Chương trước
Chương sau




(Cuối Cùng Của Chết Là Sinh)

- Có ý gì?

Chu Văn đang muốn hỏi hắn, đã thấy sinh cơ trên người Phạt Thụ nhân đoạn tuyệt, không còn dấu hiệu của sự sống, xem ra đã chết thật rồi.

- Ngươi nên nói rõ ràng trước khi chết chứ?

Chu Văn hơi buồn bực, có điều hắn thấy ý tứ của Phạt Thụ nhân, tựa hồ vốn không dự định nói cái gì, bằng không trước khi chết đã nói thẳng ra.

Chẳng qua một câu nói như vậy, cũng không dễ suy đoán Phạt Thụ nhân có ý gì.

Câu nói này có khả năng có rất nhiều nói rõ lí do, có thể nói Chu Văn không ngăn cản không nổi dụ hoặc, muốn có được Phối sủng bên trong mặt trăng, cho nên sẽ chém Bất Tử thụ. Cũng có thể nói, dưới Bất Tử thụ có bí mật gì, tương lai Chu Văn nhất định phải chặt Bất Tử thụ mới có thể biết bí mật.

Khả năng thật sự quá nhiều, chẳng qua Phạt Thụ nhân thuận miệng nói một câu, cố ý dẫn dụ Chu Văn tò mò.

Chu Văn không có tâm tình tiếp tục đoán nữa, hiện tại ít nhất xem xét, mặt trăng tồn tại so với bị hủy diệt vẫn tốt hơn.

Đi về phía Phạt Thụ nhân, Chu Văn định đem thi thể của hắn mang về, dù sao thân thể này thuộc về Vi Qua, ít nhất phải đem thân thể của hắn hoàn chỉnh trả lại gia đình.

Đi tới trước thi thể, Chu Văn duỗi ra hai tay gác ở dưới nách thi thể, đang muốn phát lực nâng lên, đột nhiên thấy thi thể lại trừng mắt lên.


Chu Văn phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt đã quyết đoán, nếu hắn lui lại khả năng mắc mưu của Phạt Thụ nhân, cho nên đi ngược lại đường cũ, không lùi mà tiến tới, thân thể dán lên thân thể Phạt Thụ nhân, hai tay xuyên qua nách hắn, sau đó áp chặt lấy cổ hắn, muốn dùng sức trực tiếp vặn gãy cổ hắn.

- Là. . . là. . . Ta. . . Đừng. . . Khụ khụ. . .

Phạt Thụ nhân nói mấy chữ, đã bị lực lượng cường đại áp bách lấy, một chữ cũng không nói ra được.

Chu Văn nghe được mấy cái kia chữ, vẫn không khỏi đến chậm một thoáng, không tiếp tục phát lực.

Bởi ngữ khí và âm điệu mấy chữ kia, không hề giống Phạt Thụ nhân, ngược lại giống như Vi Qua.

- Vi hội trưởng?

Chu Văn buông tay ra lui lại, nửa tin nửa ngờ nhìn xem Vi Qua.

Nếu hắn thật sự là Phạt Thụ nhân, Chu Văn vừa rồi đã động thủ giết hắn, nhưng nếu là Vi Qua, cái này lại không được.

Vô luận ý thức của Vi Qua chiếm cứ cỗ thân thể này hay vẫn là ý thức của Phạt Thụ nhân chưởng khống, với thương thể của thân thể này, đã đủ trí mệnh, hiện tại người nào chiếm cứ cũng vô dụng, thân thể chết rồi, ý thức chỉ có đường tiêu vong.

Vết thương trước ngực Vi Qua vẫn còn, trái tim đã bị đâm xuyên, Phạt Thụ nhân dã chết, Vi Qua làm sao sống nổi?

- Là ta, Vi Qua.

Vi Qua cúi đầu nhìn thoáng qua bộ ngực mình, nhe răng toét miệng nói:

- Thời gian của ta không còn nhiều, nhanh nghĩ biện pháp cứu ta, trước tiên nghĩ biện pháp ổn định vết thương trên người ta, đừng để ta chết đi là được.

- Ngươi thật sự là Vi Qua hội trưởng?

Chu Văn nghi ngờ nhìn Vi Qua, hắn hơi hoài nghi, Phạt Thụ nhân còn chưa chết, muốn dùng Vi Qua lừa gạt trị thương cho hắn.

- Còn nhớ rõ lúc trước tốt nghiệp lúc ta đi tìm ngươi, chúng ta còn trò chuyện một chút, câu “Thắng con rể trời” ngươi còn nhớ không?

Vi Qua nói.

- Phạt Thụ nhân chiếm cứ thân thể, cũng có khả năng hấp thu trí nhớ. . .

Chu Văn vẫn cảnh giác nhìn Vi Qua nói.

Vi Qua dở khóc dở cười:

- Học đệ, ta thật sự là Vi Qua, trước đó ta nhận ra cái Cốt Đào đàn kia chính là tế khí thỉnh thần, biết mình có thể sẽ bị một loại sinh vật Linh thể nào đó phụ thể, mà ta cũng biết, Thẩm Ngọc Trì tám chín phần mười sẽ để cho ta làm vật hi sinh, cho nên không bằng chủ động đi lấy Cốt Đào đàn kia.

