Chương trước
Chương sau




Vẻ mặt Chu Văn nghiêm túc, biết thời điểm đối phương buông xuống, tuyệt đối không phải pháo hôi đến tìm cái chết, tám chín phần sẽ có tồn tại Thiên Tai cấp tham chiến.

Mà người có thể chủ trì Ma phương chi chiến, bản thân khẳng định có địa vị không thấp tại Dị thứ nguyên.

Ba Tiêu Tiên đã được triệu hoán, một lần nữa mặc trang bị Phối sủng vào, vòng tai Đế Thiên không ngừng quét hình thân ảnh buông xuống, nhưng trừ khí tức kinh khủng bên ngoài, không nghe được cái gì.

Trong lòng Chu Văn đã nảy sinh thoái ý, phía trên Thần thoại cấp, mỗi cấp độ đều có khoảng cách cực lớn, ví dụ điển hình như sinh vật dưới Khủng Cụ cấp, căn bản không thể tổn thương được Khủng Cụ cấp sinh vật.

Bản thân Thiên Tai cấp cũng có chỗ độc đáo riêng, Khủng Cụ cấp trước mặt Thiên Tai cấp không khác gì hài nhi yếu đuối, huống chi Chu Văn chẳng qua mới tấn thăng Thần thoại.

Nếu Dị thứ nguyên sinh vật buông xuống thật sực có được lực lượng Thần thoại cấp hoàn chỉnh, cio như triệu hoán toàn bọ Ma Anh và Ba Tiêu Tiên đi ra, chỉ sợ không có nổi phần thắng.

Chu Văn dự định thử nhìn một chút, nếu xác định đối phương chính là Thiên Tai cấp chân chính, như vậy trực tiếp nhận thua rời khỏi, mặc dù Chu Văn rất muốn chiếm vị trí đệ nhất, nhưng mạng sống rõ ràng quan trọng hơn nhiều.

Lúc Đế Thiên hoàn toàn rời khỏi chùm sáng, Chu Văn đã xác định, đây chính là Thiên Tai cấp hoàn chỉnh, mà không phải đại ngốc tử có thực lực Khủng Cụ cấp, tư tưởng Thiên Tai cấp bị Nhã đánh bại.


Không do dự chút nào, căn bản không có Đế Thiên có cơ hội xuất thủ, Chu Văn trực tiếp lựa chọn nhận thua.

Rất nhanh, sắc mặt Chu Văn đại biến, hắn rõ ràng nhận thua, nhưng không hề bị truyền tống ra ngoài, vẫn còn dừng trên cách đấu tràng.

Chu Văn không ngừng vận chuyển Thái Thượng Khai Thiên Kinh, tuy nhiên lại không có tác dụng gì, Thái Thượng Khai Thiên Kinh vẫn không các nào giúp hắn rời khỏi cách đấu tràng.

- Muốn muốn bỏ quyền nhận thua sao? Chỉ sợ ngươi đã không có cơ hội.

Lúc Đế Thiên triệt để đi ra khỏi chùm sáng, thân thể hoàn toàn ngưng tụ thành hình, nhưng hắn rõ ràng đứng nơi đó, nếu dùng mắt nhìn vẫn không thể biết bộ dáng hắn rốt cuộc thế nào?

Rõ ràng cảm giác mình thấy được, nhưng lại không nói nên lời rốt cuộc hình dạng hắn thế nào, chỉ cảm thấy người kia như Đế như Thần, mang theo uy áp vô thượng, khiến tất cả sinh vật trên thế giới này trước mặt hắn đều trở nên nhỏ bé yếu ớt.

Đế Thiên nhìn Chu Văn tiếp tục nói:

- Trên thân ngươi có lực lượng quy tắc hệ, cho nên có thể bỏ qua quy tắc Ma phương, vô phương bị đá ra khỏi bảng xếp hạng. Nếu ngươi đã muốn lưu lại như vậy, Bổn Vương thành toàn cho ngươi, mở ra hình thức Tử đấu, hiện tại Ma phương và bên ngoài đã đoạn tuyệt liên hệ, trừ phi một người chết mới có thể mở ra lần nữa, coi như ngươi có thể phá hư quy tắc cũng vô dụng, bởi vì hiện tại ngươi căn bản không có đưởng để đi.

- Ngươi là ai?

Chu Văn biết Đế Thiên nói không sai, bằng không Thái Thượng Khai Thiên Kinh sẽ không vô dụng, tâm tư nhanh chóng chuyển động, suy tư hết thảy khả năng chạy trốn.

- Đế Thiên, Thiên Thần chúng chi chủ.

Đế Thiên trả lời bình tĩnh.

- Thiên Thần chúng bên trong Bát Thần chúng.

Trong lòng Chu Văn giật mình.

Chu Văn không hiểu nhiều về Dị thứ nguyên, Thiên Tai cấp cường giả của Dị thứ nguyên cũng không biết được bao nhiêu, nhưng Thiên Thần chúng chi chủ, hắn vừa vặn biết.

Bởi liên quan đến Vương Minh Uyên, cho nên Chu Văn mới tìm hiểu qua một chút tình báo liên quan đến Bát Thần chúng.


Bát Thần chúng chính là tám Dị thứ nguyên chủng tộc khác nhau. Vương Minh Uyên đánh bại Long Thần chúng vương, trở thành một đời Long Vương mới, theo Băng Nữ nói, tám vị Vương trong Bát Thần chúng, có sáu vị Khủng Cụ cấp, chỉ có hai vị Thần thoại cấp, Đế Thiên chính là một trong số đó, cũng là người đứng đầu Bát Thần chúng.

