Chương trước
Chương sau




Bên ngoài Vạn Tượng cốc thoạt nhìn như một sơn cốc, nhưng sau khi đi vào, lại phát hiện trước mắt một biển mây, chỉ có mỏm núi liên miên nổi bật trên biển mây, đây quả là một mảnh cảnh tượng kỹ huyễn.

Mà địa phương đám người Chu Văn đứng, rõ ràng là đỉnh mỏm núi thứ nhất, mắt rời đi có thể nhìn thấy một tòa Tần Trăn trong mây như ẩn như hiện, giống tồn tại chân thật, vừa giống ảo ảnh.

Trên bầu trời, có một ngọn núi mọc ngược hướng, thoạt nhìn như muốn từ trên trời cắm ngược xuống biển mây, tạo thành một điểm kỳ quái trên thế giới.

Chu Văn quay người nhìn một chút, phát hiện miệng sơn cốc lúc đến đã không thấy.

Khu nhà cũ của Độc Cô gia vô cùng thần bí, người ngoài không hề biết, Chu Văn không có nhiều thông tin liên quan đến Vạn Tượng cốc, hiện tại nhìn thấy loại kỳ cảnh này, không khỏi tấm tắc kỳ lạ.

Có điều Chu Văn không hề nhìn thấy cảnh tượng đại chiến, cũng không phát hiện có dấu vết chiến đấu, cái này không hề giống lời của Độc Cô Bất Sát nói.

- Sự thật vừa nhìn đã hiểu ngay, hiện tại ngươi nên biết ai đang nói dối, ai đang nói thật?

Hắc Y nhân cười nói với Chu Văn.

Độc Cô Bất Sát vội vàng giải thích:

- Chu Văn, ngươi đừng tin hắn, bên trong Vạn Tượng cốc có vô số cấm kỵ, nơi này vạn sự vạn vật đều đang không ngừng biến hóa, hết thảy đều xen giữa hư thực, vô luận mỏm núi hay Tần Trăn đều không ngừng chuyển đồi giữa hư hư và thực thực. Đám người Nhị gia bị nhốt vào trong nhà ngay trên Vô Ngần sơn, hiện tại thời gian này vẫn đang tại trạng thái hư hóa, không cách nào tiến vào bên trong, có điều chỉ cần đến vị trí Vô Ngần sơn, có thể nhìn thấy Vô Ngần sơn hư hóa và đám người kia.


- Ngươi đã nói như vậy, ta đây dẫn Chu Văn đi Vô Ngần sơn một chút, ta nhìn ngươi có thể giảo biện đến khi nào.

Hắc Y nhân nói xong, quay người bèn đi về một phương hướng.

Chu Văn vừa định triệu hoán Phối sủng Phi hành hệ, đã thấy hai cánh Tiểu điểu chấn động, lập tức bay lên, thân hình trên không trung trở nên càng lớn, rất nhanh lớn như đám mây màu vàng.

Tiểu điểu kêu vài tiếng với Chu Văn, tựa hồ bảo Chu Văn ngồi lên lưng nó.

Chu Văn thấy Tiểu điểu có năng lực biến hóa như vậy, trong lòng cũng hơi vui vẻ, mang theo Nha Nhi leo lên lưng Tiểu điểu, Nguyệt Độc và linh dương đều đi theo sau.

Thời điểm Độc Cô Bất Sát muốn đi lên, lại bị Tiểu điểu hung hắn trừng mắt.

Độc Cô Bất Sát không có có tâm tư so đo việc này, bản thân triệu hoán một đầu Phối sủng phi cầm, đi theo.

Bay trong chốc lát, Độc Cô Bất Sát đột nhiên kêu lên:

- Không đúng, phương hướng hắn đi không phải Vô Ngần sơn, bên kia mới là…

Hắc Y nhân trước mặt ngừng lại, nhìn chằm chằm Độc Cô Bất Sát cười lạnh nói:

- Thì ra là vậy, ngươi muốn lợi dụng lực lượng của Chu Văn để xông vào Sâm La điện, ngươi thật sự tính toán giỏi mà.

- Ngươi nói hươu nói vượn, phương hướng của ngươi đi mới là Sâm La điện, Chu Văn, bên này mới là đường đến Vô Ngần sơn, ngươi phải tin tưởng ta.

Độc Cô Bất Sát vội la lên.

Chu Văn nhìn hai người bên nào cũng cho rằng mình đúng, trong lúc nhất thời không thể phân biệt ra người nào nói thật, người nào nói dối!

Có điều Chu Văn càng tin tưởng Độc Cô Bất Sát một chút, bởi vì cho đến bây giờ, bọn hắn vẫn chưa gặp được người Độc Cô gia thứ hai nào, nếu Hắc Y nhân nói thật, vậy làm sao tại sao không có người Độc Cô gia nào đến giúp hắn?

Chỉ cần những người khác của Độc Cô gia tới, tự nhiên có thể thuyết phục Chu Văn, mặc dù Chu Văn không hiểu biết rộng, thế nhưng một số nhân vật quan trọng của Chu Văn, hắn vẫn biết mấy người.

- Ngươi luôn miệng nói Độc Cô gia không có việc gì, vậy ngươi đem những người Độc Cô gia khác gọi ra đây.

