Chương trước
Chương sau




Huệ Hải Phong hít sâu một hơi:

- Mặc dù ý nghĩ của chúng ta rất gần nhau, nhưng ta rất xin lỗi, chúng ta không cùng loại người, ta cũng muốn giúp nhân loại tiến hóa, tuy nhiên sẽ không lựa chọn phương thức như vậy.

- Lừa mình dối người mà thôi, ta biết ngươi muốn nói, ngươi sẽ nghiên cứu ra phương pháp tiến hóa có xác suất thành công cao hơn, nhưng coi như xác xuất thành công lại cao hơn thì có ích lợi gì? Coi như đạt đến xác suất thành công một trăm phần trăm, mỗi người đều có thể mạnh lên, nhưng bởi thiên phú khác biệt, kết quả vẫn có mạnh có yếu, cường giả càng mạnh, kẻ yếu càng yếu, đến lúc đó cường giả chiếm trước phần lớn tài nguyên, kẻ yếu chiếm được càng ít, kết quả tự tiêu vong.

Dạ Đế cười lạnh nói:

- Tựa như thời gian làm việc của công nhân nhiều đến đâu, nhà tư bản đều chê bọn họ làm việc không đủ nhiều, cho nên tiền lương của bọn hắn thấp thế nào, đối với nhà tư bản vẫn cảm giác quá nhiều, vì nghiền ép ra giá trị thặng dư cuối cùng, kẻ yếu cuối cùng sẽ tiêu vong, thậm chí bị đồng bạn mạnh mẽ đập chết.

- Đằng nào cũng phát sinh sự tình tàn khốc như vậy, còn muốn mất nhiều thời giờ như vậy làm gì, không bằng để cho ta trực tiếp hoàn thành một bước này, tức tiết kiệm thời gian, lại có thể để những thiên tài như người về sau, không cần phải nghĩ làm sao cướp đi hột cơm cuối cùng của kể yếu, đây không phải là kết cục tất cả mọi người đều vui vẻ sao? Nếu có tội, vậy để bản thân ta gánh hết tội lỗi này đi.

Ánh mắt Dạ Đế kiên định mà tự tin, Huệ Hải Phong biết hắn nói những lời vừa rồi, không phải bản thân hắn muốn tìm lý do, chỉ sợ trong nội tâm hắn thật sự cho rằng như vậy.

- Ta không biết tình huống như lời ngươi nói có phát sinh hay không, nhưng ta vấn muốn thử một chút xưm.


Huệ Hải Phong nói.

- Vậy thì thật đáng tiếc, ta thật sự vô cùng hi vọng ngươi có thể lưu lại giúp ta, đáng tiếc haiz… Có điều cũng không liên quan, nếu như ngươi có thể vượt qua cửa ải này, coi như không có sự trợ giúp của ta, ngươi cũng chứng minh sự ưu tú của ngươi, khi đó ngươi sẽ hiểu tất cả.

Dạ Đế nói xong phất phất tay, ra hiệu Thất Hải Long Vương bắt đầu làm việc.

Thất Hải Long Vương giương lên xúc tu như quái long, phát ra tiếng gào thét, nguyên bản Dị thứ nguyên sinh vật không công kích nhân loại, lại bắt đầu xông về phái người Quy Hải thành.

Tất cả mọi người lập tức đều tuyệt vọng, đối mặt Dị thứ nguyên sinh vật như thủy triều, ý chí chiến đấu của bọn hắn đã sớm không còn, vốn tưởng rằng có kim phấn của Huệ Hải Phong đào mệnh, lại không ngờ kết quả vẫn phải chết.

Đột nhiên, những Dị thứ nguyên sinh vật đang phóng tới nhân loại, lại từ từ ngừng lại, thân thể Thất Hải Long Vương run rẩy, tựa như đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt.

- Thất Hải, chuyện gì xảy ra?

Dạ Đế nhíu mày nhìn về phía Thất Hải Long Vương, Thất Hải Long Vương vậy lại dám vi phạm mệnh lệnh của hắn.

Thất Hải Long Vương không hề trả lời, chẳng qua run rẩy càng thêm lợi hại, vô luận Dạ Đế làm sao mệnh lệnh nó, nó đều không trả lời.

Những Dị thứ nguyên sinh vật kia đều ngừng lại, không biết nên làm gì.

Chu Văn bên trong cơ thể Thất Hải Long Vương, mệnh lệnh Thái Cổ bào tử cưỡng ép tranh đoạt quyền khống chế thân thể Thất Hải Long Vương.

Hiện tại Thái Cổ bào tử vẫn chưa hoàn toàn chiếm cứ linh hồn Thất Hải Long Vương, nhưng thời gian đã không còn kịp, Chu Văn phải ra quyết định như vậy.

Mặc dù Thái Cổ bào tử vẫn chưa chiếm cứ toàn bộ linh hồn, tuy nhiên có thể m ra tác dụng nhất định, Thất Hải Long Vương nhận lấy kiềm chế, trong thời gian ngắn rất khó phát huy tác dụng.

- Có vấn đề!

Lý Huyền nhìn Thất Hải Long Vương như bị động kinh, ý thức khả năng phát sinh biến hóa.

