Chương trước
Chương sau




- Chu Văn.

Thời điểm Chu Văn đang muốn nhìn một chút xem có thể dọa dẫm đòi một trạm không gian hay không, bên cạnh Thiên quan không biết lúc nào xuất hiện một cái cửa nhỏ, một nam nhân hùng tráng từ bên trong đi ra ngoài.

Chu Văn liếc mắt nhận ra, đó chính là cục trưởng cục giám sát Thẩm Ngọc Trì, lúc trước Thẩm Ngọc Trì bởi sự tình Vương Minh Uyên đã đi một chuyến qua Tịch Dương học viện, Chu Văn đã gặp hắn.

Chằng qua thời điểm đó Thẩm Ngọc Trì đối với Chu Văn mà nói, là một toàn đại sơn chỉ biết ngưỡng vọng, Thẩm Ngọc Trì lật tay một cái đủ giết hắn không biết bao nhiêu lần.

Bây giờ lại hoàn toàn khác nhau, Chu Văn hoàn toàn chắc chắn có khả năng đánh giết Thẩm Ngọc Trì.

Làm chủ nhân cục giám sát, Thẩm Ngọc Trì lại một mình đi ra ngoài Thiên quan, bên cạnh không có bất kỳ giám sát viên nào, cứ như vậy đến trước mặt Chu Văn.

Mặc dù Chu Văn một mực coi cục giám sát là kẻ địch, nhưng không thể không khen Thẩm Ngọc Trì rất khí độ, người này chẳng qua đứng nơi đó, phảng phất như sơn nhạc uy nghi không thể xâm phạm.

- Thẩm cục trưởng, muốn gặp ngươi thật không dễ dàng.

Chu Văn nhìn Thẩm Ngọc Trì nói.

- Tại sao ngươi muốn thấy ta?

Thẩm Ngọc Trì lạnh nhạt nói.


- Lời này ta hắn nên hỏi Thẩm cục trưởng ngươi mới đúng, cục giám sát không phải vẫn muốn mời ta tới sao?

Chu Văn nói.

Khí thế Thẩm Ngọc Trì như sơn nhạc trầm ngưng, ngưng giọng nói:

- Cục giám sát muốn bắt ngươi, bởi ngươi có liên quan đến Tỉnh Đạo Tiên, càng bởi ngươi là đệ tử của Vương Minh Uyên, đây là quy trình, chúng ta làm không thẹn với lương tâm.

- Nói như vậy, ta sai sao?

Chu Văn lạnh lùng nhìn chằm chằm Thẩm Ngọc Trì.

Tầm mắt Thẩm Ngọc Trì không trốn tránh chút nào, cũng không hề nhượng bộ, nhìn Chu Văn nói:

- Đứng trên lập trường của cục giám sát mà nói, đúng là ngươi sai. Có điều bây giờ nói ai đúng ai sai đã không có bất cứ ý nghĩa gì, dùng thực lực của ngươi, đúng sai đối với ngươi mà nói, đã không có giá trị tham khảo.

- Thẩm cục trưởng muốn nói ta vô pháp vô thiên sao?

Chu Văn bình tĩnh hỏi.

- Dĩ nhiên ngươi không phải bạo đồ vô pháp vô thiên, ta lặp đi lặp lại nghiên cứu qua tư liệu của ngươi, có lẽ ngươi không tin, ta rất hiểu rõ tính cách của ngươi.

- Ta đây muốn nghe một chút xem, ta rốt cuộc là loại người gì?

Chu Văn hứng thú nhìn Thẩm Ngọc Trì.

Thẩm Ngọc Trì chậm rãi nói:

- Ngươi nghe ta đánh giá, chỉ sợ ngươi sẽ muốn giết ta, cho nên ta không nói kết quả đánh giá được. Có điều ân oán giữa ngươi và cục giám sát, ta có một đề nghị, ta tin ngươi sẽ cảm thấy hứng thú.

- Nói một chút đi.

Chu Văn nhìn chằm chằm Thẩm Ngọc Trì nói.

- Đem một đầu Truyền kỳ Phối sủng của ngươi triệu hoán ra.

Thẩm Ngọc Trì nói.

Chu Văn hơi hiếu kỳ, loại người như Thẩm Ngọc Trì cũng dám một mình tới gặp hắn, rốt cuộc dựa vào cái gì, hắn làm theo lời Thẩm Ngọc Trì, triệu hóa ra một đầu Truyền kỳ Phối sủng.

Đó là một đầu Truyền kỳ Kim Cương lực sĩ Long Môn động.

- Kim Cương lực sĩ, không sai, Truyền kỳ Phối sủng khó có được.

Thẩm Ngọc Trì nói xong, trong lồng ngực lấy ra một khỏa Nguyên Tinh, đem viên Nguyên Tinh kia cầm trong lòng bàn tay.


Chu Văn hơi nghi hoặc một chút, Thẩm Ngọc Trì lấy ra một khỏa Nguyên Tinh làm gì, nhưng nhìn kỹ lại phát hiện bên trong khỏa Nguyên Tinh có một mảnh hoa trắng như tuyết.

Chu Văn không hỏi đó là cái gì, bởi vì hắn biết nếu Thẩm Ngọc Trì lẩy ra, khẳng định sẽ giải thích vô cùng rõ ràng.

