Chương trước
Chương sau




- A!

Trên mặt hồ lại truyền tới một tiếng hét thảm, Chu Văn vốn cho rằng đó là tiếng thét của Bù Nhìn, nhưng ai biết nghe rõ ràng về sau, mới phát hiện lại là Âm Phù Vương.

Âm Phù Vương một tay quán xuyên lồng ngực Bù Nhìn, một tay bắt lấy tay Bù Nhìn, nhưng Bù Nhìn mặt không thay đổi đứng trước mặt hắn, Nguyên khí trong thân thể Âm Phù Vương lại tốc độ cao hướng về phía Bù Nhìn.

Âm Phù Vương muốn hất Bù Nhìn ra ngoài, lại như bị hút lại, không làm sao thoát được, mà Bù Nhìn lại tới gần thân thể hắn như muốn dính vào làm một.

- ầm ầm!

Chu Văn thấy trên bàn tay Âm Phù Vương có vầng sáng lưu chuyển, một ký dị kỳ dị xoay chuyển trên bàn tay hắn, lại mạnh mẽ chấn nổ thân thể Bù Nhìn.

Thân thể Bù Nhìn trượt trên mặt hồ như tuyển thủ trượt băng nghệ thuật, nhưng động tác của nó lại quỷ dị tới cực điểm, vặn vẹo thân thể, trượt hướng Âm Phù Vương đồng thời, một cái tay cũng hướng về phía bắt tới.


Âm Phù Vương và Bù Nhìn đại chiến trên hồ nước, lại mảy may không chiếm được lợi lộc gì, nếu không phải hai tay hắn có ký hiệu kỳ dị có thể khắc chế Ma khí, chỉ sợ hắn đã sớm bị Bù Nhìn hút thành thây khô.

Nói như vậy, Âm Phù Vương cũn không dễ chịu gì, mắt hắn không thể nhìn, chỉ dựa vào giác quan khác quan sát vẫn chưa đủ, đồng thời hắn lại không dám động vào thân thể Bù Nhìn.

Bù Nhìn như tuyển thủ trượt băng nghệ thuật chuyên nghiệp, thân thể di chuyển quỷ dị trên mặt hồ, dùng đủ loại tư thế công kích Âm Phù Vương.

Thủy tinh chi thể kinh khủng của Âm Phù Vương, mỗi chỗ bị Bù Nhìn chạm qua lập tức biến thành màu đen, như mực xâm nhập huyết nhục.

- Bù Nhìn thật kinh khủng!

Trong lòng Chu Văn kinh hãi, Âm Phù Vương cường đại như vậy, trước mặt Bù Nhìn lại bị áp chế chật vật không đỡ được.

Ngũ Hành độn thuật trước mặt Bù Nhìn tựa hồ không hiệu quả lắm, hắn thủy độn, thân hình Bù Nhìn cũng biến thành hắc vụ tiêu tán, chờ hắn thoát ra từ trong nước, Bù Nhìn đã ngưng tụ thành hình bên cạnh hắn.

Hai tồn tại Khủng Cụ cấp vô địch, thoạt nhìn không bộc phát lực lượng kinh khủng kinh thiên động địa, nhưng trận chiến của bọn hắn lại hung hiểm cực điểm, nếu đổi thành Thần thoại cấp bình thường, sợ một chiêu không tiếp nổi, chết thảm tại chỗ.

Lực lượng mạnh yếu không đơn thuần phụ thuộc vào lực phá hoại, có một chút lực lượng có lực phá hoại không mạnh, nhưng nếu loạn đụng tức tử.

Chu Văn vốn định thừa cơ chạy trốn, nhưng trốn tránh trong nước nhìn lén, lại bỏ đi lập tức bỏ suy nghĩ chạy trốn.

Âm Phù Vương tinh thông Ngũ Hành độn thuật, nếu như hắn thật sự muốn chạy trốn, có thể trốn xa trăm dặm, tin tưởng Bù Nhìn không dễ dàng đuổi kịp hắn.

Nhưng Âm Phù Vương chì dùng độn thuật trong phạm vi nhỏ, cũng không đi xa, rõ ràng hắn không thể từ bỏ về Tử Đồng Cầu kia, muốn cướp viên Tử Đồng Cầu từ chỗ Bù Nhìn.

Trên thực tế Bù Nhìn chỉ dùng một tay chiến đấu, cái tay còn lại của nó gắt gao cầm Tử Đồng Cầu, rõ ràng nó cũng coi trọng Tử Đồng Cầu.

Chu Văn lặng lẽ triệu hoán Ma Anh, để nàng cùng tiềm phục trong nước, hi vọng có thể tìm được một cơ hội.

Ma Anh mắt to dò xét Bù Nhìn và Âm Phù Vương, rõ ràng nàng cũng đang phán đoán tình thế tìm cơ hội.


