Chương trước
Chương sau




Lý Huyền tò mò hỏi:

- Ngươi là Cờ hồn gì?

Hắc bào Cờ hồn cười không đáp:

- Lòng hiếu ký của nhân loại các ngươi quá nặng đi, thời điểm bây giờ không phải lúc nói rõ lý do, các ngươi hẳn nên thực hiện lời hứa hẹn.

Chu Văn suy nghĩ một chút nói:

- Các ngươi trước mang theo Nha Nhi xuống núi đi, chẳng qua phá hư Thủ Hộ giả chi kén, một mình ta đã đủ.

Lý Huyền cùng Phong Thu Nhạn vẫn không nói gì, Hắc bào Cờ hồn lại nói:

- Vô dụng, nếu Thủ Hộ giả phá kén mà ra, khu vực phụ cận đều trong tầm khống chế của nó, đừng nói dưới núi, coi như đi thêm trăm dặm nữa, vẫn thuộc phạm vi bao trùm của hắn.

Chu Văn cũng không để ý nhiều như vậy, vẫn để đám người Lý Huyền xuống núi, một mình đứng đằng trước Thủ Hộ giả chi kén.

Bởi không biết Thủ Hộ giả kia rốt cuộc có năng lực gì, Chu Văn cũng không trực tiếp cưỡng ép phá kén, hắn triệu hoán ra Bạo Phá ma nhân, lệnh Bạo Phá ma nhân sử dụng Định thời gian bạo phá trên kén.


- Chờ ta đi xa về xa, sẽ kích hoạt nổ tung Thủ Hộ giả chi kén, các ngươi tốt nhất cách xa một chút.

Chu Văn nói xong, bèn xuống núi, sau đó mang theo đám người Nha Nhi lui về phía sau giữa khoảng cách.

Đến khoảng cách cực hạn Bạo Phá ma nhân có thể khống chế, lúc này Chu Văn mới mệnh lệnh Bạo Phá ma nhân dẫn nổ kỹ năng Định thời gian bạo phá trên Thủ Hộ giả chi kén.

Oanh!

Theo một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, Thủ Hộ giả chi kén bị tạc chia năm xẻ bảy, Thủ Hộ giả bên trong cũng hiện ra.

Thủ Hộ giả trên cơ bản đều có hình dạng giống nhân loại, mặc dù vẫn có điểm khác biệt so với nhân loại, có điều khác biệt không lớn, tối đa có thêm hai cánh hoặc đầu giống động vật gì đó.

Nhưng Thủ Hộ giả trước mặt này, nhìn hoàn toàn không giống, lần đầu tiên nhìn sang, không hề thấy nó có điểm nào giống nhân loại.

Bộ dáng Thủ Hộ giả này, thoạt nhìn có hình dạng như động vật họ chó hay mèo, nhưng thân thể của nó lại không phải huyết nhục, vỏ ngoài như kim loại, dường như là một loại sinh vật cơ giới nào đó?

Thủ Hộ giả cổ quái này vừa xuất hiện, lập tức cùng Hắc bào Cờ hồn giằng co, một Hắc bào Cờ hồn một Thủ Hộ giả, bạo phát ra khí thế cường đại xung đột.

- Muốn bắt đầu đại chiến sao?

Lý Huyền hưng phấn nhìn về phía đỉnh núi nói.

- Đã sớm bắt đầu.

Chu Văn nhìn bốn phía một thoáng, lúc Thủ Hộ giả xuất hiện về sau, có một loại nào đó quy tắc lực lượng đã bao trùm mảng lớn khu vực, khoảng cách của bọn hắn tới Cờ Tướng sơn đã đủ xa, nhưng y nguyên vẫn trong khu vực ảnh hưởng.

Mà loại quy tắc lực lượng này, rõ ràng khác biệt với lực lượng quy tắc bản thân Cờ Tướng Dị thứ nguyên lĩnh vực.

Chu Văn cũng nhìn chăm chú đỉnh núi, cuộc chiến này có thể khác biệt, dù sao lực lượng Hắc bào Cờ hồn và Thủ Hộ giả kia khác biệt so với Thủ Hộ giả chiến đấu hình.

Lúc đám người Chu Văn đang mong đợi chiến đấu giữa bọn họ, thấy bọn họ lại ngồi xuống trước bàn cờ.

- Làm cái đây? Hóa ra lại đánh cờ!

Lý Huyền có chút thất vọng nói.

Nhưng màn tiếp theo bọn hắn thấy, lại không giống trong tưởng tượng của bọn hắn.

Quân cờ trên bàn cờ tự động xuất hiện, mà bàn cở trở nên không giống lúc trước.

Coong!


Một quân cờ rơi trên bàn cờ, ba người xem xét, cái kia vẫn quân cờ trong cờ tướng mà bọn hắn vẫn quen thuộc, đó là quân Mã.

- Tránh mau!