- Bởi Mệnh cách của ta là Tử Cực Nhi Sinh, giải thích quá phiền phức, nói đơn giản, chính là sau khi thân thể chết đi, ta còn có thể dùng trạng thái người thực vật sống tiếp một khoảng thời gian, nếu trong khoảng thời gian này chữa thân thể tốt, có thể cứu sống. Ta thật sự sắp không được rồi, nếu ngươi không trị thương thể cho ta, ta thật sự phải chết… A. A..

Vi Qua buồn bực nói.


Chu Văn nhìn ngữ khí và thái độ của hắn, xác thực không giống Phạt Thụ nhân lắm, đã tin tưởng mấy phần.

Bởi bản thân Chu Văn trước đó phán đoán, Vi Qua có thể biết lai lịch Cốt Đào đàn, cho nên mới chủ động đi lấy, biết hắn khẳng định có thủ đoạn bảo mệnh gì đó.

Trước đó Chu Văn tưởng rằng Vi Qua phán đoán sai lầm, cho nên thủ đoạn không có hiệu lực, kết quả chết trong bi kịch, hiện tại xem ra, hóa ra thủ đoạn của hắn dùng ở đây.

Chu Văn không lượng lự, trực tiếp hoán đổi Mệnh hồn Thái Cổ Nhân Hoàng, một quyền đánh về phía vết thương của Vi Qua.

Nấm đấm trực tiếp đánh vào bên trong trái tim Vi Qua, nhưng lúc rút ra, vết thương trên trái tim lại khôi phục rất nhiều.

Một quyền tiếp một quyền cuồng bạo oanh kích, dưới lực lượng kỳ dị kia, vết thương trí mạng trên trái của Vi Qua, lại hoàn toàn khép lại một cách thần kỳ, trên lồng ngực không nhìn thấy nửa điểm vết thương.

Nhưng do mất quá nhiều máu, thân thể Vi Qua vẫn khó duy trì.

Chu Văn lại triệu hồi ra mấy viên Đan Tinh như Hồi Xuân Đan Tinh, để Vi Qua nuốt xuống, lúc này mới khiến thân thể của hắn khôi phục sinh cơ, mà quầng sáng trong mắt Vi Qua càng ngày càng mạnh, không bao lâu đã như người bình thường.

- Chu Văn, lần này phải cảm tạ ngươi, bằng không ta thật sự chết ở chỗ này.

Vi Qua đứng dậy nói.

- Nếu Phạt Thụ nhân không chết, ngươi có thể đoạt lại thân thể sao?

Chu Văn nhìn Vi Qua hỏi.

- Không thể.

Vi Qua lắc đầu.

- Nếu ta không thể trị khỏi thương thể cho ngươi, ngươi còn có thể sống không?

Chu Văn lại hỏi.

- Không thể.

Vi Qua lại lắc đầu lần nữa.

- Vậy tại sao ngươi lại cược?

Chu Văn cảm thấy điều kiện này không khỏi quá hà khắc rồi, nếu như không phải hắn tại đây, Vi Qua sẽ lâm vào cục diện thập tử vô sinh.

- Bởi vì có lợi ích siêu lớn, đáng giá bất chấp nguy hiểm. Phạt Thụ nhân dùng thân thể của ta, dồng thời chết đi trong thân thể ta, hắn lưu lại của cải trên cỗ thân thể này đã không cách nào đánh giá, nói chung đáng giá để ta lấy mạng đi cược.

Vi Qua cười cười, tiếp tục nói:


- Dĩ nhiên, ta nguyện ý đi cược còn có một một nguyên nhân trọng yếu khác.

- Nguyên nhân gì?

Ch25u Văn hỏi.

- Bởi vì có ngươi tại đây.

Vi Qua nghiêm mặt nói.

- Ngươi đánh giá ta hơi cao rồi.

Chu Văn lắc đầu cười khổ.

………………..

Thời điểm bọn hắn trên mặt trăng, bảng xếp hạng chi chiến trên Địa Cầu vẫn còn đang tiếp tục, Nhã liên tiếp nhận khiêu chiến từ các Thủ Hộ giả khác, đến bây giờ vẫn chưa bị đánh bại.

Có điều các loại năng lực của Nhã đang dần bị các Thủ Hộ giả kia thăm dò được, không ngừng bị bọn hắn tìm hiểu, mà đối thủ xuất hiện càng ngày càng mạnh, hiện tại hắn muốn chiến thắng cần gian nan hơn nhiều, nhưng hắn vẫn chưa hề bại.

Bên trong Tử Cấm Thành bị sương mù vây quanh, một đạo hư ảnh vặn vẹo từ hư không buông xuống, quang ảnh kia giống y hệt hư ảnh mà hai lần trước sửa đổi quy tắc chiến đấu trên Ma phương.

Quang ảnh kia trôi nỏi trước điện Thái Hòa, mà đại môn điện Thái Hòa như bị một loại lực lượng vô hình nào đó khống chế tự động mở ra, mà bên trong tòa đại điện kia, bất ngờ có một khúc gỗ nằm ngang.

- Tử Vi, vì sao đến bây giờ còn không tuyển chọn Khế Ước giả?

Thanh âm của hư ảnh từ hư vô mờ mịt truyền đến.

- Đó là chuyện của ta, liên quan gì tới ngươi?

Bên trong khúc gỗ truyền đến thanh âm nữ nhân lạnh như băng nói.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.