Chương trước
Chương sau




Chu Văn dự theo trình tự Đế đại nhân nói, đi tới phụ cần đỉnh đồng thau, Cửu Vĩ Yêu Hồ kia lập tức tỉnh lại, nhìn chằm chằm Chu Văn, tựa như bất cứ lúc nào sẽ nhào tới.

Chu Văn vội vàng cầm viên bảo châu kia trong lòng bàn tay nâng lên, Cửu Vĩ Yêu Hồ kia thấy bảo châu, hung tướng lập tức thu liễm rất nhiều, tầm mắt nhìn chằm chằm viên bảo châu kia.

Thấy Cửu Vĩ Yêu Hồ đem đầu duỗi tới, Chu Văn cầm viên bảo châu kia vứt về phía Cửu Vĩ Yêu Hồ.

Cửu Vĩ Yêu Hồ một ngụm nuốt bảo châu, sau đó tầm mắt nhìn chằm chằm Chu Văn hỏi:

- Nhân loại, ngươi vì cái gì phải làm như vậy?

- Ta muốn mượn đỉnh đồng thau dùng một lát, truyền tống đi Dị thứ nguyên.

Thấy Cửu Vĩ Yêu Hồ quả nhiên như Đế đại nhân nói, trong lòng trấn an không ít.

- Thấy ngươi đem Định Nhan châu mang đến cho ta, cho ngươi sử dụng đỉnh đồng thau cũng không sao, có điều một mình ngươi đi Dị thứ nguyên làm gì, ngại mạng mình quá dài sao?

Thanh âm Cửu Vĩ Yêu Hồ yêu mị nói.

- Ta muốn đi Dị thứ nguyên tìm một người.


Chu Văn nói.

- Ngươi nói?

Cửu Vĩ Yêu Hồ lại hỏi.

- Đế Tân.

Chu Văn dựa theo Đế đại nhân nói tới trả lời.

Nghe được Chu Văn trả lời, Cửu Vĩ Yêu Hồ lập tức trong mắt tia sáng yêu dị đại phóng, nhìn chằm chặp Chu Văn hỏi:

- Ngươi tìm hắn làm gì?

- Đế Tân là Đế Quân nhân tộc ta, mang vô thượng vinh quang nhân tộc, là người ta tôn kính nhất, ta tìm hắn, thứ nhất có thể thấy Đế Tân, thứ hai muốn học hắn một chút bản sự, hi vọng có thể quang diệu nhân tộc chúng ta…

Chu Văn đem lời kịch của mình nói kỹ một lần.

Đế đại nhân chỉ nói qua loa đại khái, nói cho hắn biết làm thế nào trao đổi với Cửu Vĩ Yêu Hồ, nói cho hắn biết phải tận lực khen ngợi Đế Tân, nhưng chi tiết cụ thể thế nào lại muốn để Chu Văn tự mình suy nghĩ.

Bản thân Chu Văn không quen khen ngợi người khác, thật vất vả mới suy nghĩ ngần ấy từ, không biết chết bao nhiêu notron thần kinh.

Cửu Vĩ Yêu Hồ nghe Chu Văn, vẻ mặt lại dần dần hòa hoãn xuống, nhìn Chu Văn nói:

- Một nhân loại không quan trọng như ngươi tiến vào Dị thứ nguyên, chỉ sợ rất nhanh mất mạng, làm sao thấy được Đế Tân. Cũng được, xem phần nhân tình ngươi đem Định Nhan châu cho ta, ta cho ngươi mượn một vật, ngươi cầm nó lên đường, còn có chút cơ hội, chờ thời điểm ngươi trở về, đem nó trả lại ta.

- Cái này sao được?

Chu Văn nói vậy nhưng trong lòng mừng rỡ.

Nguyên bản hắn còn muốn làm thế nào giống Đế đại nhân, theo Cửu Vĩ Yêu Hồ lừa gạt đồ vật kia, ai ngờ Cửu Vĩ Yêu Hồ lại chủ động đưa hắn.

- Không cần ngượng ngùng, nếu ngươi nhìn thấy Đế Tân, giúp ta nói một câu với hắ.

Cửu Vĩ Yêu Hồ nói.

- Chuyện này không vấn đề, chỉ cần ta có thể nhìn thấy hắn, nhất định sẽ chuyển lời, nếu không thấy hắn, tự nhiên không có biện pháp.

Chu Văn dừng một chút còn nói thêm:

- Ngươi muốn ta chuyển lời gì?


Cửu Vĩ Yêu Hồ trầm mặc một lát, mới chậm rãi mở miệng nói:

- Chớ niệm.

- Cái gì?

Chu Văn nhất thời không hiểu Cửu Vĩ Yêu Hồ nói hai chữ nào.

- Cần ta giúp ngươi khắc chữ trên mặt sao?

Cửu Vĩ Yêu Hồ lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Văn nói.

Chu Văn vội vàng nhớ lại một thoáng nói:

- Không cần, ta biết rồi, là hai chứ chớ niệm đúng không? Chớ niệm có nghĩ sao?

Cửu Vĩ Yêu Hồ lạnh lùng nhìn hắn một cái, lại không nói gì nữa, chẳng qua há miệng phun ra một vật, đó là một khỏa bảo châu trong suốt như trăng sáng.

