Chương trước
Chương sau




- Tên Sát Ma kia đi đâu rồi?

Chu Văn lui lại một bên dò xét, nhưng không hề phát hiện Sát Ma.

Sát Ma cũng leo lên cách đấu tràng Ma phương, hắn thua cuộc về sau hẳn phải xuất hiện nơi này mới đúng.

Trước đó mười Thủ Hộ giả chiếm vị trí đầu quần chiến, hắn cũng không nhìn thấy Sát Ma tham gia, bây giờ không thấy đầu, Chu Văn thầm nghĩ, có phải Sát Ma đã gặp độc thủ hay không?

Trước đó Sát Ma trước mặt mọi người tuyên thệ hiệu trung, Dị thứ nguyên khẳng định không có khả năng để cho hắn ra sân, nghĩ biện pháp giết chết hắn cũng không phải sự tình không thể.

Có điều hiện tại Chu Văn không có thời gian đi tìm Sát Ma, Đế Thính kéo thân thể trọng thương đánh tới, nó cưỡng ép phá toái sáu cái vòng tai, tiến nhập Thiên Tai cấp, thoạt nhìn tai hoạ ngầm phi thường lớn, không chỉ đoạn tuyệt liên hệ với Chu Văn, ngay cả tâm tình của nó tựa hồ không ổn định, tràn đầy thô bạo cùng ác ý.

Có điều hiện tại thương thể của nó quá nặng, coi như thực lực Thiên Tai cấp, cũng không lại bao nhiêu.

Chu Văn triệu hồi ra Ba Tiêu Tiên, Ba Tiêu Tiên thổi một ngụm Thái Âm Phong, làm Đế Thính đảo ngã văng ra ngoài.

Chu Văn vội vàng triệu hoán Ba Tiêu Tiên trở về, miễn nàng giết Đế Thính thật thì chết.


Đế Thính bị hắn cưỡng ép giải trừ sáu cái vòng tai, bằng không cũng không biến thành thảm trạng này, nếu không có Đế Thính, cũng không cách nào ngăn chặn Đế Thiên lâu như vậy, càng không đợi Chu Văn sử dụng Lục Tiên kiếm.

Tư tưởng Đế Thính tựa hồ như bị mất khống chế, đứng lên kéo thân thể thụ thương xông tới.

Ba Tiêu Tiên cảm nhận được ý niệm Chu Văn, chẳng qua thổi ra phên che gió, để Đế Thính không xông qua được, cũng không làm bị thương nó nữa.

- Làm thế nào mới khiến Đế Thính trở lại trạng thái lục hoàn bị phong ấn đây?

Chu Văn thử nghiệm mệnh lệnh Đế Thính, tuy nhiên lại không hiệu quả gì.

Trên thực tế bản thân Chu Văn cũng bị thương rất nặng, mặc dù có Sát Ma và Vương Chi Thán Tức phụ trợ, cộng thêm Ma Anh trợ giúp, nhưng thân thể Chu Văn vẫn thụ thương rất nặng, gần như sụp đổ, khô héo chỉ còn lại da bọc xương, hoàn toàn không nhìn ra vẻ đẹp trai như trước.

Bên ngoài kỳ thật còn tốt chán, về sau có thể chậm rãi khôi phục, nhưng Mệnh hồn Sát Lục Giả cơ hồ bị hút khô, Vận Mệnh Chi Luân cũng gần như sụp đổ, mặc dù không biết Vương Chi Thán Tức thế nào, thế nhưng bỏ ra lực lượng khổng lồ như vậy, tuyệt đối không nhẹ nhõm.

Hiện tại thân thể Chu Văn như chiếc thuyền thủng trăm ngàn lỗ, đã hao hét nhiên liệu, muốn một lần nữa lên đường, tuyệt đối không phải chuyện dễ.

Thử vận chuyển Nguyên Khí quyết, bởi vì Nguyên khí đã khô kiệt, ngay cả Mê Tiên kinh cũng không cách nào vận chuyển bình thường, chớ đừng nói khắc họa Nguyên Khí quyết trên Vận Mệnh Chi Luân, cái này khiến kế hoạch Chu Văn muốn dùng Hỗn Độn Đản chữa trị bàn thân thất bại.

Đế Thính một bên khác, còn lần lượt cố gắng xông qua phên che gió, chẳng qua nó thụ thương quá nặng đi, đã vô lực đánh vỡ phên che gió, ở nơi đó gào thét va chạm.

Chẳng qua cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ Đế Thính chẳng mấy chốc nữa không xong.

Đột nhiên có một bóng người xuất hiện từ bên trong Ma phương đi ra, khiến Chu Văn giật nảy cả mình.

Từ nơi này tiến vào Ma phương chỉ có hắn và Sát Ma, Sát Ma đã sớm ra ngoài, hiện tại có thể từ bên trong Ma phương đi ra ngoài, tám chín phần là tồn tại xuất phát từ Dị thứ nguyên.

Nếu một cường giả như Đế Thiên xuất hiện, Chu Văn căn bản vô lực ứng đối, như cá nằm trên thớt.

Cho dù có Lục Tiên kiếm trong tay, nhưng Chu Văn không còn năng lực sử dụng.

Thấy người theo Ma phương đi ra ngoài, Chu Văn không khỏi hơi ngẩn ra.

Thời điểm trước đó chiến với Huyết Vu, có tám Thủ Hộ giả ra sân, nhưng trừ Sát Ma cùng Táng Tiên bên ngoài, mười vị trí đầu chỉ có bảy Thủ Hộ giả mới đúng, không biết vì sao lại xuất hiện thêm một tên khác.


