Chương trước
Chương sau




- Kỳ thật trước đó, phụ thân của ta đã tới đàng sau Nữ Vu cổ bảo, hắn ở nơi đó nhìn thấy tấm mặt nạ kia, cho nên Mặt Nạ đùa dai ở ngay sau Nữ Vu cổ bảo, điểm này không hề sai.

Cái Mạn nói.

- Hóa ra lão anh hùng Phất La Đức đã từng tới nơi đó, như vậy cái này không phải nghi ngờ nữa.

Một đại lão Bắc khu nói.

Mọi người đều gật đầu, thoạt nhìn danh vọng Phất La Đức tại Bắc khu xác thực không ai bằng, chẳng qua nhấc lên tên của hắn, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kính sợ.

- Hóa ra lão anh hùng Phất La Đức đã từng tới nơi đó, không biết lão anh húng tại chỗ nào thấy được Mặt Nạ đùa dai?

Chu Văn tiếp tục hỏi.

Bởi vì hắn biết, đằng sau Nữ Vu cổ bảo chỉ có một hoa viên, mà hắn không hề tấm mặt nạ kia, cho nên hắn nhất định phải hỏi rõ ràng, bằng không nhiều người mạo hiểm như vậy, chỉ tốn thời gian mà thôi.

Cái Mạn khẽ cười nói:

- Đằng sau Vận Mệnh Nữ Vu, chính là một hoa viên, phụ thân ta ở nơi đó thấy được Mặt Nạ đùa dai, chỉ tiếc lúc ấy phụ thân ta chỉ có một người nơi đó, sợ lấy đi Mặt Nạ đùa dai sẽ khiến Dị thứ nguyên lĩnh vực dị biến, cho nên không cầm về.


- Hoa viên nằm ở đâu?

Chu Văn thấy Cái Mạn có thể ra đằng sau có hoa viên, trong lòng tin tưởng mấy phần, dù sao đám người Cái Mạn chưa từng tới đó, không khả năng biết đằng sau có hoa viên.

- Theo phụ thân ta nói, cái mặt nạ kia khảm nạm trên một khối mộ bài bên trong hoa viên.

Cái Mạn trả lời.

Chu Văn nghe không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:

- Cái này kì quái, vì cái gì ta chỉ thấy trung ương hoa viên có một cây đại thụ, không nhìn thấy tấm mộ bài nào?

Trong lúc nhất thời Chu Văn cũng không nghĩ ra chỗ đó có vấn đề gì, nhưng hắn trong game thấy chắc chắn không sai, nhưng nếu Phất La Đức chưa từng đi, cũng không biết đằng sau có hoa viên.

Chu Văn luôn cảm giác tựa hồ có chỗ nào không đúng, suy nghĩ một chút lại hỏi:

- Không biết ngài có thể đem tình huống chi tiết lúc ấy nói cho mọi người biết được không?

- Ngươi không khỏi quá vô lễ, Cái Mạn tiên sinh đã nói rất rõ ràng, Phất La Đức lão anh hùng tận mắt nhìn thấy, ngươi còn có cái gì hoải nghi nữa? Chẳng lẽ ngươi muốn lão anh húng từ trong phần mộ lao ra chính miệng giải thích cho ngươ, ngươi mới chịu tin sao?

Có người thấy Chu Văn truy vấn như vậy, cảm thấy Chu Văn quá mức vô lễ.

Mà bọn hắn cũng không biết Phất La Đức vẫn còn sống, cho nên mới nói như vậy.

Cái Mạn khoát tay nói:

- Dù sao chuyện này can hệ trọng đại, Chu Văn cẩn thận cũng là tốt. Chu Văn, ngươi có phải đã phát hiện ra vấn đề gì rồi không?

- Không.

Chu Văn chỉ có thể lắc đầu nói, hắn cũng không thể nói, bản thân trong game đã từng đi qua nói đó, nói nơi đó không có bất kỳ cái mộ phần hay mặt nạ nào.

Cái Mạn tiếp tục giảng giải kế hoạch, thậm chí còn giới thiệu qua hình ảnh anime, bên trong giới thiệu kỹ năng Ác Ma thằng hề và Vận Mệnh Nữ Vu.

Có điều những giới thiệu này không đủ tất cả, chỉ giới thiệu một bộ phận kỹ năng của bọn chúng.

Chờ hội nghị kết thúc về sau, Cái Mạn gọi lại Chu Văn:

- Chu Văn, ngươi có thể đi theo ta một thoáng được không?

- Ta ra ngoài trước chờ ngươi.


Thấy Chu Văn nhìn nàng, Vương Lộc nói.

- Được.

Chu Văn đi theo Cái Mạn đi tới phòng làm việc của hắn, Cái Mạn nhìn Chu Văn hỏi:

- Nếu ngươi có lời gì khó nói, không ngại nói thẳng, đến Hoang Ngôn Mê Cung về sau, không thể trao đổi bên trong, vạn nhất xảy ra chuyện gì, sẽ hết sức phiền phức.

- Ngươi có thể để ta gặp mặt lão anh hùng, ta muốn biết tình huống cặn kẽ lúc hắn gặp được Mặt Nạ đùa dai.