Quân cờ rơi xuống trong tích tắc, Chu Văn cảm giác nỗi tâm có nỗi sợ không tên, đột nhiên đẩy đám người Phong Thu Nhạn và Lý Huyền, bản thân cũng ôm Nha Nhi nhanh chóng lui về phía sau.

Ầm ầm!

Tại vị trí bọn hắn vừa đứng, xuất hiện dấu vó ngựa to lớn, tựa hồ có một sinh vật vô phương nhìn thấy rơi xuống chỗ đó.

Còn may Chu Văn phản ứng đủ nhanh, bằng không mấy người bọn họ chỉ sợ đã bị đè bẹp.

- Đây là thứ quỷ gì?

Lý Huyền vươn mình đứng lên, trực tiếp ném ra ngoài một đầu Cổ trùng, Cổ trùng xông tới chỗ vó ngựa, tuy nhiên lại không phát hiện có bất kỳ vật gì.

Ầm ầm!

Lại có tiếng nổ mạnh, ngay bên cạnh cách bọn hắn không xa, một gò núi trực tiếp đổ sụp, như có vật nặng đập xuống.

Chu Văn vội vàng nhìn về phía bàn cờ, chỉ thấy trên bàn cờ xuất hiện thêm một quân cờ nữa, là quân Tốt dưới tay Hắc bào Cờ hồn.

Quân cờ kia và quân cờ khác của Thủ Hộ giả, mặc dù cùng là quân Mã, tuy nhiên là không viết chữ, mà là một quân cờ hình đầu ngựa.

- Quân cờ kia hắn là cờ vua Tây khu?

Vẻ mặt Chu Văn cổ quái nói.

- Hắn như vậy đi, mặc dù ta không chơi, có điều thấy người khác chơi đùa qua, hẳn là cờ vua Tây khu, có điểm khác biệt so với cờ tướng Đông khu chúng ta.

Lý Huyền dùng kỹ năng cũng nhìn thấy bàn cờ trên núi.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Theo Thủ Hộ giả và Hắc bào Cờ hồn không ngừng chiến, không gian bốn phía như có cự vật vô hình hạ xuống, đem đại địa, sông núi đập không ngừng nổ tung.

- Chúng ta không thể lưu nơi này, nhất định phải lao ra mới được.

Lý Huyền dẫn đầu hướng lao ra ngoài.


Nhưng tai họa như cũ không ngừng buông xuống, nhiều lần kém chút đánh trúng bọn hắn.

Bởi lực lượng quy tắc, nếu như bọn hắn bị đánh trúng, sợ rằng sẽ bị nhất kích miểu sát, cường độ thân thể cao đến đâu, trước mặt lực lượng quy tắc cũng vô dụng.

- Ngồi lên.

Chu Văn triệu hoán ra Thổ Hành Thú, để đám người Lý Huyền đều ngồi lên, sau đó để Thổ Hành Thú độn thổ rời đi.

Nhưng Thổ Hành Thú độn thổ đến địa phương cách đó gần trăm dặm, lại không thoát ra được, vô luận độn thổ thế nào, đều quay quanh rìa tròn.

Chu Văn sử dụng Thái Thượng Khai Thiên Kinh, thử đi ra ngoài một bước, bản thân hắn đi ra ngoài được, nhưng Nha Nhi lại bị ngăn cách bên trong.

- Xem ra phạm vi trong trăm dặm này, đều biến thành cùng ván cờ đối ứng bàn cờ, quân cờ hạ xuống địa phương nào đều liên hệ đến địa điểm trong khu vực này, tạo thành lực phá hoại kinh khủng.

Phong Thu Nhạn nói.

Ầm ầm!

Vị trí bọn hắn đang đứng, lại có một quân cờ hạ xuống, cũng may đã thấy chỗ quân cờ hạ lạc trên bàn cờ, đã đoán được vị trí đối ứng, nên kịp mang bọn hắn thoát khỏi.

- Chỉ có thể giải quyết Thủ Hộ giả kia.

Chu Văn đem Nha Nhi giao cho Lý Huyền, chính mình cưỡi Thổ Hành Thú, trực tiếp hướng về Cờ Tướng sơn độn thổ mà đi.

Hắn mặc kệ quy tắc, nhanh chóng tiến gần muốn xử lý Thủ Hộ giả kia.

Có lẽ mục tiêu Thủ Hộ giả kia muốn xử lý chính là Chu Văn, Chu Văn vừa mới xuất hiện, quân cờ của nó lại hạ xuống, lần này một quân Pháo hạ xuống, trên mặt đất lưu lại một hố pháo nổ to.

Chu Văn có Thái Thượng Khai Thiên Kinh hộ thể, bỏ qua quy tắc rút Hàm Quang kiếm, nhất chiêu Không Trung trảm, bổ về phía Thủ Hộ giả kia, muốn đem nó trực tiếp chém giết, kết thúc ván cờ kinh khủng kia.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.