Vương Minh Uyên chiếm lấy vị trí Long Vương, nhưng không động chạm đến Đế Thiên, đủ biết tên Đế Thiên này đáng sợ thế nào?

Hiện tại Đế Thiên tự mình buông xuống tới giết hắn, đường lui lại bị đoạn tuyệt, Chu Văn lập tức cảm giác việc lớn không ổn.

Nghe được đối thoại giữa Đế Thiên và Chu Văn, Liên bang triệt để xôn xao.

Đế Thiên đã nói rõ, hắn muốn mạng Người, mà không đơn giản chỉ muốn đá Người ra khỏi bảng xếp hạng.

- Trước khi chết, có muốn lưu lại tên của ngươi hay không? Có thể bị ta đích thân giết chết, đối với ngươi mà nói cũng là một loại vinh quang.

Đế Thiên thuận miệng nói, tựa hồ sinh tử của Chu Văn đã nằm trong tay hắn.

Chu Văn âm thần khắc họa Thâu Thiên Hoán Nhật quyết, nghĩ muốn nhờ năng lực truyền tống tinh tế, thử xem có thể truyền tống rời khỏi nơi này hay không?

Kết quả lại khiến hắn vô cùng thất vọng, tất cả tinh tú trong Tiểu Vũ Trụ đều ảm đạm tối tăm, rõ ràng không thể truyền tống từ nơi này.

- Nếu không ra được, chỉ có thể liều mạng.

Chu Văn nắm chặt cây gậy gỗ trắng trong tay, một bên Ba Tiêu Tiên dưới mệnh lệnh của Chu Văn, sử dụng skill mạnh nhất của nàng. Tam Giới Đệ Nhất Phong.

Gió lốc kinh khủng trong nháy mắt bao phủ toàn bộ cách đấu tràng, hướng về phía đe.

Đồng thời Chu Văn nhanh chóng mặc Ẩn Hình Y, tiến nhập trạng thái ẩn hình, lợi dụng năng lực Nguyên Khí quyết Ma Thần Kỷ, thuấn di đến phía sau Đế Thiên, nhất chiêu Thần thoại lại phát động lần nữa.

Mà Ma Anh lặng lẽ trốn trong ngực Chu Văn, tùy thời động thủ.

Đế Thiên Thiên lơ lửng giữa không trung, đối mặt với Tam Giới Đệ Nhất Phong của Ba Tiêu Tiên, nhưng chỉ phất ống tay áo một cái, bên trong ống tay áo của hắn như tự có thiên địa, Tam Giới Đệ Nhất Phong kinh khủng vọt vào trong tay áo, như đá ném vào biển rộng, vẻn vẹn làm ống tay áo của hắn đong đưa mấy lần, như bị gió nhẹ thổi qua.


Chu Văn ẩn hình, dùng nhất chiêu Trảm Tiên chém về phía Đế Thiên, Đế Thiên không thèm quay đầu lại, chẳng qua tùy ý phản tay vỗ một cái, lại nắm cây gậy gỗ trắng trong tay, sau đó vung gậy gỗ, đẩy Chu Văn ra đằng trước.

Oanh!

Thân thể Chu Văn nện bên trên cách đấu tràng, máu tươi trong miệng cuồng phún, bàn tay không cầm nổ cây gậy gỗ trắng, trực tiếp ngã lăn ra ngoài.

Đế Thiên không truy kích, mà cầm cây gậy gỗ trắng dò xét, sau đó tự lẩm bẩm:

- Quả nhiên là Khốc Tang bổng, đáng tiếc không hoàn chỉnh, chẳng qua là một tàn khuyết phẩm.

Ba Tiêu Tiên lo lắng Chu Văn, bay tới ngăn đằng trước Chu Văn, Ba Tiêu Phiến biến thành cây quạt, hung hăng quạt về phía Đế Thiên.

Tay áo Đế Thiên lại vung lần nữa, chẳng qua lần này không chỉ thu Tam Giới Đệ Nhất Phong của Ba Tiêu Tiên, mà ống tay áo kia còn biến hóa, phảng phất che khuất hư không, bên trong có hấp lực cực mạnh, kéo thân thể Ba Tiêu Tiên tới, khiến cho nàng không tự chủ bay về phía tay áo.

Ba Tiêu Tiên liều mạng toàn lực cổ động lực lượng Phong hệ, muốn thoát khỏi hấp lực trong ống tay áo, tuy nhiên vẫn không tự chủ bay về phía ống tay áo.

Chu Văn nhẫn nhịn đau đớn trên người, triệu hoán Đế Thính.

Ngay cả Ma Anh cũng không động, Thần thoại Phối sủng bình thường càng thêm vô dụng, đứng trước mặt Thiên Tai cấp, tồn tại như Ba Tiêu Tiên còn không phản kháng nổi, hiện tại lực lượng mà Chu Văn có thể trông cậy, có lẽ chỉ còn mỗi Đế Thính.

Trước kia Chu Văn tối đá cởi bỏ ba vòng tai của Đế Thính, cho nên hắn không biết nếu như để sáu vòng tai của Đế Thính đồng thời phá toái, sẽ xảy ra chuyện gì.

Chẳng qua hiện tại đã đến thời khắc sống chết, rốt cuộc không thể nghĩ gì thêm được nữa.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.