Chương trước
Chương sau




- Làm sao vậy?

Di Già thấy Bạo Quân Bỉ Mông buông xuống Băng Long chi nha, không lại tiếp tục đào móc, nghi ngờ hỏi Chu Văn.

- Thất Hải Long Vương đi gặp người kia, hiện tại coi như chúng ta có thể ra ngoài, chỉ có đường chết, cứ chờ thêm một chút đi.

Chu Văn không có biện pháp nào tốt, mặc dù hắn không muốn đi nghe lén, nhưng hiện tại cũng không phải thời điểm thích hợp thoát ra ngoài.

Tìm một chỗ ngồi, Chu Văn lấy điện thoại thần bí ra tiếp tục chơi game cày phó bản, còn không biết phải mất bao nhiêu thời gian đợi ở chỗ này, nhàn rỗi tranh thủ chơi game giải trí.

Di Già biết Chu Văn nói không sai, coi như bọn họ đi ra, ngay cả Thất Hải Long Vương cũng đánh không lại, huống chi còn có một nhân loại còn đáng sợ hơn.

- Tần Linh bị bọn họ bắt?

Mặc dù Di Già đá đoán được đáp án, nhưng vẫn hi vọng Chu Văn có thể đem lại một câu trả lời khác.

- Hắn bị tóm rồi.


Mặc dù Chu Văn không thấy nam nhân kia đi bắt Tần Linh và Phong Thu Nhạn, thế nhưng chỉ cần đoán cũng biết, nam nhân kia không thể thả Tần Linh rời đi.

Trong lòng Di Già phiền não, lại không có biện pháp gì, coi như nàng bây giờ muốn ra ngoài liều mạng cũng không được.

- Lúc nào chúng ta có thể ra?

Di Già hỏi một câu, bản thân đột nhiên lại giật mình, nàng phát hiện mình tựa hồ quá ỷ nại tên nhân loại trước mặt này.

Mà trước kia, nàng căn bản không thèm nhìn nhân loại liếc mắt, càng không hỏi vấn đề ngu xuẩn như vậy.

Chu Văn ngẩng đầu nhìn Di Già nói:

- Không cần lo lắng, ta sẽ đem bọn hắn cứu ra.

Mặc dù đây chỉ là câu nói hết sức đơn giản, nhưng sau khi Di Già nghe được, lại cảm giác tựa hồ dễ chịu hơn nhiều, tựa như Chu Văn thật sự làm được.

Thất Hải Long Vương về tới vực sâu đáy biển, có điều khiến Chu Văn buồn bực chính là, nó không đến Cung điện chỗ nhân loại kia, mà tiến nhập một huyệt động nghỉ ngơi.

Chu Văn chỉ có thể kiên trì chờ đợi, có tay chân như Thất Hải Long Vương dùng, nhân loại kia không thể một mực để Thất Hải Long Vương trong huyệt động đi ngủ.

Chu Văn biết gấp cũng vô dụng, tựa như thường ngày cày phó bản, thuận tiện còn đi xoạt một chút trứng Phàm thai Phối sủng đút cho Tà Linh Vương, hi vọng hắn sớm tiến hóa.

Lần này đi vào Phó bản Cổ Kiếm mộ, Chu Văn gần nhất thường xuyên cày nơi này, hi vọng có thể đạt được một chút dẫn dắt, có lẽ có cơ hội để Kiếm Hoàn tiến hóa.

Mà thời điểm gần nhất cày Cổ Kiếm mộ, Chu Văn đểu tự mình rút kiếm, sau đó chém giết, không để Bạo Quân Bỉ Mông động thủ, bằng không khó lĩnh ngộ.

Từng thanh từng thanh Cổ Kiếm bị Nhân vật tí hon rút ra chém giết, tuôn ra không ít kết tinh, tuy nhiên lại không cho hắn bất kỳ dẫn dắt nào.

- Chẳng lẽ nói, Kiếm Hoàn tấn thăng thật sự không liên quan gì đến kiếm?

Trong nội tâm Chu Văn nghĩ như vậy, nhưng không có biện pháp gì, hiện tại biện pháp hắn nghĩ tới chỉ có những thứ này.

Chu Văn lần nữa đến trước một tòa kiếm mộ, rút một thanh kiếm ra.

Đoản kiếm kia toàn thân xích hồng, thoạt nhìn như đồng đỏ chế tạo thành, đẹp đẽ trang nhã, tạo hình chuôi kiếm như đầu Phượng Hoàng, hộ thủ hai cánh, mà trên chuôi đoản kiếm này lại có vỏ kiếm.


Đoản kiếm bị rút ra trong tích tắc, trên vỏ kiếm liền bạo phát ra hỏa diễm kinh khủng, nóng rát khiến lập tức buông tay, vội vàng đem Tinh Hải Giáp Xác Long khôi giáp kêu gọi ra mặc lên người.

Đoản kiếm mang theo hỏa diễm ngập trời, lần nửa phát khởi công kích tới Chu Văn, rõ ràng đây chính là một thanh Thần thoại Cổ kiếm Hỏa hệ tương đối cường hãn.

