phù rất nhiều, trong nháy mắt bao phủ mảng lớn trên bầu trời, bao vây sinh vật phá cấm kia lại.

Từng trương Linh phù tản mát ra tia sáng thần bí, tia sáng đan vào lẫn nhau, biến thành một tấm Linh Lực lưới, bao vây sinh vật phá cấm lại.

Sinh vật phá cấm phóng tới Linh phù, lại không thể xé rách lưới linh lực, ngược lại bị Linh phù dính lên người, trói buộc thân thể nó lại.

Thời điểm sinh vật phá cấm thuấn di, lại không thể thoát được Linh Lực lưới, chỉ có thể mang theo Linh Lực lưới cùng nhau thuấn di, thời điểm xuất hiện, vẫn bị kẹt lại trong Linh Lực lưới.

Dưới sự dẫn đầu của Trương Tiêu, từng thành viên Bạch Hạc đội vận chuyển Nguyên Khí quyết, khiến cho những tấm Linh phù kia tỏa ra quầng sáng càng ngày càng mạnh, sinh vật phá cấm kia tựa hồ vô cùng đau đớn, gầm thét muốn xé rách Linh Lực lưới, nhưng không đem lại hiệu quả.

Linh Lực lưới thoạt nhìn cũng không phải tồn tại chân thực, ngược lại như hình xăm xuất hiện trên thân sinh vật phá cấm, mặc cho sinh vật phá cấm kia dãy dụa thế nào, cũng không cách nào thoát được.

- Trương gia thật sự có vốn liếng, loại Nguyên Khí quyết kia lại có thể liên hợp Nguyên Khí kỹ của những người khác nhau làm một, thật thần kỳ.

Chu Văn thật sự cảm giác có điểm mở rộng tầm mắt, trước kia hắn chưa từng thấy qua loại Nguyên Khí quyết và Nguyên Khí kỹ nào như vậy.

Trương Tiêu lạnh giọng nói:

- Hiếm thấy, nội tình Trương gia ngươi làm sao biết.


Chu Văn không nói gì, nhìn Trương gia và sinh vật phá cấm kia tranh đấu.

Người Hạ gia và đám thợ săn tự do cũng bị hấp dẫn tới, có điều Trương gia và sinh vật phá cấm chiến đấu, bọn hắn cũng không tiện nhúng tay.

Vì một đầu sinh vật phá cấm và Ma phấn đắc tội Trương gia, chỉ có thằng ngốc mới làm vậy.

Có điều tất cả mọi người ôm một loại tâm tính, nếu như Trương gia không giải quyết được sinh vật phá cấm kia, thậm chí lưỡng bại câu thương, như vậy bọn hắn phải làm sao nhặt được đại tiện nghi này.

Thời điểm mọi người đang quan chiến, lại có một người đi tới miệng núi lửa, cúi đầu hướng về miệng núi lửa nhìn quanh thêm vài lần, sau đó thận trọng trèo xuống dưới.

Người này rất nhanh đến ao nham tương, bất ngờ hắn chính là Tất Đạt trước đó mang theo Chu Văn đi đến sào huyệt sinh vật phá cấm.

- Những tên ngớ ngẫn kia, để bọn hắn liều mạng đi, không có bọn hắn kiềm chế đầu Bích Không Thiên Tinh Thú kia, ta cũng không cách nào lấy được đồ vật phía dưới.

Tất Đạt nhìn thoáng qua dung nham, triệu hoán ra một đầu Phối sủng, rõ ràng nó chính là một đầu Huyền Thiết Kim Tuyến Quy.

Huyền Thiết Kim Tuyến Quy hóa thành áo giáp bọc toàn thân, đem cả người Tất Đạt bao bọc kín kẽ, sau đó hắn đi đến ao nham tương, thoạt nhìn tựa hồ muốn chui vào bên trong nham tương.

- Dựa theo ước định, ngoại trừ ba thành Ma phấn bên ngoài, tất cả mọi thứ đều thuộc về ta, ngươi không phải muốn sau lưng ta nuốt bảo bối riêng chứ?

Tất Đạt một chân vừa mới bước vào ao nham tương, đột nhiên nghe được thanh âm, thân thể lập tức run lên, ngạc nhiên nghi ngờ quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy Chu Văn không biết lúc nào đứng sau lưng hắn, cách đó không xa.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.