Người Quy Hải thành đều trơ mắt nhìn Thất Hải Long Vương, hiện tại vận mệnh của bọn hắn đã không thuộc về mình, chết hay sống đều trong ý niệm của kẻ khác, mặc dù biết tỷ lệ rất nhỏ, nhưng bọn hắn đều khát vọng phát sinh kỳ tích.

- Đi ra cho ta.


Dạ Đế tựa hồ ý thức được cái gì, trong mắt hàn quang lóe lên, một cái tay đặt trên đỉnh đầu Thất Hải Long Vương, một lực lượng như dòng điện trực tiếp xuyên qua tiến vào thân thể Thất Hải Long Vương.

Chu Văn cảm nhận được cỗ lực lượng khủng bố kia, nguyên bản còn muốn tiếp tục trốn một hồi, nhưng hiện tại không thể không đi ra.

Lôi kéo Di Già đột nhiên lao ra khỏi dạ dày Thất Hải Long Vương, sau đó thuấn di ra khỏi thân thể Thất Hải Long Vương, đến đỉnh đầu Thất Hải Long Vương nhìn thẳng Dạ Đế.

Người Quy Hải thành đều giật nảy cả mình, lại có nhân loại xuất hiện trên đỉnh đầu Thất Hải Long Vương, thoạt nhìn đó là một đôi nam nữ trẻ tuối.

- Ta biết, lão Chu không dễ chết như vậy.

Lý Huyền thấy Chu Văn, cũng không thấy ngạc nhiên.

- Ngươi lại không chết?

Dạ Đế hơi kinh ngạc, hắn vốn cho rằng Chu Văn đã đã bị Thất Hải Long Vương nuốt giết, nhưng không ngờ Chu Văn vẫn chưa chết.

- Dạ Đế, ngươi thu tay lại đi, hiện tại Thất Hải Long Vương đã không nghe mệnh lệnh của ngươi nữa, kế hoạch của ngươi không cách nào thực hiện nữa.

Chu Văn nói.

Dạ Đế lạnh nhạt nói:

- Lực lượng của ngươi không đủ để ảnh hưởng Thất Hải Long Vương, ngươi chỉ dựa vào Phối sủng ảnh hưởng tới Thất Hải Long Vương, ta chỉ cần giết ngươi, Phối sủng của ngươi tất vong, đến lúc đó Thất Hải Long Vương tự nhiên khôi phục.

- Rất nhiều người đều muốn giết ta, nhưng cuối cùng đều không toại nguyện, ta nghĩ đó không phải chuyện dễ.

Chu Văn nói xong, nháy mắt Di Già.

Di Già gật đầu, lập tức quay người rời đi, bay về phía biển cả.

Chu Văn trước trước đó đã thương lượng với nàng, nàng phụ trách đi cứu Phong Thu Nhạn và Tần Linh, mà Chu Văn thì phụ trách cuốn lấy Dạ Đế.

Dạ Đế liếc mắt liền nhìn rõ tâm tư của bọn hắn, nhưng không ngăn cả Di Già, bởi không cần thiết, chỉ cần giải quyết Chu Văn, tất cả sẽ trở lại quỹ đạo.


- Quả nhiên Vương Minh Uyên là nhân vật, không ngờ đồ đệ hắn dạy dỗ cũng không phải dạng vừa. Chẳng qua thật đáng tiếc, ngươi không giống Vương Minh Uyên dung hợp Thủ Hộ giả, cũng không khế ước Thủ Hộ giả, căn bản không có tư cách làm đối thủ của ta.

Dạ Đế nói xong, chậm rãi giơ một bàn tay lên.

- Có Thủ Hộ giả cũng chẳng có gì ghê gớm, ta đã từng giết mấy cái.

Chu Văn nói.

- Những Thủ Hộ giả ngươi giết kia, chỉ sợ đều không đạt Khủng Cụ cấp đi?

Tay phải Dạ Đế giơ cao, sau đó như đao đánh xuống, đồng thời nói ra:

- Hôm nay để ngươi kiến thức một chút, xem cái gì mới thật sự là Thần cấp lực lượng chân chính.

Thân hình Chu Văn nhanh chóng lui lại phía sau, muốn tránh khỏi công kích của Dạ Đế, nhưng chiêu này của Dạ Đế lại không mang Nguyên khí hay hào quag bùng nổ.

Chẳng qua nguyên bản bầu trời, lại lập tức tối xuống, toàn bộ thế giới phảng phất đều biến thành một vùng tăm tối, đưa tay không thấy được năm ngón, cái gì cũng không thấy được, thân ảnh của Dạ Đế cũng biến mất không thấy gì nữa.

- Cái gì là Khủng Cụ? Không biết và không thể nhận ra mới thật sự là Khủng Cụ, cường giả Khủng Cụ cấp chân chính, ngươi không nhìn thấy cũng sờ không được, chỉ cần ta nguyện ý, tùy thời đều có thể lấy đi tính mạng của ngươi, đây mới thật sự là Thần, không thể kháng cự, cũng không thể chống lại. . .

Thanh âm Dạ Đế không ngừng quanh quẩn bên trong bóng tối, phảng phất ở khắp mọi nơi, nhưng tựa hồ không ở bất kỳ nơi nào.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.