Nhưng hắn vừa mới bay lên, đột nhiên lại bị quái vật vô hình thôn phệ, ngay cả người vào Phối sủng cùng nhau biến mất không thấy gì nữa.
- Không phải ngươi nói, Dị thứ nguyên sinh vật bên kia sao?
Vương Thu Nguyên kinh hãi nói.
- Hiện tại nó vẫn ở nơi đó.
Băng Nữ nói không có biểu cảm gì.
Thẩm Ngọc Trì thần sắc biến ảo bất định, đột nhiên xoay người chạy, đồng thời ra lệnh:
- Đi theo ta.
Vương Thu Nguyên không lưỡng lự, đi theo Thẩm Ngọc Trì liền chạy, Vi Qua cũng đi theo, Chu Văn chỉ hơi suy nghĩ một chút, cũng đi theo.
Vài người cùng nhau nhảy vào trong hầm mỏ, Thẩm Ngọc Trì tiên phong, xong về phía chỗ người chết bọn hắn phát hiện trước kia.
Chờ bọn hắn đến bên cạnh chỗ người ngồi chết kia, trên thân đã đổ mồ hôi lạnh.
Cũng may bọn hắn cược đúng, Dị thứ nguyên sinh vật vô hình kia không hề công kích bọn hắn.
- Cục tọa, hiện tại chúng ta phải làm sao?
Vương Thu Nguyên nhìn về phía Thẩm Ngọc Trì hỏi.
- Hiện tại chúng ta không thể đi.
Thẩm Ngọc Trì nhìn người chết ngồi kia, đồng thời chỉ Cốt Đào trước mặt hắn nói:
- Có lẽ cơ hội giữ mạng sống của chúng ta nằm ở đây.
Chu Văn không thể không thừa nhận, Thẩm Ngọc Trì không hổ là đầu lĩnh cục giám sát, can đảm cẩn trọng đầu óc tư duy đặc biệt nhanh.
Tất cả sinh vật xung quanh đều bị nó thôn phệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game-than-sung-ta-muon-an-tinh/3204383/chuong-1054.html