Chương trước
Chương sau




- Tại đây, ngươi triệt để bộc phát Thiên Tai lĩnh vực, ngươi biết điều này có nghĩa gì không?

Phi Thiên không hiểu nhìn Nguyệt Độc, hắn thật sự không hiểu tại sao Nguyệt Độc phải làm như vậy, chuyện này đối với nàng chẳng đem lại chỗ tốt nào.

Chu Văn cũng một mặt không hiểu nhìn Nguyệt Độc, không ngờ dưới tình huống như vậy, Nguyệt Độc lại lựa chọn đứng về bên hắn.

- Ta rõ ràng hậu quả hơn ngươi nhiều.

Thời điểm Nguyệt Độc nói chuyện, ánh trăng trên người càng trở nên sáng ngời, ánh trăng tạo thành từng vòng từng vòng quầng sáng, đem không gian bốn phía cắt chém thành rất nhiều lĩnh vực vặn vẹo.

Bên trong những lĩnh vực kia, có từng Quỷ ảnh kinh khủng hiển hiện, có Đại Thiên Cẩu, Hải Tọa Đầu, Kiều Cơ, Tuyết Nữ đủ lại yêu ma quỷ vật mà Chu Văn chưa từng gặp bao giờ.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Sâm La điện biến thành hiện tượng bách quỷ dạ hành, giống như Quỷ vực dưới đêm trăng.

Có điều Chu Văn đã nhìn ra, những Quỷ ảnh kia không phải Dị thứ nguyên sinh vật chân chính, tất cả chỉ là huyễn tượng mà thôi.

Chẳng qua những huyễn tượng kia cực kỳ chân thực, bách quay quanh xung quanh Nguyệt Độc, dường như vây quanh vua của bọn hắn, trùng trùng điệp điệp lao về phía lĩnh vực.


Trước đó Thiên Tai lĩnh vực của Phi Thiên có thể áp chế Nguyệt quang lĩnh vực, lúc này lại bị áp chế ngược, theo đội ngũ bách quỷ dạ hành tiến lên, Thiên Tai lĩnh vực tràn đẩy Quỷ khí kia co vào nhanh chóng.

Nếu bách quỷ huyễn tượng tiếp xúc với Phi Thiên lĩnh vực, lập tức thôn phệ Quỷ khí bên trong lĩnh vực của hắn.

- Ngươi điên rồi? Ngươi bộc phát lực lượng thế này, chẳng mấy chốc ngươi sẽ bị trục suất khỏi Địa Cầu… Tu La chiến trường. . .

Lời Phi Thiên chưa kịp nói xong, thế tới của bách quỷ dạ hành quá mức hung ác, hắn không thể không toàn lực ứng đối.

Bốn phía Phi Thiên biến hành lĩnh vực Tu La chiến trường, bên trong tựa hồ có vô số Tu La chiến hồn đang gầm thét chém giết.

Hai đại lĩnh vực đối kháng, bộc phát ra lực lượng kinh khủng khó có thể tưởng tượng, mà Tu La chiến trường lĩnh vực đang bị bách quỷ dạ hành lĩnh vực thôn phệ, càng ngày càng nhỏ.

Sắc mặt Phi Thiên cực kỳ khó coi, đem toàn bộ lực lượng bộc phát, muốn cản lại lĩnh vực của Nguyệt Độc, nhưng Quỷ khí trên người càng ngày càng yếu, bước chân không ngừng lui lại.

- Nguyệt Độc, ngươi thật sự không sợ bị trục xuất khỏi Địa Cầu sao?

Phi Thiên một bên đem hết toàn lực đối kháng với Nguyệt Độc, một bên la lớn.

Tu La chiến trường lĩnh vực ở bên cạnh hắn đã chỉ còn lại một khu vực cực ít, mắt thấy toàn bộ khu vực của hắn bị thôn phệ, Phi Thiên dùng toàn lực chỉ miễn cưỡng cầm cự để lĩnh vực của hắn bị cắn nuốt chậm hơn một chút mà thôi.

Ánh trăng trên người Nguyệt Độc càng ngày càng yếu, cả người sắp Quang hóa, cả người thật giống Nữ Thần, dây thắt lưng trên người phất phới, giống như từng đạo nguyệt quang chập chờn bất định.

- Không thích hợp!

Chu Văn nhìn Nguyệt Độc vô cùng cường đại, lại cảm thấy gợn sóng lực lượng không tầm thường.

Trên thân Nguyệt Độc dần dần xuất hiện một loại sức mạnh kỳ dị, lực lượng kia như muốn kéo thân thể nàng, muốn hút nàng vào bên trong hư không vô tận.

- Nguyệt Độc, tấm Thiên Hỉ bài này phải sử dụng ra sao?

Chu Văn xuất ra Thiên Hỉ lệnh, la lớn lên hỏi Nguyệt Độc.

Chu Văn đại khái đoán được, cỗ lực lượng muốn kéo Nguyệt Độc vào hư không vô tận, hẳn là lực lượng bài xích Phi Thiên nói tới.

Mặc dù Chu Văn không biết vì cái gì Nguyệt Độc cường đại như vậy, rời khỏi Địa Cầu sẽ cửu tử nhất sinh, có điều hắn không hi vọng Nguyệt Độc cứ như vậy rời khỏi Địa Cầu.

Thiên Hỉ lệnh không có tác dụng gì đối với Chu Văn, nếu nó có thể cứu được Nguyệt Độc, để nàng lưu lại, Chu Văn cũng không ngại sử dụng nó.


- Không cần!

