Chương trước
Chương sau




Chu Văn tùy tiện tuyển một thanh luyện tập kiếm, đó là loại kiếm thanh phong ba thước, công thủ nhẹ nhàng.

Loại kiếm gì đối với Chu Văn mà nói cũng không quan trọng lắm, hắn muốn luyện kỳ thật không phải tìm một thanh kiếm, mà luyện tập mười ba thức kiếm pháp ở Chốn đào nguyên lần trước.

Nghiêm chỉnh mà nói, kiếm thức không quan trọng, chân chính quan trọng chính là ba ngàn kiếm ý kia.

Nghe lão binh kia nói về sau, Chu Văn mới ý thức được, kỳ thật ngoại hình kiếm không quan trọng, mà phải biết rằng dùng kiếm để làm gì?

- Xuất kiếm.

Chu Văn nhìn Toa Đế nói.

Toa Đế không do dự, xuyên giáp kiếm trong tay nhanh như tia chớp đâm tới.

Chu Văn cơ hồ đồng thời xuất kiếm, đồng dạng nhanh như tia chớp, giống Toa Đế, đều là kiếm pháp chủ công.

- Thắng!

Cách Liệt nhìn kiếm Toa Đế đã đến trước ngực Chu Văn, mà kiếm Chu Văn vẫn cách Toa Đế một đoạn, không khỏi vui mừng quá đỗi, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.


Toa Đế có thể thắng huấn luyện viên một lần, hắn coi đây là chuyện phi thường khích lệ, mà bản thân Toa Đế cũng không ngờ, mình lại thắng.

- Lại đến.

Chu Văn lại không biểu tình gì, thu hồi luyện tập kiếm tiếp tục nói.

Toa Đế thu hồi kiếm về sau, lại lần nữa sử dụng đồng dạng chiêu thuật, Chu Văn cũng vẫn dùng công đối công, kết quả vẫn như cũ, kiếm Toa Đế lại đụng Chu Văn trước.

- Tiếp.

Chu Văn thu hồi kiếm, tiếp tục nói.

Lần trước Chu Văn chỉ nhớ kỹ ba ngàn kiếm ý, bản thân vẫn chưa thực tế luyện tập qua, hiện tại Chu Văn muốn bản thân luyện tập qua ba ngàn kiếm ý, chân chính tìm chỗ vi diệu bên trong kiếm ý.

Liên tục mấy kiếm, Toa Đế đều thắng Chu Văn, nhưng trong nội tâm nàng lại có chút khiếp sợ.

Toa Đế có được Odin Chi Nhãn, động tác của Chu Văn trong mắt nàng không khác gì được tua chậm, cho nên chỉ cần tăng tốc huy kiếm có thể theo kịp, phá giải kiếm pháp Chu Văn.

Nhưng trên thực tế lại không phải như thế, Chu Văn mỗi một lần lần nữa xuất kiếm, kiếm pháp đó tựa hồ cũng biến so với trước mạnh rất nhiều, không chỉ kỹ xảo cùng tốc độ tăng lên, càng quan trọng hơn, kiếm ý bên trong kiếm pháp của hắn càng ngày càng mãnh liệt.

Mười mấy kiếm về sau, Toa Đế đã không thể không sử dụng thân pháp né tránh kiếm Chu Văn, bởi kiếm của nàng đã không còn biện pháp đánh trúng Chu Văn trước một bước.

Nhưng nàng vừa lui, đã không còn cơ hội thắng, kiếm pháp Chu Văn một chiêu sau so chiêu trước nhanh hơn, rất nhanh kiếm Chu Văn đã chỉ trước ngực Toa Đế.

- Ta thua.

Toa Đế bại tâm phục khẩu phục.

Thời điểm mười mấy kiếm đi qua, kiếm pháp Chu Văn lại có tiến bộ lớn như vậy, đơn giản không cách nào tưởng tượng.

Ngẫm lại một người trước mười mấy kiếm bị ngươi nhẹ nhõm hạ gục, nhưng mười mấy kiếm về sau, ngươi đã không phải là đối thủ, đây là chuyện kinh khủng bực nào.

Nhưng chuyện như vậy, phát sinh trên thân Chu Văn, Toa Đế cũng không quá mức kinh ngạc, Cách Liệt cùng Phong Thu Nhạn cũng không thấy kinh ngạc, bởi hắn chính là huấn luyện viên, hắn có thể đánh bại Toa Đế, cũng không phải sự tình không thể tiếp nhận.

- Tiếp tục.

Chu Văn thu hồi kiếm, tựa hồ trầm tư một lát, sau đó còn nói thêm.

Toa Đế không biết lại tiếp tục luyện tiếp còn có ý nghĩa gì, Chu Văn khoái kiếm, đã để nàng thấy mà không thoát, tiếp tục luyện tiếp cơ hồ vô nghĩa.

Có điều Chu Văn nói tiếp tục, Toa Đế đành phải nghe theo.


Chẳng qua lần này, Toa Đế phát hiện kiếm pháp Chu Văn lại không đồng dạng, kiếm pháp Chu Văn lại không nhanh như trước, cũng không có tính công kích, tựa hồ biến thành kiếm pháp phòng ngự.

Nhưng kỳ quái, Chu Văn vẫn sử dụng kiếm chiêu giống nhau.

