Chương trước
Chương sau




An Thiên Tá bọn hắn xoay người lại, theo ánh mắt A Sinh nhìn qua, quả nhiên thấy Chu Văn ôm Nha Nhi đi từ sa mạc bước tới.

Bên cạnh hắn còn có Lý Huyền cười đùa hí hửng, một bên khác thì có một đầu linh dương trắng và một đầu Kim ưng đang bay lượn.

- Cuối cùng cũng tới kịp.

Trong lòng A Sinh âm thầm thở dài một hơi.

Chu Văn rất nhanh đi tới, mặc dù hắn và An Thiên Tá không để mắt lẫn nhau, nhưng việc cứu Âu Dương Lam, lập trường của hai người cực giống.

- Ngươi mang Nha Nhi tới đây làm gì? Không biết nơi này nguy hiểm cỡ nào sao?

An Thiên Tá thấy Chu Văn ôm Nha Nhi tới, nhíu mày nói.

- Nàng bên cạnh ta an toàn nhất.

Chu Văn trả lời.

Ánh mắt hai người trên không trung gặp nhau, A Sinh có loại ảo giác, tựa như ánh mắt của bọn hắn gặp nhau phát ra điện hoa lấp lóe.

- Nếu như Nha Nhi có chuyện gì, ta sẽ không tha cho ngươi, xuất phát.


An Thiên Tá lạnh lùng nói một câu, quay người đi hướng về phía Hoàng Tuyền thành.

Mọi người đi theo An Thiên Tá cùng nhau đi vào đại môn Hoàng Tuyền thành, A Sinh sau lưng An Thiên Tá, phất phất tay ra hiệu Chu Văn, bảo hắn mau mau bắt kịp.

Chu Văn cùng Lý Huyền liếc mắt nhìn nhau, cùng nhau đi về phía Hoàng Tuyền thành.

Mặc dfu Chu Văn đã đi qua Hoàng Tuyền thành một lần, mà trong game thông qua không biết bao nhiêu lần, nhưng tới nơi này lần nữa, trong lòng của hắn vẫn có chút khẩn trương.

Hoàng Tuyền thành chủ có thể đùa bỡn người chết trong lòng bàn tay, để lại ấn tượng hết sức sâu sắc cho hắn, coi như hiện tại hắn đã có lực lượng Khủng Cụ cấp, hồi tưởng lại vẫn cảm thấy Hoàng Tuyền thành chủ vẫn vô cùng đáng sợ.

Tiến vào đại môn Hoàng Tuyền thành trong tích tắc, thân thể phảng phất xuyên qua thời không, chờ người ta cảm nhận xung quanh, người đã đứng trên đường dài Hoàng Tuyền thành.

Mấy người An Thiên Tá đều tại phụ cận, linh dương và Tiểu điểu đều đứng trên khối phiến đá riêng biệt, dưới chân mỗi người đều có một con số.

Bởi không có người động đậy, tất cả con số đều là 365, ngay cả linh dương và Tiểu điểu cũng không ngoại lệ.

Bởi sức mạnh cấm kỵ của Hoàng Tuyền thành, tất cả mọi người không cách nào sử dụng Phối sủng, chỉ có thể dựa vào Nguyên Khí quyết và Nguyên Khí kỹ tu luyện được.

Có Thủ Hộ giả, cũng có thể sử dụng lực lượng Thủ Hộ giả, cái này đã được khảo nghiệm qua trước đó.

Những đám quan quân này của An Thiên Tá, hơn phân nửa đều sử dụng Thần thoại dịch tấn thăng Thần thoại, chỉ có hai sĩ quan khế ước Thủ Hộ giả, mặc áo giáp Thủ Hộ giả trên người, một trong số đó là An Kính Vũ.

- A Sinh.

An Thiên Tá đánh giá hình phòng bên cạnh, hỏi A Sinh.

- Rõ.

A Sinh lên tiếng, trên thân nổi lên tia sáng kỳ dị, một quầng sáng theo dưới chân của hắn khuếch tán ra, tạo thành khu vực lấy hắn làm trung tâm có bàn kính chừng hai mét.

Đám người An Thiên Tá đi tới tiến vào bên trong khu vực quầng sáng của A Sinh, thời điểm bọn hắn bước bên ngoài quầng sáng, mỗi lần đi qua một phiến đá, con số dưới chân đều biến động theo, nhưng đến phạm vi bên trong quầng sáng của A Sinh, con số dưới chân không biến hóa gì.

Chu Văn hơi kinh ngạc nhìn A Sinh, loại năng lực này rõ ràng hơi giống Thái Thượng Khai Thiên Kinh của hắn, cũng có năng lực khắc chế sức mạnh cấm kỵ.

Có điều loại năng lực này mang tính quần thể, bao quát trong phạm vi một khu vực nào đó.

Thấy trên mặt Chu Văn lộ vẻ kinh ngạc, A Sinh vừa cười vừa nói:

- Đây là năng lực Vận Mệnh Chi Luân của ta, có thể tạm thời che giấu sức mạnh cấm kỵ Hoàng Tuyền thành, Văn thiếu gia, ngươi cũng đến đây đi.

Chu Văn nắm tay Nha Nhi, cùng đám người Lý Huyền đi qua, Tiểu điểu và linh dương cũng đi vào bên trong quầng sáng.