Nguyệt Độc không quay đầu lại, càng không lấy Thiên Hỉ bài, chẳng qua lạnh nhạt nói:

- Nơi kia ta nhất định phải đến, thứ không thuộc về ta, cầm cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.

- Ngươi điên thật rồi.

Tu La lĩnh vực bên ngoài Phi Thiên sắp sụp đổ, hắn kiệt sức đối kháng với Nguyệt Độc, nhưng Tu La chiến trường lĩnh vực lại càng co nhỏ lại.

Chẳng qua ánh mắt Phi Thiên kiên định như sắt, nhìn chằm chằm Nguyệt Độc nói:

- Ngươi không còn cơ hội, trước khi ngươi đánh bại ta, ngươi sẽ bị trục xuất khỏi Địa Cầu…

Phi Thiên không phải nói chuyện giật gân, hiện tại toàn bộ người Nguyệt Độc đã sắp hóa thành ánh trăng, mà cỗ lực lượng muốn lôi kéo nàng đã đến đỉnh đầu của nàng, thậm chí không bị lĩnh vực của nàng ảnh hưởng, như lỗ đen thôn phệ hết thảy muốn lôi kéo Nguyệt Độc vào.

- Nguyệt Độc, tấm Thiên Hỉ lệnh này đối với ta không có bất luận ý nghĩa gì, nếu ngươi cần, ta có thể giúp ngươi phối hợp hoàn thành khế ước.

Chu Văn nói lại lần nữa.

Nguyệt Độc đột nhiên quay đầu, nhìn Chu Văn lộ ra nụ cười xán lạn:

- Nói đối với ngươi không có bất kỳ ý nghĩa gì, tự nhiên nó đối với ta không có bất kỳ ý nghĩa gì, chờ ngày nó có ý nghĩa, ngươi lại cầm nó tới tìm ta đi.

Chu Văn nhìn Nguyệt Độc, không biết lời này của Nguyệt Độc rốt cuộc có ý gì?

Một giây sau, Nguyệt Độc quay đầu lại, trên thân bộc phát ra vô tận ánh trăng, toàn bộ thân thể đều hoàn toàn quang hóa, ánh trăng tinh khiết trong chốc lát phá toái hết thảy.

Dưới ánh trăng kia, tất cả đều bị Tịnh hóa.

Huyễn tượng bách quỷ dạ hành trong nháy mắt tan thành mây khói trong ánh trăng, Tu La chiến trường cũng hóa thành tro tàn, Phi Thiên phát ra tiếng kêu thảm thân thể của hắn ở trong ánh trăng tan rã, phảng phất hòa tan bên trong ánh trăng.

Ầm ầm!

Thạch lô bên trong Sâm La điện đều bị ánh trăng phá toái, biến thành mảnh vỡ và bụi trần đầy đất.

Ánh trăng chiếm cứ hết thảy ánh mắt, chẳng qua một giây sau, vầng trăng sáng kia lại bị hư không thôn phệ, qua trong giây lát biến mất không thấy gì nữa.


Ánh trăng tiêu tán, bên trong Sâm La điện lại khôi phục như bình thường, chẳng qua không còn thân ảnh Nguyệt Độc, cũng không còn cái bóng Phi Thiên, tất cả đều lộ ra vẻ không chân thực như vậy.

- Nguyệt Độc!!!

Trong tay Chu Văn nắm Thiên Hỉ bài, ánh mắt phức tạp nhìn chỗ Nguyệt Độc biến mất, khuôn mặt tràn đầy vẻ phức tạp, có nghi hoặc, có không hiểu, có xấu hổ, có không cam lòng.

Hắn vì hoài nghi Nguyệt Độc mà xấu hổ, cũng không hiểu tại sao Nguyệt Độc lựa chọn như vậy, hắn đã đáp ứng phối hợp Nguyệt Độc sử dụng Thiên Hỉ bài, tại sao Nguyệt Độc ngược lại từ bỏ vậy?

Câu cuối cùng Nguyệt Độc nói, Chu Văn vẫn không thể nào hiểu rõ.

Nếu như có một loại Nguyên Khí quyết, Nguyên Khí kỹ bày trước mặt Chu Văn, nó khó khăn thế nào, hắn cũng có thể tìm được quy luật giải khai, nhưng có nhiều thứ không có quy luật, đây là thứ Chu Văn không am hiểu nhất.

Thời điểm Chu Văn còn đang thất thần, đột nhiên thấy một mảnh vỡ thạch lô dưới mặt đất, lại lần nữa dâng lên Quỷ khí, Quỷ khí kia dần dần ngưng tụ trở thành Phi Thiên, khiến cho hắn lần nữa một lần nữa hiện thế.

- Không chết!

Sắc mặt Chu Văn đại biến, trong tay nắm chặt Lục Tiên Kiếm.

Thân thể Phi Thiên lần nữa bước ra từ trong Quỷ khí, lạnh lùng nhìn Chu Văn nói:

- Đáng tiếc, nàng không thể giết chết ta, hiện tại không ai tới cứu ngươi, nếu ngươi chịu nghe lời, khả năng còn chịu ít thống khổ, bằng không…

Loảng xoảng!

Lời Phi Thiên còn chưa nói xong, đột nhiên hai cái móng dê từ trên trời giáng xuống, đập vào đầu Phi Thiên, trực tiếp nện hắn nằm rạp trên mặt đất.

Phi Thiên nằm rạp trên mặt đất, cả người đều choáng váng, thấy một đầu linh dương từ trên trời giáng xuống, giẫm vỡ nát mảnh thạch lô kia.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.