Có điều lực phòng ngự Tinh Hải Giáp Xác Long khôi giáp lại khiến Chu Văn có chút ngoài ý muốn, dưới tình huống không cần dùng Phòng Ngự Tuyệt Đối, vẫn thoải mái ngăn cản công kích của Cổ kiếm.

Chẳng qua hỏa diễm trên kiếm khí lại đem khôi giáp đốt hơi nóng người.

Để Chu Văn sử dụng lực lượng Vận Mệnh Chi Luân Phòng Ngự Tuyệt Đối về sau, phát hiện không còn cảm giác nóng rực của hỏa diễm trên kiếm khí kia nữa, Chu Văn đứng nói đó, mặc Cổ kiếm kia không ngừng trảm kích hắn, nhiều lắm đem hắn đánh lui lại mấy bước, hoàn toàn không cách nào làm bị thương hắn.

- Lực phòng ngự thật lợi hại!

Chu Văn vui mừng quá đỗi, loại áo giáp phòng ngự này, tuyệt đối là lợi khí bảo mệnh, so với Long Lân giáp còn mạnh hơn nhiều.

Trình độ cường hãn của Phòng Ngự Tuyệt Đối, hẳn so sánh được với Lực Lượng Tuyệt Đối của Bạo Quân Bỉ Mông, có điều một cái công kích, còn một cái thuần túy phòng ngự.

- Cũng may lúc ấy ta đánh lén thành công giết chết Tinh Hải Giáp Xác Long, bằng không chính diện chiến đấu, muốn giết nó thật không dễ.

Trong lòng Chu Văn âm thầm vui vẻ.

- Lực Lượng Tuyệt Đối…Phòng Ngự Tuyệt Đối… Không biết có loại Tốc Độ Tuyệt Đối không nhỉ…. Nếu có thể sưu tập đủ một bộ Tuyệt Đối hệ thì thật lợi hại.

Chu Văn hơi tham lam nghĩ đến.

Kiếm tra cường độ Tinh Hải Giáp Xác Long khôi giáp về sau, Chu Văn không có tâm tư lãng phí thời gian với chuôi Cổ kiếm này, triệu hồi Hàm Quang kiếm tới chiến đấu.

Hiện tại kiếm pháp Chu Văn đã luyện tới đỉnh phong, có điều trước mặt đoản kiếm kia lại không chiếm được chút tiện nghi nào.

Càng đánh, Chu Văn đột nhiên nghĩ, kỳ thật bản thân mình không cần thiết khổ cực như vậy, hắn căn bản không cần động thủ, hắn là nam nhân có Kiếm Hoàn.

Kiếm Hoàn không khác phi kiếm lắm, có thể lăng không vận kiếm, căn bản không cần kiếm đi giết người.

- Không biết trình độ hiện tại của Kiếm Hoàn có thể đối kháng Thần thoại vũ khí không nhỉ?

Chu Văn triệu hoán Kiếm Hoàn ra, dự định muốn thử một lần.


Tâm niệm vừa động, Kiếm Hoàn sáng chói như Kim Cương xuất hiện trước mặt Chu Văn, sau đó theo ý niệm Chu Văn, lăng không đâm về phía đoản kiếm.

Đương đương! Đương đương!

Kiếm Hoàn cùng đoản kiếm trên không trung không ngừng giao kích, Chu Văn ngược lại biến thành quan sát viên.

- Hóa ra bản thân không cần dùng kiếm chém giết người thoải mái như vậy, chẳng lẽ nhiều người ưu thích phi kiếm như vậy, quả nhiên đều là lũ lười biếng.

Trong lòng Chu Văn vui vẻ.

Đây cũng không phải bởi hắn tìm được phương pháp lười biếng, bởi cường độ Kiếm Hoàn, lại có thể cứng đối cứng Thần thoại kiếm khí, lại không bị tổn thương chút nào.

- Thật sự là đồ tốt.

Chu Văn dùng đến ba ngàn kiếm ý, bên trong Kiếm Hoàn vốn có ý cảnh ba ngàn kiếm ý, bây giờ phối hợp với mười ba thức kiếm pháp kia của Chu Văn, uy lực cùng ý cảnh so với việc bản thân Chu Văn tự mình cầm kiếm còn mạnh hơn nhiều.

Mà Kiếm Hoàn không có bất kỳ cái gì ước thúc, có thể đủ sử dụng ra chiêu thức, so với thời điểm Chu Văn sử dụng càng lợi hại hơn, cũng càng thêm thoải mái hơn.

- Ngày nào đó ta thật sự có thể đem Kiếm Hoàn tấn thăng Thần thoại, vậy nó sẽ giống Kiếm Tiên trong truyền thuyết, có thể trên ngàn dặm lấy thủ cấp đối thủ?

Chu Văn càng dùng càng cảm thấy Kiếm Hoàn thuận tay, dứt khoát lấy đoản kiếm kia bồi luyện, đem toàn bộ ba ngàn kiếm ý dùng một lần.

Chu Văn cũng không chú ý tới, thời điểm hắn sử dụng Kiếm Hoàn chiến đầu cùng đoản kiếm, mỗi một lần thay đổi một loại kiếm ý nào đó, bên trong Cổ Kiếm mộ sẽ có một chút Cổ kiếm run nhẹ mấy lần, tựa hồ đáp lại kiếm ý trên thân Kiếm Hoàn.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.