Bên trong quầng sáng của A Sinh, không chỉ con số dưới chân sẽ không thay đổi, mà còn không xúc động đám Quỷ hình bên trong Hoàng Tuyền thành kia, chỉ cần bên trong quầng sáng kia, có thể tùy ý đi lại.

Mọi người tới trước hình phòng thứ nhất, hình phòng còn chưa mở, A Sinh nhìn An Thiên Tá, đồng thời lại nhìn Chu Văn một chút nói:


- Thời gian có hạn, chúng ta không có khả năng đồng thời đợi nếm người nếm thử hình phạt hai lần, vậy ai tới tiếp nhận hình phạt nơi này?

- Tự nhiên là ta.

Lữ Bất Thuận di chuyển thân thể mập mạp nói.

- Hay để ta tới đi.

Lý Huyền cũng nói.

- Lữ sư trưởng có năng lực tái sinh vô hạn, để hắn tới đi.

An Thiên Tá nói.

- Hay để Lý Huyền tới đi, lượng lượng hình phòng này hết sức đặc thù, năng lực tái sinh đơn thuần chưa chắc đi đến cuối cùng.

Chu Văn thử nghiệm qua không ít hình phạt, tự nhiên biết những hình phạt này lợi hại thế nào, năng lực tự lành đơn thuần thôi vẫn chưa đủ, bằng không hắn cũng chẳng mất công đi tìm Lý Huyền làm gì.

- Văn thiếu gia, ta biết ngài là nhân vật bất phàm, thực lực của ta không cách nào so với ngài, có điều phương diện tự lành, Lữ mập mạp ta tự nhận hai, chỉ sợ không ai dám nhận đệ nhất.

Lữ Bất Thuận híp đôi mắt nhỏ nói.

- Nếu đã vậy, chúng ta tách ra hành động đi.

Chu Văn nhìn An Thiên Tá một chút nói.

A Sinh nói:

- Kính Vũ chỉ có thể sử dụng thời gian gia tốc đối với một người, chỉ sợ không cách nào phân tâm chú ý hai nơi.

- Các ngươi tự làm việc của mình là được, không cần để ý chúng ta, chúng ta không cần thời gia gia tốc.

Chu Văn suy nghĩ một chút nói.

- Không cần thời gian gia tốc, chỉ sợ không kịp? Nói thời gian hai mươi bốn tiếng, nhưng hình phòng cách mỗi một giờ mới có thể mở một lần, trên thực tế chỉ có mười hai giờ, trong vòng mười hai tiếng tiếp nhận 239 loại hình phạt, tốc độ bình thường chỉ sợ không kịp.

A Sinh nói.

- Ta tự có biện pháp.

Chu Văn không muốn mất thời gian nói rõ lý do.

- Để hắn tự làm đi.

An Thiên Tá lạnh nhạt nói.


Chờ đến thời gian, hình phòng quả nhiên mở rộng, Lý Huyền cùng Lữ Bất Thuận đồng thời đi về hướng hình phòng thứ nhất, trên hình phòng kia viết hai chữ Cứ Hình.

- Mời ngươi.

Lý Huyền ra dấu để Lữ Bất Thuận đi trước, bởi hắn thấy thấy Lữ Bất Thuận không có ý muốn nhượng bộ, hắn trước hết lui qua một bên.

Lữ Bất Thuận cũng không khách khí, trực tiếp tiến vào hình phòng, bên trong hình phòng kia có một mảnh cưa gỗ bằng kim loại, hắn vừa mới bước vào, thân thể đã bị khóa bên trên khúc gỗ, cưa kim loại hạ xuống, muốn cưa thân thể hắn làm hai đoạn.

Lữ Bất Thuận mặt không đổi sắc, cưa đi cưa lại, đem bụng hắn cưa mở, lộ ra phần mỡ tuyết trắng, nhưng cưa xuống tiếp về sau, huyết nhục của hắn lại tự động khép lại, tốc độ khép lại nhanh không thể tưởng tượng nổi.

Cái cưa di chuyển vừa đi vừa về bên trong thân thể của hắn, vốn cho rằng thân thể của hắn sắp bị cưa thành hai đoạn, nhưng cưa vừa qua, thân thể của hắn đã hoàn toàn khép lại, không nhận nửa điểm vết thương.

- Năng lực tự lành thật lợi hại!

Ngay cả Chu Văn cũng kinh ngạc năng lực tự lành của Lữ Bất Thuận.

Sau khi Lữ Bất Thuận đi ra, ánh mắt còn cố ý khiêu khích Lý Huyền.

Lý Huyền vui lên, hảo hữu lên tiếng chào hỏi Lữ Bất Thuận:

- Năng lực tự lành của ngươi rất mạnh!

- Cũng được.

Lữ Bất Thuận thấy Lý Huyền đều nói như vậy, cũng không dễ khiêu khích nữa.

- Thời gian không còn nhiều, tiếp tục.

An Thiên Tá không hy vọng lãng phí từng phút từng giây, để Lữ Bất Thuận tiếp tục đi tới tòa hình phòng tiếp theo.

Lý Huyền thì đi vào Cứ Hình phòng, thân hình lóe lên, cũng bị trói trên gỗ, cái cưa bằng kim loại kia cũng rơi xuống.

Người khác chỉ có thể nhìn thấy cưa bằng kim loại lăng không bay lên, Chu Văn lại nhìn rõ, hai bên chiếc cưa kim loại kia đều có một Bạch Y quỷ hồn cầm cưa, lôi kéo cưa kim loại cưa thân thể Lý Huyền.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.