- Mang nó đi, nó có thể che lấp khí tức nhân loại của ngươi, cũng có thể khiến đại bộ phận Dị thứ nguyên sinh vật không chán ghét ngươi, có điều gặp sinh vật Khủng Cụ cấp, ngươi tốt nhất nên nấp xa xa, nếu gặp được Mạt Thế cấp đại thần, ngượi tự mình kết liễu đi, miễn chịu khổ.

Cửu Vĩ Yêu Hồ nói.

Chu Văn đưa tay tiếp nhận viên bảo châu kia, viên bảo châu kia ôn hòa, tản ra một loại hương thơm, tựa như nước hoa, hắn vội vàng thiếp thân cất kỹ.

- Tiến đến, ta đưa ngươi đi, nhớ kỹ lời ta giao ngươi, nếu quên, ngươi trở về không còn đường sống.

Cửu Vĩ Yêu Hồ nói.

- Ngươi yên tâm đi, chỉ cần ta không chết, nhất định đem lời mang tới chỗ Đế Tân.

Chu Văn nói xong, nhảy vào trong đỉnh đồng thau.

Chu Văn trong game nhiều lần gặp qua đỉnh đồng thau, nguyên bản cho rằng đây chính là khí cụ trấn áp Cửu Vĩ Yêu Hồ, không ngờ nó còn năng lực đi xuyên qua Dị thứ nguyên.

- Nhớ kỹ, ngươi chỉ có thời gian ba mươi sáu tiếng, trước khi thời gian kết thúc, nhất định phải trở về, bằng không sẽ vĩnh viễn kẹt trong Dị thứ nguyên.

Thanh âm Cửu Vĩ Yêu Hồ truyền vào trong tai Chu Văn.

Chu Văn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng một hồi, trong đỉnh sinh ra vòng xoáy khổng lồ, hút hắn vào.

Chu Văn vội vàng đem Nguyên Khí quyết chuyển thành Đại Ma Thần, dù sao đây cũng là không gian truyền tống, ít nhiều có thể khiến Văn Minh Quốc Độ trưởng thành.


Theo vòng xoáy không gian chuyển động, trong nháy mắt, Chu Văn đột nhiên sinh ra một loại liên tưởng, loại cảm giác này, có vẻ tương tự vòng xoáy nước trong bồn cầu tự hoại.

Loại choáng váng kia không ngừng kéo dài, Chu Văn có khả năng cảm giác được, thân thể mình đang tiến hành Không gian truyền tống, nhưng thời gian truyền tống này cũng hơi dài quá đi.

Mà năng lượng Văn Minh Quốc Độ không ngừng tăng cường, tốc độ trưởng thành nhanh chóng, vượt xa tưởng tượng của Chu Văn.

Chu Văn nghiêm trọng đánh giá độ khó tiến vào Dị thứ nguyên, hắ theo Ma phương tiến vào Dị thứ nguyên, cho nên cảm giác không có gì đặc biệt.

Trên thực tế việc qua Ma phương tiến vào Dị thứ nguyên, cùng việc lén tiến vào Dị thứ nguyên là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, trong đó độ khó không thể tính toán, hoàn toàn không giống phương thức truyền tống thông thường.

Có thể nói dùng năng lượng truyền tống qua Ma phương nhân lên vạn lần, so với việc lén vào Dị thứ nguyên vẫn còn kém hơn chút.

Lúc trước Vương Minh Uyên mượn nhờ lực lượng lục đại Thánh Điện, mới có thể đánh vỡ Dị thứ nguyên bình chướng, năng lượng lúc đó kinh khủng bực nào?

Mặc dù đỉnh đồng thau không cưỡng ép đánh vỡ Dị thứ nguyên bình chướng, tiêu hao năng lượng không khoa trương như vậy, nhưng không phải Không gian truyền tống bình thường có thể so sánh.

Trải qua thời gian dài choáng váng cùng mất khống chế về sau, bởi không thể xác định không gian và thời gian bên trong quá trình truyền tống, cho nên Chu Văn không biết mình truyền tống mất bao nhiêu thời gian, tự nhiên cảm giác thời gian dài dằng dẵng.

Bịch!

Chu Văn cảm giác mình tiến vào trong nước, thân thể dần dần khôi phục như bình thường.

Khiến cho hắn cảm giác vui mừng chính là, trong quá trình truyền tống Văn Minh Quốc Độ lại thu được năng lượng khó tưởng tượng, Văn Minh Quốc Độ hiện tại cơ hồ sắp đột phá Hoàn Mỹ Thể.

- Đây thật sự là thu hoạch ngoài ý liệu, xem ra chỉ cần truyền tống mấy lần nữa, nói không chừng Văn Minh Quốc Độ có thể tấn thăng Hoàn Mỹ Thể.

Trong lòng Chu Văn vui vẻ.

Trong nước trồi lên, Chu Văn muốn nhìn rõ ràng đây rốt cuộc là địa phương nào, nhưng cảnh tượng lọt vào trong tầm mắt, lại khiến thần sắc của hắn cổ quái.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.