Chu Văn nói.

- Ngươi có điểm không biết, phụ thân ta bị nhốt trong vách băng, không phải lúc nào cũng có thể trao đổi với người khác, phần lớn thời gian hắn chỉ là một pho tượng băng, tình cờ mới khôi phục được một chút ý thức. Thời điểm trước đó ngươi gặp hắn, đã là thời gian cuối cùng hắn tỉnh táo. Không lâu về sau, hắn đã biến thành trạng thái tượng băng, lần nữa tỉnh táo không biết tới lúc nào.

- Vậy làm phiền ngươi.

Không gặp được Phất La Đức, hắn cũng chỉ làm vậy.

Cái Mạn rất nhanh cầm một phần tài liệu sao chép được giao cho Chu Văn:

- Nếu có phát hiện gì, nhỡ kỹ cho chúng ta biết.

- Ta biết, ta đi về trước.

Chu Văn lật xem một lượt văn bản tài liệu, phát hiện nội dung tầm mười trang, ghi chép rất nhiều thứ, một chốc đoán chừng cũng không nhìn xong, dự định lấy về từ từ xem.

Cái Mạn để thư ký của mình đem Chu Văn ra ngoài, sau khi thư ký trở về, có chút không hiểu nói:

- Ngài thật sự tin tưởng Chu Văn có phát hiện gì sao?

- Ta tin hay không cũng không quan trọng, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, chuyện này không thể xuất hiện sai lầm, hắn không phát hiện cái gì sai lần thì tốt, đối với chúng ta chỉ có lợi chẳng có hại gì.

Cái Mạn nói.

Chu Văn đến cửa chính, thấy đám người Lan Thi và Vương Lộc đang chờ hắn.

- Chu Văn, ngươi có phát hiện gì hay không?

Lúc ấy Lan Thi cũng ngồi trong hội trường, chỉ bởi lúc ấy bên trong toàn bộ đều là trưởng bối của hắn, hắn căn bản không có quyền phát biểu.


- Ta luôn cảm thấy, chuyện này có chỗ không hợp lý, nhưng hắn lại không phát hiện điểm lạ ở chỗ nào, nếu có thể gặp được thái gia gia của ngươi thì tốt.

Chu Văn nói.

- Tình huống của thái gia gia lúc tốt lúc xấu, hiện tại coi như ngươi đi gặp hắn, cũng không có cách nào trao đổi.

Lan Thi giận dữ nói.

- Ta đây suy nghĩ lại một chút, ngược lại có một quãng thời gian diễn tập, cũng không lập tức đi Hoang Ngôn Mê Cung ngày chủ nhật, chúng ta vẫn còn nhiều thời gian.

Chu Văn cầm tài liệu lật xem một lượt.

Căn cứ bên trong ghi chép, cái này là thời điểm vừa vặn phát hiện Dị thứ nguyên lĩnh vực Hoang Ngôn Mê Cung, lúc ấy Phất La Đức không hề biết trạng thái Hoang Ngôn Mê Cung mỗi ngày đều thay đổi, thời điểm lần đầu hắn một lần vào đúng ngày thứ hai, sau này mấy hôm không đi, đến thời điểm ngày chủ nhật, hắn lại muốn đi vào Hoang Ngôn Mê Cung, kết quả có thể đoán.

Cũng may Phất La Đức thấy tình huống không đúng, bèn phóng Phối sủng đi ngăn cản Ác Ma thằng hề, bản thân tốc độ cao nhất chạy ra ngoài Hoang Ngôn Mê Cung.

Đáng tiếc hắn căn bản không có cơ hội như vậy, Phất La Đức liền bị hắc bạch ma cầu đánh trúng, sau đó thân thể mất khống chế, bị Ác Ma thằng hề tiềm hành xuất hiện dùng móng vuốt như dao găm cắt vỡ động mạch chủ trên cổ, không bao lâu hôn mê.

Phất La Đức cho rằng bản thân chết chắc, nhưng ai biết cũng không lâu lắm, hắn lại tỉnh lại, lúc ấy thân thể lại ở bên trong một không gian nhỏ hẹp bịt kín.

Phất La Đức dùng sức đẩy rất lâu, mới thôi động cái nắp bên trên, chờ hắn leo ra ngoài về sau, mới phát hiện mình lại nằm trong phần mộ.

Tấm bia trên phần mộ, hắn phát hiện tấm mặt nạ kia.

Mà vị trí phần mộ, chính là hoa viên Chu Văn thấy trong game.

Phất La Đức trong hoa viên trốn ra ngoài, thấy được Vận Mệnh Nữ Vu song sinh, thế mới biết hoa viên đằng sau Vận Mệnh Nữ Vu cổ bảo.

- Kỳ quái, hắn làm thế nào tiến vào bên trong hoa viên này? Là ai đem hắn mang vào đây? Hoa viên trong hiện thực thật sự có phần mộ và tấm bia kia sao?

Chu Văn nhìn tư liệu, trong lòng vẫn nghi hoặc tầng tầng.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.