- Đầu thú?
Trong đầu Dư Quang hiện lên vô số dấu hỏi.
Mà đám cao tầng bao quát cả Thẩm Ngọc Trì nhìn thấy cái này, vẻ mặt trở nên hết sức quái dị.
Đến thời điểm này, Chu Văn nói muốn tới tự thú, chỉ có kẻ ngớ ngẩn mới tin tưởng hắn, nếu hắn thật sự muốn đầu thú đã sớm đến, sao còn chờ đến thời điểm này?
- Cục tọa, xử lý thế nào?
Dư Quang dùng máy truyền tin nhỏ giọng xin chỉ thị Thẩm Ngọc Trì.
- Cục tọa, tuyệt đối không thể để Chu Văn tiến vào cục giám sát, lần này hắn nhất định có âm mưu phá hoại cục giám sát ta.
Một chủ nhiệm lập tức mở miệng nhắc nhở.
- Không sai, tên Chu Văn kia không vào được Thiên quan, muốn dùng loại phương pháp này trà trộn vào bên trong Thiên quan, tất nhiên muốn hạ sát thủ đối với chúng ta, tuyệt đối không thể để hắn tiến vào.
- Cục tọa, Chu Văn là đệ tử Vương Minh Uyên, không thể không phòng!
Một đám cao tầng cục giám sát đều nhất trí lạ thường, tuyệt đối không để Chu Văn tiến vào Thiên quan.
Người bình thường có lẽ không biết Chu Văn đáng sợ thế nào, nhưng cục giám sát là địa phương nào? Đây là tai mắt của Liên bang, bọn hắn hiểu rõ Chu Văn so với bất luận kẻ nào đều khắc sâu hơn.
Hiện tại đẳng cấp hồ sơ của Chu Văn là một trong những hồ sơ cao cấp nhất Liên bang, thậm chí đặt song sóng với Tỉnh Đạo Tiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game-than-sung-ta-muon-an-tinh/3204419/chuong-1032.html