Chương trước
Chương sau




- Quỷ Thần, ngươi nói cái gì, hiện tại có thể trực tiếp nói cho ta, không cần thông qua người khác.

Phất La Đức tuy rằng cảm thấy Quỷ Thần có chút kỳ quái, trong lòng cũng sinh ra một ít nghi hoặc, nhưng hắn trăm triệu lần không thể tưởng tượng được Quỷ Thần không hề chiếm được thân thể Chu Văn, hơn nữa người trở về chính là Chu Văn.

Cái này không phải nói Phất La Đức không đủ âm hiểm giảo hoạt, mà hắn biết Quỷ Thần quá cường đại, sớm hình thành quan niệm không thể chiến thắng Quỷ Thần, trong lúc nhất thời xoay chuyển.

- Cái Mạn tiên sinh, ngươi rốt cuộc đem lời ta chuyển cao cho hắn không?

Chu Văn lại không để ý tới Phất La Đức, nhìn Cái Mạn tiếp tục nói.

Cái Mạn nghe được ngữ khí Chu Văn, càng thêm xác định của mình, thanh âm hơi run rẩy, nhìn Chu Văn nói:

- Ngươi…… Ngươi là Chu Văn……

Phất La Đức nghe xong Cái Mạn nói, cũng giật cả mình, trước đó hắn căn bản không nghĩ đến loại khả năng này, nhưng ngữ khí và thần thái của Chu Văn, lại bất đồng với Quỷ Thần mà hắn biết.

- Không có khả năng, nhân loại sao có thể chiến thắng Quỷ Thần, ngay cả khi có nhiều Thần thoại Phối sủng, nhân loại vẫn không đủ khả năng chiến thắng….

Sâu trong nội tâm Phất La Đức không thể tiếp thu sự thật này.

- Ta không phải Chu Văn còn có thể là ai?


Chu Văn bình tĩnh nói.

Lời nói vừa ra, tất cả mọi người đều kinh hãi, Phất La Đức cũng run hết cả mình, nhìn về phía ánh mắt Chu Văn, trở nên quái dị.

- Ngươi làm thế nào chạy ra ngoài?

Phất La Đức kinh nghi bất định mà nhìn Chu Văn nói, hắn tự nhiên không chịu tin tưởng, Chu Văn có thể đánh bại Quỷ Thần, chỉ cho rằng Chu Văn lợi dụng năng lực nào đó, may mắn trốn thoát khỏi Hoang Ngôn Mê Cung.

Chu Văn vẫn như cũ không hề để ý Phất La Đức, nhìn Cái Mạn tiếp tục hỏi:

- Lời ta chuyển cho ngươi, ngươi đã nói cho hắn biết chưa?

- Nói rồi.

Thần sắc Cái Mạn cổ quái nói.

- Vậy thì tốt.

Chu Văn gật gật đầu, lúc này con mắt nhìn về phía Phất La Đức nói:

- Phất La Đức, nếu lời ta đã chuyển tới ngươi, ta đây cũng không cần nói thêm nữa cái gì, ngươi tự mình động thủ kết thúc, hay để ta giải quyết?

Sắc mặt Phất La Đức âm trầm, nhìn chằm chằm Chu Văn nói:

- Chuyện này, xác thật có lỗi của ta, có điều nếu ngươi đã trốn thoát, ta có thể bồi thường một ít cho ngươi, chấm dứt mọi chuyện ở đây.

- Xem ra ngươi muốn ta động thủ?

Chu Văn nhìn Phất La Đức hỏi.

- Chu Văn, nơi này là Chung Cực gia tộc, ngươi dám động thủ tại đây, không có bất luận chỗ tốt gì, dù sao ngươi không có bất kỳ tổn thất gì, ta sẽ bồi thường ngươi một viên trứng Thần thoại Phối sủng, chuyện này kết thúc, ta và ngươi đều có lợi.

Phất La Đức nhàn nhạt nói.

Chu Văn trầm ngâm không nói gì, Phất La Đức cho rằng hắn đã tâm động, liền tiếp tục nói:

- Ngươi không cần trả giá gì, lại có một viên trứng Thần thoại Phối sủng và tình hữu nghị giữa Chung Cực gia tộc, chuyện này đối với ngươi vể sau sẽ có trợ giúp vô cùng to lớn…

- Phất La Đức, ngươi chỉ muốn thoát khỏi hầm băng, cho nên mới sẽ đem ta, thậm chí huyết mạch thân nhân của ngươi bán cho Quỷ Thần đi?

Chu Văn đột nhiên cắt ngang lời của Phất La Đức.

Sắc mặt Phất La Đức không tốt đẹp, có điều vẫn nói:


- Ngay cả ta không đem ngươi vào, nếu thời gian đến, Quỷ Thần cũng tự động rời khỏi Hoang Ngôn Mê Cung, đến lúc đó hắn sẽ mang đến tai nạn lớn hơn.

- Nói cách khác, ngươi muốn dùng ta đổi lấy cơ hội thoát khỏi hầm băng thu hoạch tự do?

Chu Văn còn nói thêm.

- Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?

Phất La Đức đã không kiên nhân.

- Con người của ta rất công bằng, nếu ngươi đổi ta lấy tự do, ta đây phải lấy đồ vật thuộc về ta, đem ngươi đánh trở lại hầm băng.