Sau này Chu Văn sử dụng nhất chiêu Trảm Tiên kia, chỉ chém giết bảy tên Thủ Hộ giả, một tên trong nhóm đó đã lăng không biến mất không thấy.

Lúc đó Chu Văn hơi hoài nghi, nhưng không có thời gian cẩn thận suy nghĩ, bây giờ thấy người kia lại quỷ dị xuất hiện, hắn lập tức đoán được cái gì.

Hắn có thể từ nơi này tới, rõ ràng theo Ma phương này tiến vào cách đấu tràng, như vậy Sát Ma mất tích hẳn có thể suy đoán lý do.

Khẳng định tên Thủ Hộ giả này ra tay diệt trừ Sát Ma, thay thế vị trí của hắn, sau đó từ nơi này tiến nhập cách đấu tràng.

Nhưng Chu Văn vẫn không hiểu, nếu hắn có năng lực diệt trừ Sát Ma, nói rõ hắn ít nhất có thực lực Khủng Cụ cấp, tại sao trong chiến đấu lúc trước, hắn không bộc phát lực lượng chiến đấu với Chu Văn?

Thủ Hộ giả kia từng bước một đi tới, đồng thời trên thân dâng lên khí tức kinh khủng, này trình độ cường đại của khí tức này không thua kém gì Sát Ma.

Một giây sau, Thủ Hộ giả kia lập tức động thủ, chẳng qua mục tiêu của hắn không phải Chu Văn, mà vung tay lên thu Đế Thính vào lòng bàn tay.

Đế Thính to lớn, thời điểm tiến gần bàn tay hắn lại tự động thu nhỏ, rất nhanh biến thành bộ dáng nhỏ chừng bàn tay, đồng thời sáu lỗ tay lại xuất hiện lục hoàn, phong ấn Đế Thính lại.

Trong lòng Chu Văn run lên, loại thủ đoạn này tuyệt đối không phải Khủng Cụ cường giả bình thường có thể sử dụng được, rốt cuộc lai lịch Thủ Hộ giả này thế nào?

Thủ Hộ giả kia một tay nắm lấy Đế Thính, tay còn lại dựng thẳng làm đao, chém về phía Chu Văn.

Ba Tiêu Tiên không đợi Chu Văn phân phó, lập tức ngăn trước mặt Chu Văn, cong lên môi đỏ, thổi ra một ngụm Vô Lượng phong, dưới Tam Giới Đệ Nhất Phong gia trì, Vô Lượng phong cơ hồ thổi bay toàn bộ tiểu trấn này.

Nhưng Thủ Hộ giả kia, ngay cả góc áo cũng bất động, thủ đao như như lợi phong cắt vỡ Vô Lượng phong, vòng qua Ba Tiêu Tiên, chớp mắt đến trước mặt Chu Văn, Chu Văn không có cơ hội triệu hoán Phối sủng, thủ đao đã kề sát cổ hắn.

Trong lòng Chu Văn âm thầm kêu khổ, thân thể của hắn thụ thương quá nặng, muốn né còn khó, chỉ có thể nhắm mắt chờ chết.

- Không ngờ Chu Văn ta lại phải chết chỗ này.

Chu Văn nhắm mắt chờ chết, tuy nhiên lại chậm chạp không thấy một đao kia chém xuống.

Trong lòng cảm giác không đúng, vừa mở mắt nhìn, lại phát hiện Thủ Hộ giả cười tủm tỉm đứng trước mặt hắn, thủ đao kia không hề chém xuống, mà hình dạng của hắn đã không còn là Thủ Hộ giả, mà là nam tử nho nhã một thân bạch y, trên đầu mọc Long giác thủy tinh.

- Lão sư…


Chu Văn vừa mừng vừa sợ, trong nháy mắt có loại cảm giác từ Địa Ngục trở lại Thiên đường.

- Làm không tệ.

Vương Minh Uyên mỉm cười nhìn Chu Văn, đưa tay đặt trên đỉnh đầu của hắn, một cỗ kỳ dị lực lượng tràn vào thân thể Chu Văn, lập tức khiến Chu Văn cảm giác như tắm gội bên trong suối nước nóng, vết thương trên người tốc độ cao khép lại.

- Lão sư ngươi quá khen ngợi.

Chu Văn hơi đỏ mặt.

Ai ngờ Vương Minh Uyên lại dùng đầu ngón tay gõ trên đỉnh đầu của hắn, hé miệng nói:

- Ngươi còn tưởng ta thật sự khen ngươi? Hiện tại ngươi gặp phiền phức lớn rồi. Không phải ta đã nói với ngươi, không cần đến, tại sao ngươi lại đến tham gia Ma phương chi chiến, mà phải cố tình chiếm vị trí đệ nhất? Ngươi thật sự cho rằng Dị thứ nguyên sẽ đem Thứ Nguyên luân cho ngươi? Hay nói cách khác, ngươi cho rằng bọn hắn sẽ từ bỏ ý đồ?

Chu Văn bất đắc dĩ nói:

- Ta cũng biết bọn hắn sẽ không cho ta Thứ Nguyên luân, có điều ta không thể trơ mắt nhìn bọn hắn hại chết Chung Tử Nhã?

- Người nào nói ngươi Chung Tử Nhã chết rồi?

Vương Minh Uyên tức giận nói.

- Hắn không phải cùng Thủ Hộ giả ký Đánh cược khế ước sao…. Chẳng lẽ hắn không đánh cược hắn cần phải chiếm được vị trí đệ nhất?

Chu Văn lập tức hiểu.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.