- Đồng dạng kiếm thức, kiếm ý hoàn toàn khác biệt, tác dụng kiếm pháp tựa hồ thay đổi hoàn toàn, chuyện này sao có thể?

Toa Đế hơi kinh ngạc, đồng thời cũng biết vì cái gì Chu Văn muốn tiếp tục.

Kết quả lần này, Chu Văn rất nhanh lại bại, bởi vì hắn chuyên chú vào phòng thủ phản kích, nhưng bởi có Odin Chi Nhãn, muốn phòng vệ thế công ó rất khó.

- Tiếp tục.

Chu Văn biểu lộ không có bất kỳ biến hóa nào, lần nữa cùng Toa Đế chiến đấu.

Một lần lại một lần thất bại về sau, Toa Đế muốn đánh bại Chu Văn trở nên càng ngày càng khó khăn, cơ hồ trước đó tái diễn, không bao lâu, Toa Đế phát hiện mình đã không có cách nào đánh tan kiếm pháp phòng ngự Chu Văn.

Cuối cùng, Toa Đế lại bại.

Nhưng Chu Văn vẫn còn muốn tiếp tục, mà hắn sử dụng kiếm pháp, kiếm thức vẫn như cũ, nhưng kiếm ý lại thay đổi.

- Rốt cuộc có chuyện gì? huấn luyện viên dùng một bộ kiếm pháp sử dụng ba loại kiếm ý khác biệt? Hắn làm thế nào luyện thành?

Cách Liệt không tin vào mắt mình.

- Không biết, có điều thoạt nhìn không chỉ có ba loại kiếm ý.

Phong Thu Nhạn nói.

Cách Liệt hơi ngẩn ngơ:

- Không chỉ ba loại, ngươi đang nói đùa sao? Một loại kiếm pháp luyện thành ba loại kiếm ý trở lên, đây không phải sự tình nhân loại có thể làm được?

- Hắn là huấn luyện viên.

Phong Thu Nhạn mắt không chớp nhìn chằm chằm Chu Văn chiến đấu nói.

Giống như Phong Thu Nhạn nói, Chu Văn không chỉ có ba loại kiếm ý, trên thực tế đây vốn không phải kiếm pháp nhân loại, bản thân Bạch y nhân tại Chốn đào nguyên không phải nhân loại, kiếm pháp của hắn tự nhiên không dành cho nhân loại, ngay cả Bạch y nhân kia cũng không cách cách nào tin tưởng, Chu Văn có thể ghi lại ba ngàn kiếm ý, rõ ràng bộ kiếm ý này kinh khủng đến bực nào?

- Bốn loại. . . Năm loại. . . Sáu loại. . . Ông trời ơi. . . Huấn luyện viên rốt cuộc luyện bao nhiêu kiếm ý?

Hiện tại Cách Liệt cảm giác như đang mơ.


Vô luận loại kiếm ý nào, trong tay Chu Văn đều dần dần mạnh lên, sau đó đánh bại Toa Đế.

Toa Đế rất khó chịu, nhưng đồng thời cũng hết sức hưng phấn, nàng cũng là kiếm khách, đối mặt với nhiều chủng loại kiếm ý như vậy, đối với nàng đem lại trợ giúp rất lớn, lý giải của nàng với kiếm ý càng sâu, kiếm pháp trở nên mạnh hơn.

Nhưng tốc độ mạnh lên của nàng, rõ ràng theo không kịp Chu Văn, theo mỗi loại kiếm ý khác biệt bị Chu Văn dùng đến, Cách Liệt đã sớm xem ngất, hắn đã không nhớ rõ Chu Văn đã sử dụng bao nhiêu loại kiếm ý.

- Cái tên này thật sự là nhân loại sao?

Chu Văn nhìn Chu Văn, đã giống như nhìn quái vật.

- Không hề nghi ngờ, huấn luyện viên về mặt sinh học là nhân loại thuần túy, nhưng hắn muốn cái gì, nhất định sẽ làm được.

Phong Thu Nhạn nói.

- Ta không biết con đường này có được hay không, ngược lại ta không làm được, mà cũng không cần thiết? Một loại kiếm ý luyện đến cực hạn, đã có thể đánh bại đối thủ, tại sao phải luyện nhiều loại kiếm ý khác biệt như vậy?

Cách Liệt từ bỏ, hắn nhìn nhiều loại kiếm ý như vậy, cảm giác tư duy hơi rối loạn.

- Huấn luyện viên làm như thế, tự nhiên có thâm ý, ta vẫn chưa lĩnh hội.

Phong Thu Nhạn nghiêm mặt nói.

- Được rồi, các ngươi chậm rãi chơi đi, ngược lại ta chỉ là một nhân loại, không chơi với đám quái vật các ngươi.

Cách Liệt cảm thấy bản thân đến nhầm chỗ.

Thời điểm trước kia tại Chung Cực gia tộc, hắn còn tính là một thiên tài, ngoại trừ Lan Thi và tồn tại như Toa Đế bên ngoài, hắn còn phong quang bệ nghệ.

Nhưng từ khi tiến vào Huyền Văn hội về sau, hắn cảm giác mình giống như tiến vào trại biến thái, mà hắn chính là kẻ bình thường nhất trong đó.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.