Chu Văn bình tĩnh nói.

- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi chỉ là một nhân loại, không phải Quỷ Thần, trừ bỏ Thần, không có ai có thể đánh bại Phất La Đức ta, ngay cả Anh hùng vương năm đó cũng không được.

Phất La Đức nghe được hai chữ hầm băng, không khống chế nổi cảm xúc.

Hắn nhịn nhiều năm như vậy, vất vả lắm mới thoát khỏi động băng, khôi phục trở thành người bình thường, ngay cả rượu vẫn chưa uống ngụm nào, hắn tuyệt đối không trở lại loại địa phương này.

Phất La Đức biết Chu Văn rất mạnh, hắn thấy Chu Văn có thể thoát khỏi tay của Quỷ Thần, nói đơn giản năng lực bản thân vô cùng đáng sợ.

Nhưng Chu Văn cường đại thế nào, cũng chỉ là nhân loại, chung quy vẫn có cực hạn, lấy thực lực của Phất La Đức kết hợp với nội tình của Chung Cực gia tộc, hoàn toàn không cần sợ hãi Chu Văn.

Hắn thậm chí đã ám hạ quyết định, ngay cả trả giá một ít đại giới, cũng phải đem Chu Văn giết chết ở chỗ này, diệt hậu hoạn này.

- Băng Nữ.

Chu Văn không muốn nói nhảm với Phất La Đức, chỉ gọi hai chữ Băng Nữ.

Lúc này mọi người mới phát hiện, bên ngoài đại môn lại có một nữ tử mỹ lệ, khuôn mặt của nàng lạnh như băng sương, dường như đang chuẩn bị giết người.

- Có thuộc hạ.

Băng Nữ đi vào đại môn, hành lễ với Chu Văn.

Trước đó bên trong Hoang Ngôn Mê Cung, Băng Nữ đã bị Chu Văn bắt ký kết khế ước bất bình đẳng, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của Chu Văn.

- Nhốt hắn vào bên trong hầm băng, nhưng đừng để hắn chết đi, cũng không để hắn thoát vây, hơn nữa cần để hắn bảo trì thanh tỉnh, ngươi có thể làm được không?

Chu Văn nói.

- Có thể.


Băng Nữ trả lời hết sức khẳng định.

- Vậy thì làm đi, đây là nợ hắn thiếu ta, Cái Mạn tiên sinh, ngươi nói đúng không?

Chu Văn nhìn về phía Cái Mạn hỏi.

Phất La Đức đã giận cực, Chu Văn có được Phối sủng cường đại, hắn không dám coi thường Chu Văn, nếu Chu Văn tự mình động thủ thì thôi, hiện tại Chu Văn lại để một hạ nhân động thủ, mà đây là nữ nhân trẻ tuổi, đây đối với hắn không phải khinh thường mà chính là vũ nhục.

- Xem ra Phất La Đức ta chưa từng xuất thế nhiều năm như vậy, thế nhân đã quên mất Băng chi anh hùng cường đại thế nào rồi.

Không đợi Cái Mạn trả lời, Phất La Đức nói trược, đồng thời trên thân hắn bộc phát ra băng khí khủng bố, đồng thời một đầu Băng Sương Cự Long bị hắn triệu hoán ra ngoài, phủ phục dưới chân hắn.

Bản thân Băng Sương Cự Long chính là đỉnh cấp Thần thoại Phối sủng Băng hệ, vừa vặn phù hợp với thuộc tính Nguyên khí băng hàn của hắn, dưới sự tăng phúc lẫn nhau, khiến lực lược của Phất La Đức được gia tăng trên diện rộng.

- Năm đó Quỷ Thần có thể đem ta biến thành băng nhân, đơn giản lợi dụng quỷ kế, dẫn phát băng hàn chi lực trên người ta, ta muốn nhìn xem, ngươi làm thế nào đánh ta trở về hầm băng.

Phất La Đức lạnh giọng nói.

Băng Nữ không có tâm tình cùng Phất La Đức nói chuyện, nhìn Phất La Đức liếc mắt một cái, trong mắt bắn ra băng quang, băng quang lập tức dừng trên thân Phất La Đức và Băng Sương Cự Long kia.

Trong thời gian nháy mắt, đem Phất La Đức và Băng Sương Cự Long cùng nhau biến thành băng điêu.

Toàn bộ quá trình thật sự quá nhanh, mau đến mức làm Cái Mạn bọn họ căn bản không kịp phản ứng, trơ mắt nhìn Phất La Đức cùng Băng Sương Cự Long hóa thành băng.

Ngay cả bản thân Phất La Đức vẫn còn duy trì tư thế ngạo nghễ, nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập sự sợ hãi.

- Sao có thể? Băng hệ đỉnh cấp Thần thoại sinh vật Băng Sương Cự Long, thế nhưng bị đông lạnh thành khối băng?

Cái Mạn và người Chung Cực gia tộc đều biết Băng Sương Cự Long cường đại thế nào.

Nếu nói có Thần thoại sinh vật đánh bại Băng Sương Cự Long, bọn hắn cũng không cảm thấy kỳ quái, thế nhưng dùng hàn băng chi lực đông lại Băng Sương Cự Long, cái này có chút quá dọa người.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.