Chương trước
Chương sau




Hồ Tiên miếu nho nhỏ ngay cả tường viện cũng không có, nói là miếu kỳ thật do vài tảng đá đáp lên thành phòng, cửa chính thì cao tầm gần một mét, người muốn đi vào, cần phải khom lưng thật thấp mới được.

Tiểu miếu cũng hết sức đơn sơ, cơ hồ không có gì trang trí, kiến trúc miếu nhỏ dùng tảng đá gập ghềnh, hết sức thô ráp.

Trong miếu nhỏ trưng bày một tấm bàn thờ đá, trên bàn có một khối bài vị bằng gỗ, phía trên khắc bốn chữ Hồ Tiên nương nương.

- Chờ một chút, tiến vào Hồ Tiên miếu, còn có một cái cấm kỵ, nhất định phải quỳ đi vào, bằng không lấy được cũng không phải là hảo vận, mà là vận rủi.

Vương Lộc thấy Lý Huyền muốn đi vào, liền vội vàng kéo hắn nói.

- Thật quỷ dị đi, quỳ xuống trước mặt Hồ Tiên nương nương cũng không mất mặt lắm, mà còn được vài điểm may mắn.

Lý Huyền nhìn tấm biển, đi đến trước cửa tiếu miếu, quỳ xuống bịch một tiếng.

Ngươi khoan hãy nói, toàn tiểu miếu này cần quỳ mới vào được, mà Lý Huyền quỳ ở đó vẫn phải cúi thấp đầu mới vào được, đứng đấy căn bản không chui vào được.

Vào trong miếu nhỏ, Lý Huyền đốt ba nén hương mà Chu Văn đưa cho hắn, đối với bài vị Hồ Tiên nương nương bái một cái, sau đó đem ba nén hương cắm vào bên trong lư hương.

Lúc này bên trong bài vị Hồ Tiên nương nương lập tức xuất hiện một đạo tử khí, mà tử khí xoay một vòng bên trên đỉnh đầu Lý Huyền, cuối cùng rơi trên trán của hắn, tạo thành một hình trò mơ hồ trên trán, thoạt nhìn như đồ án hồ ly.


- Như vậy là xong rồi sao? Vận khí của ta đã tăng lên rồi sao?

Lý Huyền rời khỏi Hồ Tiên miếu, nhìn về phía Vương Lộc hỏi.

- Đã tăng lên, thời gian cụ thể thế nào ta không rõ, khi nào đồ án trên trán ngươi biến mất, đó chính là thời gian kết thúc.

Vương Lộc nói.

- Vậy chớ chậm trễ thời gian, Tiểu Nhạn Nhạn ngươi mau mau đi vào bái, chúng ta lại đi ra giết Dị thứ nguyên sinh vật thử một chút.

Lý Huyền thúc giục Phong Thu Nhạn đi vào.

Phong Thu Nhạn cầm ba nén hương, cũng học Lý Huyền quỷ rồi đi vào bái một cái.

Kết quả cũng giống vậy, bên trong bài vị kia cũng có một đoàn tử khí lao ra, có điều lượng tử khí so với Lý Huyền trước đó nhiều hơn rất nhiều, hình thành đồ án cũng rõ ràng hơn, đã có thể nhìn thấy ngũ quan của hồ ly, không giống Lý Huyền mơ hồ, đến mặt còn không nhìn thấy rõ.

- Tại sao chúng ta không giống nhau?

Lý Huyền nhìn đồ án trên trán Phong Thu Nhạn nói.

- Đồ án càng rõ ràng, năng lực tăng cường vận khí càng bền bỉ mạnh hơn.

Vương Lộc giải thích nói.

- Đây quá kỳ thị đi, tại sao cùng quỳ bái như nhau, hiệu quả Tiểu Nhạn Nhạn lại tốt hơn ta?

Lý Huyền buồn bực nói.

- Bời ngươi xấu.

Chu Văn cười nói.

- Ngươi thì đẹp trai rồi, vậy ngươi thử nhìn một chút, nói không chừng không bằng ta.

Lý Huyền bĩu môi một cái nói.

Chu Văn cũng muốn biết, rốt cuộc vận khí của Hồ Tiên nương nương có ảnh hưởng đến trò chơi hay không, thế là hắn lại lấy ba nén hương, đi tới trước Hồ Tiên miếu, sau đó học dáng vẻ Lý Huyền, quỳ gối xuống trước cửa miếu.


Bành!

Bài vị bên trong tòa Hồ Tiên miếu n Chu Văn hơi giật mình cầm lấy hương, xem hư bị nổ bay, theo bàn thờ rơi xuống đất về sau, trực tiếp phân thành hai nửa.

Chu Văn hơi giật mình cầm lấy hương, xem hai mảnh bài vị vỡ trên mặt đất.

- Cái này… Còn dùng được nữa không?

Chu Văn lại nghĩ muốn đi vào thử xem, nhưng đầu gối hắn vừa động, tiến nửa bước vảo bên trong tiểu miếu, hai mảnh bài vị Hồ Tiên nương nương lập tức bạo liệt lần nữa, trực tiếp nổ thành mảnh vụn.

Chu Văn thấy tình huống này, biết chắc vô dụng, đành phải cười khổ đứng lên.