Hắn chỉ hơi tò mò, cánh hoa này rốt cuộc là thứ gì, khiến Thẩm Ngọc Trì tự tin như vậy, có thể bằng vào một cánh hoa đả động hắn.

Thẩm Ngọc Trì cũng không nói thêm gì, trực tiếp nắm Nguyên tinh bóp nát, để cánh hoa kia bay ra ngoài, sau đó lợi dụng chưởng phong đẩy nó về phía Kim Cương lực sĩ.

Cánh hoa kia rơi trên đầu Kim Cương lực sĩ, giống như tuyết hòa tan, dung nhập vào bên trong thân thể Kim Cương lực sĩ.

Sau đó Chu Văn thấy thân thể Kim Cương lực sĩ tản mát ra tia sáng kỳ dị, hắn vậy mà bắt đầu tiến hóa.

Kim Cương lực sĩ chằng qua là Phối sủng cấp thấp, bản thân không có thuộc tính tiến hóa, cho nên dưới tình huống bình thường mà nói, nó không có khả năng tiến hóa.

Nhưng một cánh hoa nho nhỏ, lại khiến Kim Cương lực sĩ bắt đầu tiến hóa, điều này quả thực có chút kinh người.

- Trên thế giới không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh hằng, dĩ vãng không nói ai đúng ai sai, hiện tại coi như ngươi đồ sát toàn bộ cục giám sát, cũng không lấy được bất kỳ chỗ tốt gì, nhưng chỉ cần ngươi nguyện ý có thể cùng cục giám sát lấy được loại hoa này…. Đơn giản hàng ngàn cái như vậy….

Thẩm Ngọc Trì chậm rãi nói.

Chu Văn hơi động tâm, lại không nói chút cánh hóa này đối với Phối sủng cao cấp này có tác dụng hay không, nhưng đối với Chu Văn mà nói, thứ này phi thường hữu dụng.

Bởi rất nhiều loại Thần thoại Phối sủng muốn tấn thăng Thần thoại đều vô cùng khó khăn, hắn không thể không chờ đợi bọn chúng trưởng thành.

Có được loại hoa này về sau, Chu Văn hoàn toàn có thể sử dụng chúng làm Thần thoại Phối sủng tốc độ cao trường thành.

Ví dụ như Tà Linh Vương hết sức khó tấn thăng, bởi trứng Phàm thai Phối sủng khó tìm, mặc dù Chu Văn mua không ít, nhưng vẫn chưa đủ giúp Tà Linh Vương tấn thăng.

Nếu có được loại hoa này, hắn có thể trực tiếp giúp Tà Linh Vương tấn thăng, mà không cần phiền toái như vậy.

Mà Thẩm Ngọc Trì lấy loại thuyết pháp này, quả thật làm Chu Văn hơi động tâm.

- Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi?

Chu Văn hỏi.

- Không ngươi đi xem tư liệu chúng ta thu được? Sau đó quyết định tiếp.

Thẩm Ngọc Trì mỉm cười, hắn biết Chu Văn đã bị đánh động.

Chu Văn và Thẩm Ngọc Trì cùng nhau tiến vào Thiên quan, đến căn cứ cục giám sát, đồng thời xem tư liệu bọn Thẩm Ngọc Trì quay chụp trên mặt trăng.

Phát hiện toàn bộ quá trình đào móc, thí nghiệm hoa quế, Chu Văn xem qua tư liệu video rõ ràng.

Hắn biết Thẩm Ngọc Trì nói không sai, nếu dựa theo tốc độ khai thác này, cánh hoa quế xác thực có thể tính hàng ngàn, huống chi nơi đó còn có cây hoa quế thần bí, nói không chừng thứ kia còn giá trị hơn cánh hoa.


- Chẳng lẽ nói, cây hoa quế kia chính là cây nguyệt quế trong truyền thuyết? Như vậy phạt thụ nhân, còn có nguyệt cung tiên tử cùng nguyệt thỏ trong truyền thuyết có phải tồn tại như vậy không?

Trong lòng Chu Văn âm thầm suy nghĩ.

- Ngươi hợp tác với ta thu thập hoa quế, sau khi chuyện thành công, một nửa thu hoạch thuộc về ngươi.

Thẩm Ngọc Trì nói.

- Thẩm cục trưởng thoạt nhìn không giống một người biết tiêu xài tiền.

Chu Văn nhìn Thẩm Ngọc Trì nói.

- Xem như đôi bên cùng có lợi đi, ngươi xem cái này tiếp đi.

Thẩm Ngọc Trì phát tư liệu cuối cùng.

Rất nhanh, Chu Văn thấy dấu chân to lớn, cùng trạm không gian bị dẫm nát kia.

- Trên mặt trăng có Dị thứ nguyên sinh vật?

Chu Văn cau mày hior.

- Thần vật như vậy, cục giám sát chúng ta không có ý định từ bỏ, cho nên ta chuẩn bị muốn dẫn người tự mình đi tới mặt trăng, nếu như ngươi nguyện ý cùng nhau đi, lời hứa của ta vẫn có giá trị như cũ, vô luận đến lúc đó cầm được bao nhiêu hoa quế, ngươi được chia phân nửa.

Thẩm Ngọc Trì nói.

- Ngoại trừ một nửa hoa quế, ta còn muốn gốc cây kia.

Chu Văn nói.

- Hợp tác vui vẻ.

Thẩm Ngọc Trì giơ chén trà lên.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.