Âm Phù Vương mặc dù bị Bù Nhìn áp chế, có điều không nguy hiểm đến tính mạng, thời điểm chiến đấu, Âm Phù Vương vẫn còn nghiêm nghị quát hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là ai? Có phải Ma tộc? Ta từng Thủ Hộ giả Ma tộc ngươi ngang hàng luận giao….

Bù Nhìn căn bản không để ý tới hắn, giống như quỷ mị vây quanh Âm Phù Vương công kích, đánh Âm Phù Vương hiểm tượng hoàn sinh.

Chu Văn thấy Âm Phù Vương tựa hồ có ý thối lui, thầm nghĩ:

- Nếu để hắn chạy, ta cũng không phải đối thủ Bù Nhìn, chỉ sợ không cầm Tử Đồng Cầu về được, làm thế nào khiến Âm Phù Vương không chạy, và Bù Nhìn cùng hắn lưỡng bại câu thương đây?

Nhưng suy nghĩ một chút, tựa hồ không có biện pháp gì hiệu quả, một kẻ tinh thông Ngũ Hành độn thuật, trừ phì phong cấm toàn bộ Ngũ Hành nguyên tố, bằng không căn bản không có khả năng ngăn cản hắn chạy trốn.

Quả nhiên, Âm Phù Vương phát hiện mình vô phương chuyển bại thành thắng, mà thời điểm vô phương ngăn cản công kích của Bù Nhìn, đã nảy sinh thoái ý.

Sau khi tránh né công kích của Bù Nhìn, Âm Phù Vương trực tiếp sử dụng thủy độn chạy đến rìa hồ nước, phí thân nhảy xuống bờ, nửa người đã rơi vào trong đất, muốn độn thổ mà đi, trực tiếp trốn xa nơi này, chờ chữa khỏi thương thể lại đến tìm bbb.

Nhưng sắc mặt Âm Phù Vương lại đột nhiên nhất biến, hắn chỉ cảm thấy tựa hồ có một lực lượng hút linh hồn hắn lại, đem linh hồn hắn hút về phía trung tâm hồ.

Âm Phù Vương vừa mới trốn vào trong đất, nhưng lại thân bất do kỷ đảo ngã lại bên trong hồ nước.

- Linh Hồn Tù Lung!

Âm Phù Vương run sợ thất sắc, không khỏi kêu to ra tiếng.

Chu Văn cũng nhìn thấy một màn cực kỳ quái dị, Bù Nhìn đứng trên mặt hồ, thân thể bao vây bởi hắc vụ, nhưng rơm rạ tạo thành thân thể, tản ra Linh hồn thánh huy.

Toàn bộ hồ nước đều tản ra bạch sắc linh hồn hào quang, như một tòa Thánh quang chi hồ.


Thân thể Âm Phù Vương lao ra hồ nước, nhưng trên thân lại có một đạo hư ảnh bị khóa bên trong hồ nước, sau đó thân thể Âm Phù Vương như dây thun bị kéo dãn, bật ngược trở lại.

Hư ảnh trong suốt kia hòa thành một thể với hắn, mà Bù Nhìn lần nữa biến thành hắc vụ đến bên cạnh hắn, phát động công kích.

Chu Văn cũng kinh hãi, thời điểm thừa dịp bọn hắn đại chiến, hướng về phía bờ, muốn rời khỏi hồ nước.

Nhưng hắn vừa mới lên bờ, cảm giác bên trong hồ nước tựa hồ có vật gì ảnh hưởng chính mình, để Chu Văn không tự chủ đầu nhập bên trong hồ nước.

- Âm Phù Vương nói Linh Hồn Tù Lung, chẳng lẽ nó có thể cầm tù linh hồn?

Chu Văn thấy Yêu Thần Huyết Mạch Đồ Lục và Mệnh hồn Đồng Kính vô dụng, trong lòng hơi động, hoán đối thành Mệnh hồn Ngục Vương Tôn.

Mệnh hồn Ngục Vương Tôn vừa xuất hiện, toàn bộ thân thể Chu Văn hóa thành trạng thái Ngục Vương Tôn, nguyên bản có lực lượng kỳ dị kéo hắn hiện tại biến mất, Chu Văn cuối cùng xông lên bờ.

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong hồ làm gì có hào quang thánh khiết, thậm chí không có chút nước hồ nào, vô số bạch cốt chìm trong đáy hồ, thậm chí có vô số oán linh kêu rên giãy dụa, hồ nước kia đơn giản là một tòa Luyện Ngục nhân gian, mà Bù Nhìn kia chính là Luyện Ngục Vương.

Vô số oán linh lôi kéo hồn phách Âm Phù Vương, thân thể Âm Phù Vương có thể rời khỏi hồ nước, nhưng hồn phách lại bị vô số oán linh lôi kéo dây dưa ra không được.

Có oán linh muốn kéo Chu Văn, nhưng đụng phải Ngục Vương Tôn chi thể, lập tức biến thành tro bụi.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.