Phong Thu Nhạn và Vương Lộc đều lộ vẻ mặt cổ quái nhìn Chu Văn, Lý Huyền đã thấy không ít lần, cho nên không phản ứng ngạc nhiên.

- Lão Chu, ta thấy đời này của ngươi vô duyên với Thần Linh phù hộ, kiếp sau đừng trâu bò như vậy, quá trâu bò không phải chuyện tốt.

Lý Huyền vỗ bả vai Chu Văn an ủi.

Chu Văn cũng bất đắc dĩ, hắn biết Mệnh cách của mình tác quái, tuy nhiên lại không có biện pháp gì, phần lớn loại hình địa phương như thần miếu, đều cần phải quỳ bái, hắn cứ cúi đầu hoặc quỳ gốc sẽ xảy ra vấn đề, căn bản không thu được chỗ tốt gì.

- Được rồi, ta trở về.

Chu Văn không được vận khí gia trì, cũng không hề tìm được đồ án nhỏ, dự định cùng đám người Vương Lộc trở về chỗ Ma phương tại tiểu trấn kia.

Phong Thu Nhạn cùng Lý Huyền cùng nhau đi giết Dị thứ nguyên sinh vật, bọn hắn đối với việc Chu Văn khoe khoang Thần thoại Phối sủng, không hứng thú chút nào.

Chu Văn đi ra ngoài không bao xa, đột nhiên nghĩ đến cái gì, để cho Vương Lộc quay lại Hồ Tiên miếu, sau đó hoán đổi Mệnh hồn Ngục Vương Tôn, xa xa nhìn thoáng qua.

Lần này quan sát, phát hiện bên trong toàn miếu kia, có một cỗ tử linh khí bay lên, giống như một đầu tử hồ chiếm cứ trên đỉnh tòa miếu nhỏ, đang kinh nghi bất định nhìn chằm chằm Chu Văn dò xét.

- Thứ này… Có tính là Dị thứ nguyên sinh vật không nhỉ?

Chu Văn nhìn linh thể hồ ly kia, dưới tình huống bình thường, nhân loại không thể nhìn thấy loại sinh vật thuần linh thể này.

Chỉ có Mệnh hồn Ngục Vương Tôn mới giúp Chu Văn nhìn thấy những thứ này.

Chu Văn triệu hồi ra một thanh Hoàng Kim Chiến Thần Kích, đâm về phía Hoàng Kim Chiến Thần Kích.

Kết quả Hoàng Kim Chiến Thần Kích trực tiếp bay xuyên qua linh thể hồ ly, nhưng không hề tổn thương đến nó, mà đầu hồ ly kia chẳng qua hung ác nhìn chằm chằm Chu Văn, lại tựa hồ e ngại cái gì, không dám phát động công kích đối với hắn.


Chu Văn lại triệu hồi ra Hàm Quang kiếm cùng Tiêu Luyện kiếm, còn thêm mấy loại Phối sủng nữa, phát hiện công kích của nó đối với hồ ly trạng thái linh thể kia hoàn toàn vô dụng.

Mà đầu hồ ly kia chỉ nhìn Chu Văn, không hề có ý định động thủ đối với hắn.

- Ngươi đang làm cái gì?

Vương Lộc nghi hoặc nhìn Chu Văn.

Nàng không nhìn thấy hồ ly dạng linh thể kia, Chu Văn đủ loại Phối sủng công kích phía trên tòa miếu nhỏ kia, còn tưởng rằng hắn đắc tội Hồ Tiên nương nương, bị nguyền rủa trúng tà.

- Không có gì.

Chu Văn thấy Phối sủng công kích Hồ Tiên nương nương vô dụng, bèn triệu hoán Băng Nữ bên trong Hỗn Độn châu.

Băng Nữ hiển nhiên thấy được hồ ly linh thể, sau khi ra ngoài, tầm mắt nhìn chằm chằm hồ ly trên đỉnh miếu.

Mà hồ ly linh thể thấy được Băng Nữ về sau, lập tức nhe răng toét miệng nhìn chằm chằm Băng Nữ, tựa hồ đối với Băng Nữ rất kiêng kỵ.

- Hồ ly trong miếu này, chẳng lẽ là Khủng Cụ cấp sinh vật?

Trước đó Chu Văn chẳng qua suy đoán, nhưng nhìn bộ dáng Hồ Tiên nương nương nhìn chằm chằm Băng Nữ, càng thêm khẳng định.

- Nếu như Hồ Tiên nương nương là Khủng Cụ sinh vật, những Sơn thần hoặc Thổ công tại Thổ Địa miếu, há không phải Khủng Cụ sinh vật sao?

Vẻ mặt Chu Văn trở nên quái dị, trong miếu có được Khủng Cụ cấp sinh vật, mặc dù để cho người ta hơi giật mình, nhưng chân chính khiến Chu Văn cảm giác quái dị chính là, Mệnh cách của hắn có thể khiến bài vị của Khủng Cụ sinh vật nện nát, mà những Khủng Cụ sinh vật đó lại kiêng kỵ, không dám làm gì hắn.

Bây giờ Chu Văn suy nghĩ một chút thấy hơi sợ, vạn nhất Khủng Cụ sinh vật thật sự động thủ với hắn, cái mạng nhỏ của hắn sớm không còn.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.