Độc Cô Bất Sát rõ ràng cũng nghĩ đến điểm này.

Hắc Y nhân cau mày nói:


- Hiện tại Vô Ngần sơn đang ở trạng thái hư hóa, không ai có thể ra ngoài.

- Đừng bảo ngươi nói cho Chu Văn, hôm nay toàn bộ Vạn Tượng cốc chỉ có mỗi một mình ngươi trông coi?

Thanh âm Độc Cô Bất Sát lạnh lùng nói.

Hắc Y nhân do dự một chút, mới mở miệng hướng Chu Văn giải thích nói:

- Hôm nay là ngày Độc Cô gia chúng ta đại tế, ngoại trừ ta phụ trách thủ quan bên ngoài, tất cả những người khác đều bên trong Vô Ngần sơn, nếu ngươi không tin, có thể tới xem xét.

- Trước nãy, không phải ngươi nói Nhị gia không có ở đây sao? Hiện tại còn nói tất cả đều tại Vô Ngần sơn?

Độc Cô Bất Sát bắt lấy chỗ thủng trong lời của Hắc Y nhân.

- Nhị gia căn bản không trở về, tự nhiên không có khả năng tham gia đại tế.

Hắc Y nhân nói.

Chu Văn thấy hai người ngươi một lời ta một câu, mặc dù Độc Cô Bất Sát nói rất có lý, nhưng lại không thể hoàn toàn tin tưởng.

- Sâm La điện lại địa phương gì?

Trong lúc nhất thời Chu Văn không dễ dàng quyết định nghe theo người nào, bèn suy nghĩ một chút nói.

- Sâm La điện là chỗ thần bí nhất bên trong Vạn Tượng cốc, bên trong trấn áp Dị thứ nguyên sinh vật vô cùng kinh khủng, nó chính là cấm địa của Độc Cô gia ta, bất kỳ người nào không được đi vào trong đó, trước kia có người Độc Cô gia ta ngộ nhập vào bên trong, tất cả đều sống không thấy người, chết không thấy xác. Hắn dẫn dụ chúng ta qua, hẳn muốn lợi dụng lực lượng của Sâm La điện giết chết chúng ta.

Độc Cô Bất Sát nói.

Chu Văn nhìn về phía Hắc Y nhân, Hắc Y nhân nói:

- Sâm La điện đúng là cấm địa của Độc Cô gia chúng ta, người ngoài không được đi vào, bên trong hung hiểm vô cùng.

- Đã như vậy, tại sao ngươi lại nói Độc Cô Bất Sát lại muốn xông vào Sâm La điện?

Chu Văn hỏi.

Hắc Y nhân đáp:

- Người khác đi vào chính là hữu tử vô sinh, thế nhưng Độc Cô Bất Sát lại khác, nếu hắn tiến vào bên trong, không chỉ không chết, thậm chí còn thu được lực lượng hết sức đáng sợ, tuyệt đối không thể để hắn đi vào.


- Người khác đi vào thì chết, còn ta đi vào lại có được lực lượng đáng sợ, lời này không phải quá buồn cười?

Độc Cô Bất Sát nói.

- Sự tình phức tạp, trong lúc nhất thời khó mà giải thích rõ ràng, đơn giản mà nói, cái này liên quan đến Mệnh cách của Độc Cô Bất Sát, nếu để hắn tiến vào bên trong, thu được lực lượng bên trong Sâm La điện, rốt cuộc không chỉ Độc Cô gia ta bị hao tổn nghiêm trọng, chỉ sợ toàn bộ Liên bang cũng nhận ảnh hưởng to lớn, cho nên tuyệt đối không thể cho hắn toại nguyện.

Hắc Y nhân nói.

Chu Văn thật sự không phân biệt nổi, bọn hắn rốt cuộc ai nói đúng, ai nói sai?

- Chu Văn, hắn đang trì hoãn thời gian, đám người Nhị gia đang bị nhốt bên trong Vô Ngần sơn, nếu đi muộn, chỉ sợ không cứu nổi nữa.

Độc Cô Bất Sát lo lắng nói.

- Chu Văn, ta biết ngươi quan hệ không tệ với Nhị gia, nếu ngươi bị hắn mê hoặc, cưỡng ép xông vào Sâm La điện, đến lúc đó, Độc Cô gia ta nhất định thương nặng, ngươi xử xự thế nào với hắn?

Hắc Y nhân nói.

- Bên trong Sâm La điện rốt cuộc trấn áp cái gì? Dị thứ nguyên sinh vật? Thủ Hộ giả? Hoặc cái gì khác?

Chu Văn đành phải tiếp tục hỏi thăm.

- Không biết, đây là bí mất của Độc Cô gia ta, chỉ có tộc trưởng cái đời mới biết được chân tướng.

Hắc Y nhân nói.

- Lời này của ngươi trăm ngàn chỗ hở, nếu chỉ có tộc trưởng mới biết rõ chân tướng, ngươi làm thế nào biết được khi ta tiến vào bên trong, sẽ có lực lượng đáng sợ? Rõ ràng, ngươi đã cưỡng ép kéo dài thời gian, Chu Văn, nhanh đi vào cứu đám người Nhị gia, nếu trễ sợ không còn kịp nữa.

Độc Cô Bất Sát nói.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.